Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 174: Bị phán tử hình

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:41:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đêm qua, Hoắc Chiến Đình bỏ đói nhiều ngày bắt Khương Nghiên "chơi" quá hăng, khiến cho Khương Nghiên dậy muộn.

 

Hoắc Kiều Kiều đang nhặt đậu đũa trong sân, thấy Khương Nghiên thì cũng , ở cũng xong, vô cùng hổ.

 

Biểu hiện của cô bé rõ ràng như , Khương Nghiên ngốc cũng đoán tại cô bé hổ thế!

 

Cho nên, cô bé thấy ? Chắc chắn là thấy !

 

Trời ơi, g.i.ế.c cô cho !

 

Lần đến lượt Khương Nghiên hổ, quả thực hổ đến mức dùng ngón chân đào hố chui xuống đất.

 

Cố tình Hoắc Kiều Kiều chẳng chút tinh ý nào, nôn nóng giải thích: "Chị dâu hai, em thấy gì hết á."

 

Khóe miệng Khương Nghiên giật giật: Cái điệu bộ của em giống thấy gì ?

 

Tê rần cả !

 

Lần kiên quyết cho Hoắc Chiến Đình điên cuồng như thế nữa!

 

Hoắc Kiều Kiều vẻ mặt vô tội, cô bé hình như sai , hổ cúi đầu xuống.

 

Khương Nghiên ở nhà nữa, ăn xong bữa sáng chạy đến phòng y tế.

 

Vừa xuống văn phòng, Khương Nghiên liền thấy hai lén lút .

 

Hai mặc quần áo rộng thùng thình che giấu vóc dáng, đầu trùm khăn, tay áo luôn che mặt.

 

Hai là ai ? Đi khám bệnh mà cứ như ăn trộm thế?

 

Vào văn phòng xong, phụ nữ còn thuận tay đóng cửa, khóa trái, ghé mắt qua khe cửa ngó, xác định ai lén mới bỏ tay che mặt xuống.

 

Chính là Trương Phương và Chính ủy Tôn!

 

Vãi chưởng, là vợ chồng Chính ủy Tôn?

 

"Hai đây là?" Khương Nghiên hỏi.

 

Chính ủy Tôn hiện tại dám tin y thuật của Khương Nghiên nữa.

 

"Bác sĩ Khương, cô bệnh của còn chữa ? Có thể phiền cô xem giúp ? một đứa con của chính !"

 

Nhắc đến con cái, Chính ủy Tôn nghiến răng nghiến lợi.

 

Khương Nghiên vô tội sờ mũi, chuyện cô cũng trách nhiệm, vì từ chối.

 

Khương Nghiên kê đơn t.h.u.ố.c cho cả hai vợ chồng Chính ủy Tôn, đang định dặn dò hai một tuần đến tái khám thì chợt nhớ hôm qua Hoắc Chiến Đình Chính ủy Tôn sắp , lời đến bên miệng liền đổi hướng:

 

" lão Hoắc hai sắp rời khỏi đại viện, nhưng bệnh của ông ít nhất điều trị ba tháng, ở giữa còn tái khám, đổi đơn t.h.u.ố.c mới hiệu quả. Nếu hai , khám bệnh sẽ tiện lắm!"

 

Chính ủy Tôn địa phương, quê quán chắc là xa.

 

Sự việc qua lâu , nhưng mỗi ngoài, Chính ủy Tôn và Trương Phương vẫn cảm nhận ánh mắt dị nghị của .

 

Khiến cho hiện tại họ cũng chẳng dám khỏi cửa!

 

nếu lựa chọn giữa mất mặt và con trai, Chính ủy Tôn và Trương Phương đều chọn con trai.

 

"Vậy chúng tạm thời sẽ nữa!" Chính ủy Tôn như đưa một quyết định trọng đại.

 

Tuy nhiên ông thể tiếp tục Chính ủy đoàn 4, bản ông cũng . Tùy cấp sắp xếp thế nào , cho ông chức vụ gì cũng .

 

Chính ủy Tôn hiện tại kén chọn, chỉ cần quân đội là .

 

Trương Phương cũng đồng ý, con mà điên cuồng thế nào.

 

Khương Nghiên thực sự hiểu tư tưởng của thời đại .

 

Cơm ăn còn đủ no, cứ nhất quyết sinh con, hơn nữa là sinh càng nhiều càng .

 

Vợ chồng Chính ủy Tôn cũng liều thật!

 

Tuy hiểu nhưng Khương Nghiên tôn trọng quyết định của họ. Sau khi kê đơn thuốc, cô còn nhắc nhở hai một điều cần chú ý, bảo họ một tuần đến tái khám.

 

Trương Phương khi đến thực chắc Khương Nghiên chịu khám cho vợ chồng bà , rốt cuộc nhắm cô như , còn bao nhiêu lời khó .

 

hiện tại, Trương Phương là do bụng hẹp hòi!

 

Nhớ những chuyện , Trương Phương cảm thấy đầu óc thật sự tỉnh táo, cũng hối hận!

 

"Bác sĩ Khương, chuyện , xin cô!" Trương Phương chân thành xin Khương Nghiên.

 

Trương Phương đúng là phân biệt trái, từng nhắm cô vài , nhưng dù cô cũng chịu thiệt, thù oán lúc đó báo luôn .

 

Khương Nghiên chấp nhận lời xin của bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-174-bi-phan-tu-hinh.html.]

 

Trương Phương cảm động vô cùng, bác sĩ Khương thật sự là rộng lượng, liên tục lời cảm ơn: "Bác sĩ Khương, cảm ơn, cảm ơn cô..."

 

Cảm ơn rối rít xong, Trương Phương cùng Chính ủy Tôn trùm khăn kín mít, cùng lén lút rời .

 

Hai tưởng che chắn kỹ, ai nhận , kỳ thực khối đó là bọn họ.

 

Đây , Trương Lan thấy hai liền chạy tới hỏi Khương Nghiên: "Bác sĩ Khương, bệnh đó của Chính ủy Tôn, cô thật sự chữa ?"

 

mấy chị em ở bệnh viện quân khu , lúc mới kiểm tra , Chính ủy Tôn cũng tin, còn chạy mấy bệnh viện khác, kết quả nhận đều như .

 

"Hạt giống" của ông hỏng , cách nào phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i .

 

Bệnh của ông cũng hết t.h.u.ố.c chữa.

 

Cho nên Trương Lan tò mò, liệu Khương Nghiên chữa khỏi cho Chính ủy Tôn .

 

"Có tám phần nắm chắc," Khương Nghiên chắc chắn trăm phần trăm.

 

Vậy là thể chữa ?

 

Trương Lan Khương Nghiên với vẻ mặt sùng bái: "Bác sĩ Khương, cô giỏi thật đấy!"

 

Khương Nghiên : "Nghiêm túc học, cô cũng thể giỏi!"

 

"Vâng , nhất định sẽ nỗ lực học tập!" Trương Lan một chút cũng nghi ngờ Khương Nghiên khoác.

 

Tuy nhiên một cảm thấy Khương Nghiên "nổ" to.

 

Mấy bác sĩ thực tập đều là sinh viên y khoa, Viện trưởng Cố tuyển chọn đồ của Khương Nghiên, chắc chắn đều là những hạt giống ưu tú.

 

Bọn họ rõ vô sinh khó chữa thế nào, thật tin Khương Nghiên thể chữa khỏi.

 

vết xe đổ của gã bốn mắt, bọn họ cũng dám bậy.

 

Bọn họ cứ lẳng lặng , chờ xem đến lúc đó Khương Nghiên tự vả mặt thế nào!

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Khương Nghiên nhận thái độ coi thường của bọn họ, nhưng bọn họ coi cô là thầy thì cô cũng chẳng coi bọn họ là trò!

 

Chỉ là vì nể mặt Viện trưởng Cố mới giữ bọn họ , chịu học , nghiêm túc , cô đều mặc kệ.

 

Đương nhiên, nếu câu hỏi chủ động hỏi cô, cô sẽ trả lời, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.

 

Không giống Trương Lan, Khương Nghiên dạy dỗ nghiêm túc, Trương Lan cũng học hành chăm chỉ.

 

Trong tay cô sách y khoa nào, bèn tìm lão Ngô xin hai cuốn cơ bản đưa cho Trương Lan, để cô tự nghiên cứu.

 

Trương Lan như vớ báu vật, mấy ngày nay hễ rảnh là ôm sách , khiến Tiểu Mỹ ghen tị đến mức sắp biến thành quả chanh tinh (yêu quái chanh chua).

 

Bên , khác hẳn với vẻ u ám mấy ngày , hôm nay Hoắc Chiến Đình thần thanh khí sảng sân huấn luyện.

 

『 Lão đại đêm qua chắc chắn chị dâu đuổi khỏi phòng! 』

 

『 Đồng ý! 』

 

『 Hôm nay cuối cùng cũng lão đại giận cá c.h.é.m thớt

 

"......"

 

Đám binh lính thi nháy mắt hiệu, trao đổi tâm đắc.

 

Hoắc Chiến Đình hôm nay tâm trạng , so đo với bọn họ.

 

Sư trưởng Tưởng đến tìm , cũng tâm trạng , nhưng trêu chọc, ông đến tìm Hoắc Chiến Đình chính sự.

 

Hoắc Chiến Đình theo Sư trưởng Tưởng văn phòng mới hỏi: "Thủ trưởng, ngài tìm việc gì ạ?"

 

"Chuyện vợ oan , kết quả xử lý . Lý Ngọc Phân và Lý can sự phán t.ử hình, Liêu Hồng Quân cùng mấy tên thẩm vấn viên cách chức điều tra, tổ kiểm tra m.á.u bộ!"

 

Tuy thể hốt trọn ổ tổ kiểm tra, nhưng kết quả Sư trưởng Tưởng vẫn hài lòng, dọn dẹp một đám sâu mọt!

 

Những điều Hoắc Chiến Đình sớm đoán , Sư trưởng Tưởng sẽ vì chút chuyện mà đặc biệt đến tìm !

 

Quả nhiên!

 

Sư trưởng Tưởng đột nhiên trở nên nghiêm túc: " bên phía Phó sư trưởng tra điểm khả nghi nào. Việc ông yêu cầu nhóm Kỳ Tiêu tập luyện thêm hôm đó cũng là vì sắp diễn tập quân sự, chỉ là trùng hợp thôi!"

 

Hoắc Chiến Đình lạnh: Trên đời nhiều sự trùng hợp đến thế? Chẳng qua đều là do con cố ý sắp đặt mà thôi!

 

tìm bằng chứng, cũng thể gán tội cho Phó sư trưởng !

 

Tuy nhiên Hoắc Chiến Đình nghĩ mãi , và vợ xích mích gì với Liêu Hồng Quân và Phó sư trưởng, tại bọn họ thiết kế hãm hại vợ chồng ?

 

Hơn nữa còn tiếc g.i.ế.c để hãm hại!

 

 

Loading...