Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 157: Khương Nghiên muốn tích trữ nhà cửa

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:41:06
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoắc Kiều Kiều cầu cứu cửa, đành căng da đầu tự đối phó: "Dạ , cần thím, cháu hiện tại ý định kết hôn ạ."

 

"Chỉ là xem mắt thôi mà, bắt cháu cưới ngay . Thím cho cháu nhé, đứa cháu trai bên nhà đẻ thím tướng mạo sáng sủa lắm, việc ở xưởng thực phẩm, cha cũng đều công ăn việc đàng hoàng. Nhà chỉ mỗi nó là con một, hôm nào chúng hẹn một buổi gặp mặt nhé?"

 

"Dạ , cần ạ!" Hoắc Kiều Kiều bối rối túm chặt vạt áo, chị dâu hai ơi, mau cứu em với!

 

"Cần chứ, để thím xem nào, là ngày mai , vặn Chủ nhật cháu trai thím nghỉ. Cứ quyết định thế nhé, ngày mai chúng gặp ở tiệm cơm quốc doanh!" Thím Quý trực tiếp chốt luôn thời gian và địa điểm gặp mặt.

 

Hoắc Kiều Kiều thực sự xử lý thế nào, nữa ném ánh mắt cầu cứu về phía Khương Nghiên.

 

Khương Nghiên đỡ trán, lên tiếng từ chối Hoắc Kiều Kiều: "Thím Quý, cần ạ, lão Hoắc nhà cháu còn giữ Kiều Kiều ở thêm hai năm nữa!"

 

"Vậy , thế thì thôi !" Thím Quý cũng dám khuyên thêm Khương Nghiên.

 

Cùng là lời từ chối, Khương Nghiên cũng chẳng nhiều hơn Hoắc Kiều Kiều mấy chữ, nhưng thím Quý dám ho he gì thêm, điều chứng tỏ cái gì?

 

Hoắc Kiều Kiều vấn đề ở bản , cho nên càng thêm sùng bái Khương Nghiên, cô bé cảm thấy chị dâu hai thật lợi hại!

 

Cô bé nhất định học tập chị dâu hai!

 

Hoắc Kiều Kiều âm thầm thề trong lòng.

 

Về đến đại viện, Hoắc Chiến Đình đang cùng hai đứa nhỏ đợi Khương Nghiên ở cửa.

 

Hai đứa nhỏ thấy Khương Nghiên liền xụ mặt tới, Tiểu Hi còn tủi lên án: "Mẹ ơi, tại chỉ dẫn cô út dẫn con và cả cùng, con buồn lắm, hôm nay con học !"

 

Khương Nghiên nhéo nhéo cái mũi nhỏ của Tiểu Hi: "Ai bảo các con đòi theo ba tập b.ắ.n súng, nên đành các con thôi!"

 

"Con cũng huyện thành với , cả cũng !"

 

Biết trọng lượng lời đủ, Tiểu Hi còn lôi cả Tiểu Cẩn cuộc.

 

"Vậy ngày mai dẫn các con nhé? Ngày mai là Chủ nhật, các con cũng học!" Khương Nghiên .

 

"Được ạ, lời giữ lấy lời, đổi ý nhé!" Tiểu Hi sợ Khương Nghiên đổi ý, bắt cô đảm bảo.

 

"Đảm bảo đổi ý!" Khương Nghiên cam đoan.

 

Lúc , Tiểu Cẩn vốn vẫn luôn im lặng để mặc em trai phát huy, đột nhiên đưa ngón tay út : "Ngoéo tay!"

 

Khương Nghiên buồn , phối hợp đưa tay ngoéo tay với Tiểu Cẩn để đảm bảo.

 

"Con cũng , ơi, con cũng ngoéo tay," Tiểu Hi cũng đưa ngón tay út .

 

"Được!"

 

Ngoéo tay xong, cả nhà cùng vui vẻ trở về.

 

Cảnh tượng ba con thiết lọt mắt , cảm thán: "Bác sĩ Khương đối xử với con riêng của chồng thật đấy!"

 

"Hiếm kế nào đến mức , thảo nào Đoàn trưởng Hoắc thích bác sĩ Khương như . Tiểu Cẩn và Tiểu Hi cũng coi như khổ tận cam lai !"

 

"Chứ còn gì nữa, gặp kế là hạnh phúc cả đời đấy. cũng , bác sĩ Khương và Đoàn trưởng Hoắc kết hôn cũng lâu , mãi chẳng thấy động tĩnh gì nhỉ?"

 

Thím Quý dáo dác quanh, hạ giọng với bên cạnh: "Chuyện , lát nữa kể cho bà !"

 

"Bà ?" Người bên cạnh kinh ngạc.

 

Thím Quý vội đưa tay bịt miệng bà : "Bà bé thôi, sợ khác thấy hả?"

 

"Ờ ờ ờ, , bé thôi!"

 

Sau đó hai cùng rời , thì thầm to nhỏ chuyện gì. Ngày hôm , trong đại viện bắt đầu lời đồn đại rằng Hoắc Chiến Đình "yếu", Khương Nghiên đang chịu cảnh góa bụa khi chồng còn sống.

 

Tuy nhiên ngại uy lực của Khương Nghiên, chỉ dám lén lút truyền tai , cũng dám quá đáng, sợ Khương Nghiên đá một cú dính tường gỡ .

 

Hơn nữa gần đây vụ bê bối chấn động nhà Chính ủy Tôn vẫn hạ nhiệt, chút tin đồn về Hoắc Chiến Đình nhanh chóng chìm nghỉm giữa biển dưa hóng hớt.

 

Khương Nghiên về nhà bao lâu thì Tống Quang Thục tìm tới.

 

Vẫn là đến xin , nhưng Khương Nghiên ngay cả cửa cũng cho bà , cũng chấp nhận lời xin của bà .

 

Tống Quang Thục hết cách, đành xám xịt về. Vừa đến nhà khách thì lễ tân báo điện thoại tìm bà .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-157-khuong-nghien-muon-tich-tru-nha-cua.html.]

Chắc chắn là chồng bà gọi tới!

 

Tống Quang Thục dám , nhưng đúng lúc , chuông điện thoại vang lên.

 

Lễ tân máy, là Tần Nhân Xương, bảo Tống Quang Thục điện thoại.

 

Tống Quang Thục căng da đầu tới: "A lô..."

 

"Sao , bác sĩ Khương tha thứ cho bà ? Cô đồng ý tiếp tục điều trị cho con trai ?" Tần Nhân Xương vội vàng hỏi.

 

"Vẫn !" Tống Quang Thục chột đáp.

 

"Tống Quang Thục, theo yêu cầu của bác sĩ Khương !" Tần Nhân Xương khẳng định .

 

"..." Tống Quang Thục ngụy biện, nhưng bà mở miệng Tần Nhân Xương ngắt lời.

 

"Tống Quang Thục, Quân Diệp là con trai ruột của bà đấy, bà chút chuyện vì nó mà khó khăn thế ? Hơn nữa đây là họa do chính bà gây , bà đang bù đắp, đang chuộc tội, kết quả bà vẫn qua loa lấy lệ như thế!"

 

Tần Nhân Xương thật sự cạy đầu Tống Quang Thục xem bên trong chứa cái gì, tại ích kỷ và ngu xuẩn đến thế!

 

Tống Quang Thục phục: " qua loa, rõ ràng xin nghiêm túc , là con tiện nhân Khương Nghiên cố ý nhắm !"

 

"Tống Quang Thục, đến nước mà bà vẫn một câu con tiện nhân, hai câu con tiện nhân, thật sự... Bà đợi đấy cho , sẽ đích tới ấn đầu bà xuống xin . Nếu bà xin , chúng ly hôn, sẽ bảo Quân Diệp cắt đứt quan hệ con với bà!"

 

"Ông dám, Tần Nhân Xương, đồ đàn ông tệ bạc, ông thế mà dám đối xử với như , ông... tút tút tút..." Tống Quang Thục kích động mắng, giọng mang theo tiếng nức nở.

 

Đáng tiếc, Tần Nhân Xương còn là Tần Nhân Xương nữa, ông sẽ vô cớ gây rối thêm, trực tiếp dập máy.

 

Cúp điện thoại, Tần Nhân Xương lập tức xin nghỉ phép, mua vé tàu hỏa đến Sơn Thành.

 

Tống Quang Thục sợ Tần Nhân Xương thật sự tới ấn đầu bà xin Khương Nghiên, nên sáng sớm hôm tìm Khương Nghiên.

 

dậy muộn, khi đến nhà Khương Nghiên thì cả nhà cô xuất phát huyện thành !

 

Khương Nghiên cùng Hoắc Chiến Đình, cô đường núi, núi lấy hàng, sang tay kiếm một khoản.

 

Lần Khương Nghiên săn hai con lợn rừng, dùng cái giá gỗ tạm để kéo .

 

vác nữa, mỗi vác lợn xong đều ám mùi hôi của lợn.

 

Vừa khỏi cửa, Khương Nghiên cố ý dặn dò Hoắc Chiến Đình, khi đến huyện thành thì tìm Thiệu Thanh tới kéo hàng.

 

Thiệu Thanh tin hàng thì suýt vì vui sướng. Thật sự là đợi quá lâu , chị Nghiên lâu đưa lợn rừng tới.

 

Hắn sắp mấy giục thịt phiền c.h.ế.t !

 

Thiệu Thanh hai lời, dẫn đến chân núi kéo hàng. Trước đó vài nên quy trình cũng thuộc làu.

 

Tiền trao cháo múc.

 

1400 đồng về tay.

 

"Thiệu Thanh, giúp hỏi thăm xem ở huyện thành ai bán nhà , mua," Khương Nghiên hỏi Thiệu Thanh.

 

Muốn tiền yên hưởng thụ, chỉ tích cóp tiền mặt là đủ.

 

Thêm vài năm nữa, hộ vạn tệ ( 10.000 tệ) mọc lên như nấm, chút tiền trong tay cô chẳng thấm , đổi thành bất động sản.

 

Chờ chính sách mở cửa, cô còn lên kinh đô mua mấy căn nhà, bất động sản ở thủ đô mới đáng giá.

 

Mua lấy mười mấy hai mươi căn, cô thể yên, một năm chỉ dựa tiền thu thuê nhà cũng đủ tiêu xài!

 

Đến lúc đó cô cứ việc chơi, ăn ngon, ha ha ha!

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Nghĩ đến cuộc sống đó, Khương Nghiên cảm thấy thật tuyệt vời.

 

"Hiện tại nhà nước cho phép mua bán nhà đất tư nhân , em hỏi thăm kỹ ," Thiệu Thanh cũng dám đảm bảo với Khương Nghiên, rốt cuộc chính sách vẫn còn đó!

 

Khương Nghiên cũng vội, chỉ là hỏi để đấy.

 

Khương Nghiên cũng đến huyện thành hội họp với Hoắc Chiến Đình và bọn trẻ, nên cùng Thiệu Thanh một đoạn.

 

Bên , Hoắc Chiến Đình đang dẫn hai đứa nhỏ và Hoắc Kiều Kiều ăn bánh bao ở tiệm cơm quốc doanh.

 

Ăn uống xong xuôi, chuẩn thanh toán, Hoắc Chiến Đình mới phát hiện , mang theo tiền và phiếu.

Loading...