Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 144: Ngươi trong miệng Khương Nghiên, chính là ta đồ đệ!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:40:52
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người đến tận cửa, Tống Quang Thục vẫn còn đang ở lầu khuyên nhủ Tần Quân Diệp.

 

Tần Quân Diệp hiện tại đang ở trạng thái bất chấp tất cả mà buông xuôi, lăn lộn nữa, ngay cả khi Lý lão đích tới cửa, cũng từ chối.

 

Tống Quang Thục thể mặc kệ con trai suy sụp như ?

 

Đôi khi, bà vẫn quan tâm đến con trai!

 

"Quân Diệp, coi như cầu xin con, cứ để Lý lão xem cho con . Ông thật sự giỏi, chắc chắn thể giúp con điều trị khỏi bệnh!"

 

Tống Quang Thục tận tình khuyên bảo Tần Quân Diệp.

 

Tần Quân Diệp khổ lắc đầu: "Mẹ, con thấy chuyển sang văn thư cũng mà. Con chỉ là thể huấn luyện cường độ cao như thôi, c.h.ế.t , cần khám bác sĩ nữa !"

 

Hắn vẫn luôn cố gắng thuyết phục bản đừng hận , đừng trách , , nhưng cũng thể nào chuyện đều nhân nhượng như nữa!

 

Không thỏa hiệp, chính là một loại đấu tranh.

 

Tống Quang Thục thể xưng bá trong nhà bao nhiêu năm nay là bởi vì bà hiểu cách nắm thóp đàn ông nhà họ Tần.

 

Đôi mắt của Tống Quang Thục ầng ậng nước: "Con trai, con thế chẳng áy náy cả đời ? Mẹ thật sự sai , với con, hại con, con thể cho một cơ hội chuộc tội ?"

 

"Con trai, con áy náy đến c.h.ế.t ?"

 

Cái giọng điệu đó cứ như thể bà sắp c.h.ế.t ngay bây giờ .

 

Tần Quân Diệp đau đầu day trán, nếu đồng ý, Tống Quang Thục sẽ cầu xin mãi, sẽ luôn dùng đạo đức để bắt ép .

 

Không Tống Quang Thục dùng đạo đức ép buộc nữa, Tần Quân Diệp đồng ý: "Con đồng ý !"

 

Giọng điệu lạnh nhạt.

 

Tim Tống Quang Thục nhói lên một cái, nhưng nghĩ Lý lão chắc chắn thể chữa khỏi cho Tần Quân Diệp, chờ khỏe , trở về chiến trường, sẽ oán trách bà nữa!

 

Tống Quang Thục bỏ qua chút đau đớn trong lòng, thúc giục Tần Quân Diệp mau chóng xuống lầu, để Lý lão xem cho .

 

Cùng là y thuật phi thường lợi hại, nhưng thái độ của Tống Quang Thục đối với Lý lão và Khương Nghiên là một trời một vực.

 

Đối với Lý lão, Tống Quang Thục cực kỳ tôn kính, sợ chậm trễ dù chỉ một chút.

 

"Lý lão , đây là con trai . Hai tháng nhiệm vụ mà thương, tổn hại đến căn cơ, thể chất bằng . Ngài xem giúp xem, cháu nó còn hy vọng hồi phục ?"

 

Thói quen của bác sĩ là bao giờ cam đoan với bệnh nhân, Lý lão cũng .

 

"Có hồi phục như cũ , xem qua mới ," Lý lão quá lời, bảo Tần Quân Diệp sang một bên để ông bắt mạch.

 

Tổ tiên Lý lão là ngự y, ông nhận chân truyền từ cha , quả thực chút tài năng.

 

Sau một hồi kiểm tra, Lý lão tự tin : "Theo phương pháp điều dưỡng của , một tháng thể hồi phục trạng thái nhất!"

 

"Thật , thì quá!" Tống Quang Thục kích động đến phát , "Con trai, con thấy ? Có thể chữa khỏi, thể con thể chữa khỏi!"

 

Mặc dù Tần Quân Diệp buông xuôi, nhưng tin , vẫn nhịn vui mừng.

 

Dưới đáy lòng bùng lên một tia hy vọng!

 

" , việc điều trị cần dùng đến nhiều d.ư.ợ.c liệu quý hiếm, cái các tự chuẩn ."

 

Tống Quang Thục miệng đầy đồng ý: "Cái là đương nhiên, ngài yên tâm, ngài cứ việc chữa bệnh cho con trai , cần cái gì ngài cứ mở miệng là !"

 

Lý lão cũng khách sáo với Tống Quang Thục, còn thêm: " chân tay già yếu, ngày nào cũng chạy xa thế đến chữa bệnh cho lệnh lang thật sự tiện. Trong một tháng tới, cần lệnh lang tự tới cửa tìm châm cứu!"

 

"Đó là chắc chắn , thể để ngài chạy chạy ? Thế thì thành vãn bối thất lễ quá!"

 

Bạn Tống Quang Thục mồm miệng độc địa, mắt mọc đỉnh đầu cũng , nhưng bà cam tâm tình nguyện tâng bốc Lý lão lên tận mây xanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-144-nguoi-trong-mieng-khuong-nghien-chinh-la-ta-do-de.html.]

 

Cũng là tâm lý gì.

 

Lý lão tính khí cổ quái của danh y, yêu cầu cũng cao, thấy đối phương sảng khoái như cũng bộ tịch.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Bảo Tần Quân Diệp chuẩn xong, ông lập tức châm cứu cho !

 

Châm cứu ở phòng khách tiện, Tống Quang Thục mời Lý lão phòng ngủ của Tần Quân Diệp để giúp châm cứu!

 

Khi châm cứu, thủ pháp châm cứu thành thạo lão luyện của Lý lão khiến Tần Quân Diệp phảng phất như thấy Khương Nghiên đang châm cứu cho , đáy mắt ánh lên tia sáng.

 

Tống Quang Thục một bên cũng nhịn cảm thán y thuật của Lý lão thật .

 

Nửa giờ , thu châm, Lý lão kê đơn thuốc. Lý lão quen dùng bút lông từ lâu, những nét chữ bút lông phóng khoáng mạnh mẽ khiến Tống Quang Thục khen dứt miệng.

 

"Đây mới là dáng vẻ nên của một danh y, giống con nhỏ Khương Nghiên tiện nhân , một con ranh vắt mũi sạch thì bao nhiêu y thuật? Chẳng qua chỉ là lừa đảo, mượn cờ hiệu chữa bệnh cứu để mấy trò quyến rũ đàn ông xa!"

 

Tần Quân Diệp chịu nổi việc Tống Quang Thục dìm hàng Khương Nghiên như , lên tiếng ngăn cản: "Mẹ, thể tích đức khẩu nghiệp ? Y thuật của bác sĩ Khương , , con trai c.h.ế.t bàn mổ !"

 

Tống Quang Thục chặn họng đến nghẹn lời, nhưng vẫn phục : "Nó là mèo mù vớ cá rán, ăn may thôi, con thật sự tưởng y thuật của nó lợi hại !"

 

Tần Quân Diệp: "......"

 

Tâm mệt mỏi quá!

 

Khương Nghiên chỉ là một ngoài liên quan, hơn nữa khả năng phát triển tình cảm với , thế mà thể nhắm đến mức .

 

Thật khó tưởng tượng nếu thật sự kết hôn, sẽ nhắm con dâu thế nào!

 

Cái nhà sẽ gà bay ch.ó sủa !

 

Tống Quang Thục phát hiện gây bóng ma tâm lý lớn thế nào cho con trai, cứ một mực theo ý .

 

Lý lão ở bên cạnh câu câu chăng, nhưng cái tên, cô gái trẻ, y thuật phi thường lợi hại, những chi tiết đều trùng khớp.

 

Lý lão nghi ngờ Khương Nghiên trong miệng Tống Quang Thục chính là Khương Nghiên mà ông quen .

 

"Khương Nghiên mà các nhắc đến, ở quân khu bên phía Sơn Thành, chồng cô là đoàn trưởng, tên là Hoắc Chiến Đình ?" Lý lão hỏi.

 

"Chính là nó đấy, Lý lão ngài cũng quen ? Ôi chao, đó chẳng loại con gái lành gì , tâm địa đen tối lắm, chút y thuật liền khắp nơi lừa đảo, còn suýt chút nữa lừa cả con trai !" Tống Quang Thục chính là ghét Khương Nghiên, ghét cần lý do.

 

đến hăng say, cũng chú ý tới sắc mặt Lý lão càng lúc càng khó coi.

 

Tần Quân Diệp hiệu bằng mắt cho bà , thấy bà hiểu nổi, thấp giọng quát: "Im miệng, đừng nữa!"

 

Trước Tống Quang Thục còn kiêng dè, sợ tìm bác sĩ giỏi hơn, cuối cùng vẫn cầu cạnh đến con nhỏ tiện nhân Khương Nghiên.

 

hiện tại, bà còn nỗi lo lắng nữa.

 

Bị con trai quát, tính nóng nảy nổi lên, Tống Quang Thục bắt đầu vô cớ gây rối: "Tần Quân Diệp, con vì con tiện nhân Khương Nghiên đó mà quát . Mẹ là con đấy, con thế mà đối xử với như , thấy con con tiện nhân Khương Nghiên đó cho mụ mị đầu óc , con...!"

 

"Tần phu nhân, xin ngắt lời một chút!" Lý lão đột nhiên chen cắt ngang Tống Quang Thục đang mắng con trai, tiện thể mắng luôn đồ của ông.

 

Lúc Tống Quang Thục mới hậu tri hậu giác nhận còn ngoài ở đây, vội vàng thu vẻ mặt bà điên, xin :

 

"Lý lão, để ngài chê . Con trai một ả đàn bà chồng phẩm đức quấn lấy, tức giận quá nên nhất thời lỡ lời."

 

Lý lão lạnh mặt: "Tần phu nhân lẽ , đàn bà chồng phẩm đức trong miệng bà chính là đồ của !"

 

Cái gì!

 

Biểu cảm mặt Tống Quang Thục trực tiếp đông cứng.

 

ngờ trái đất tròn như thế!

 

 

Loading...