Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 133: Trời ơi, một quả dưa siêu to khổng lồ

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:40:19
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Ngọc Mai quả thực thể tin nổi, cô nắm lấy cánh tay con trai kiểm tra kỹ càng: "Con trai, con khỏi thật ? Không đau nữa hả?"

 

"Thật sự đau nữa ạ!"

 

Bé Quân sang Khương Nghiên: "Cảm ơn dì ạ, cháu hết đau !"

 

"Không chi!" Thái độ của Khương Nghiên với trẻ nhỏ thiện, nhưng khi sang Chu Ngọc Mai, mặt cô lập tức lạnh tanh: "Một đồng tiền phí điều trị, phiền cô thanh toán!"

 

Chu Ngọc Mai vẫn còn đang trong cơn sốc, c.h.ế.t lặng móc tiền trả phí điều trị ôm con rời . Ra khỏi trạm xá một lúc lâu, vẫn còn hoang mang.

 

Hồi lâu , cô mới lẩm bẩm: "Khương Nghiên thực sự y thuật?"

 

"Cô chỉ y thuật mà y thuật còn cao siêu, cũng kẻ cửa như em nghĩ !" Nhắc đến chuyện , Phó đoàn trưởng Điền cũng đau đầu.

 

Từ khi vợ Khương Nghiên bác sĩ ở trạm xá liền mẩy với , trách xin việc cho cô , trong tối ngoài sáng bóng gió về Khương Nghiên.

 

Vợ còn dõng dạc tuyên bố: Khương Nghiên - một con mụ nhà quê nông thôn còn bác sĩ, thì cô - một văn hóa nghiệp cấp hai cũng thể bác sĩ!

 

Cứ nằng nặc đòi trạm xá bác sĩ, còn bắt với Sư trưởng!

 

Phó đoàn trưởng Điền đau đầu nổ tung.

 

Hắn giải thích với vợ bao nhiêu là y thuật của Khương Nghiên giỏi, chuyện cửa , nhưng vợ mãi tin.

 

Giờ tận mắt chứng kiến y thuật thần kỳ của Khương Nghiên, chắc vợ cũng nên tin chứ!

 

Chu Ngọc Mai vẫn tin: "Cô là con thôn nữ nhà quê, học thứ y thuật lợi hại thế chứ?"

 

"Em quản học ở gì? Hơn nữa nhà quê thì ? Người Hoắc Chiến Đình cũng xuất nông thôn đấy thôi, còn lên Đoàn trưởng kìa!"

 

Nhắc đến Hoắc Chiến Đình, Phó đoàn trưởng Điền cũng thấy chua xót.

 

Hắn lớn hơn Hoắc Chiến Đình vài tuổi, nhập ngũ mấy năm.

 

Trước Hoắc Chiến Đình còn là lính quyền , kết quả chỉ vài năm ngắn ngủi, thăng lên cấp chính đoàn, còn vẫn bỏ chữ "phó" phía !

 

Cũng may là Đoàn trưởng của Đoàn 4 mới thành lập, chứ thăng thẳng lên Đoàn trưởng Đoàn 2.

 

Nếu cấp của đột nhiên nhảy lên lãnh đạo trực tiếp của thì mới gọi là nhục!

 

Chu Ngọc Mai cũng bỏ chữ "phó" danh xưng phu nhân phó đoàn trưởng.

 

Nghe chồng nhắc đến Hoắc Chiến Đình, Chu Ngọc Mai tức tối : " đấy, còn trẻ hơn mấy tuổi mà lên Đoàn trưởng, vẫn mãi là phó thế?"

 

Hắn phó chắc?

 

Chẳng do Đoàn trưởng thăng chức nên cũng chỉ thể giậm chân tại chỗ .

 

Hơn nữa giờ ít khi đích dẫn đội nhiệm vụ, như Hoắc Chiến Đình, là Đoàn trưởng mà vẫn liều mạng như thế.

 

Thôi, với cô cũng thông!

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Phó đoàn trưởng Điền thèm cãi với vợ nữa.

 

Tại trạm xá.

 

Khương Nghiên chữa trật khớp dễ dàng như khiến các y tá trong trạm xá đều ngây : Khương Nghiên lẽ y thuật thật ?

 

Vốn dĩ Khương Nghiên cũng hai y tá hỗ trợ, nhưng hai cô y tá phân cho Khương Nghiên cho rằng cô là quan hệ gửi gắm, căn bản y thuật nên hỗ trợ.

 

Hơn nữa Khương Nghiên cũng chẳng bệnh nhân nào để mà bận rộn.

 

Cho nên mấy ngày nay, hai cô y tá đó vẫn luôn sang chỗ bác sĩ Hách giúp việc, bận rộn nịnh nọt lấy lòng bác sĩ Hách, chẳng thèm đoái hoài đến Khương Nghiên.

 

Trương Lan thấy Khương Nghiên trổ tài thì chút hối hận, "Lệ Lệ, chúng về chỗ bác sĩ Khương , chúng vốn là y tá hỗ trợ của cô mà!"

 

"Muốn về cô tự về , về . đừng trách nhắc cô, kể cả Khương Nghiên y thuật thật thì cô cũng chỉ Đông y, cô dạy cô cái gì?"

 

"Đông y là tàn dư phong kiến, cẩn thận đến lúc lôi đấu tố, cô !"

 

cũng sẽ học Đông y, cô theo bác sĩ Hách, mới thèm nịnh nọt Khương Nghiên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-133-troi-oi-mot-qua-dua-sieu-to-khong-lo.html.]

"Đông y mới tàn dư phong kiến, bệnh viện huyện, bệnh viện quân khu đều khoa Đông y mà. Chẳng qua bây giờ đều thấy Đông y thôi, nhưng Khương Nghiên lộ tài năng, thấy Đông y cũng tuyệt."

 

"Nếu cô thấy tuyệt thì cô tìm bác sĩ Khương !"

 

"Đi thì !"

 

Thế là Trương Lan cứ thế sang bên Khương Nghiên.

 

"Xin bác sĩ Khương, là y tá hỗ trợ của cô, lẽ đến trình diện sớm hơn," Trương Lan chột Khương Nghiên.

 

Khương Nghiên hai cô y tá của đều chạy sang chỗ bác sĩ Hách, cô cũng chẳng để ý, chỉ là quan trọng thôi.

 

Giờ một , cô cũng chẳng cảm xúc gì nhiều, chẳng qua là thêm một giúp việc miễn phí thôi.

 

"Ở cũng , ít nhiều, hiểu ?" Khương Nghiên sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu như heo kéo chân .

 

" hiểu hiểu, bác sĩ Khương bảo sẽ cái đó," Trương Lan vội vàng cam đoan.

 

"Ừ!"

 

Khương Nghiên gì thêm. Buổi chiều hai bệnh nhân nữa đến, đều là do bác sĩ Hách ở đây, ngại bệnh viện huyện xa xôi tốn kém nên tìm đến Khương Nghiên.

 

Khương Nghiên vẫn khám nghiêm túc, chỉ là cảm cúm thông thường, cô kê ít t.h.u.ố.c cảm.

 

Đến 3 giờ, Khương Nghiên tan đón con, thấy Khương Mộng lén lút lảng vảng gần trường học.

 

Khương Nghiên để ý đến cô , đón hai đứa nhỏ về nhà.

 

Khương Mộng cũng thấy Khương Nghiên, tiến lên chào hỏi mà chằm chằm ba con xa.

 

Đi xa , Tiểu Hi mới với Khương Nghiên: "Mẹ ơi, buổi trưa dì cả chạy đến trường cho con kẹo, con ăn , dặn ăn đồ lạ đưa mà."

 

"Tiểu Hi giỏi quá, từ chối cám dỗ của kẹo ngọt!" Khương Nghiên tiếc lời khen ngợi, nhưng trong lòng đang suy tính xem Khương Mộng gì?

 

Tại đột nhiên tiếp cận Tiểu Hi?

 

Khương Nghiên đoán hành vi của kẻ điên Khương Mộng, chỉ thể dặn dò Tiểu Hi và Tiểu Cẩn: "Các con chú ý đừng tin lời khác, cũng ăn đồ khác đưa."

 

Chỉ thiếu nước thẳng " khác" chính là Khương Mộng!

 

"Con sẽ ăn , con chỉ ăn đồ đưa thôi!" Tiểu Hi đáng yêu cam đoan.

 

Tiểu Cẩn dáng lớn đảm bảo: "Mẹ yên tâm, con sẽ trông chừng em!"

 

"Ngoan lắm!"

 

Khương Nghiên cưng chiều xoa đầu hai đứa nhỏ. Về đến nhà, cô đuổi hai đứa bài tập còn chuẩn bữa tối.

 

Đến giờ cơm tối, Hoắc Chiến Đình tan về, phía còn Chính ủy Tôn theo.

 

Đêm qua về nhà, Chính ủy Tôn vợ bắt nộp lương, ông thực sự chịu nổi nữa. Bà vợ tàn nhẫn của ông mãi , ông đành tìm đến Khương Nghiên!

 

Nghĩ Đông y chú trọng điều dưỡng, ông bệnh thì hốt ít t.h.u.ố.c bổ về uống tẩm bổ.

 

Kẻo ngày c.h.ế.t mệt giường!

 

Ông ngại đến trạm xá tìm Khương Nghiên, sợ gặp quen thì mất mặt.

 

Cho nên tan , ông cùng Hoắc Chiến Đình về nhà tìm Khương Nghiên.

 

giờ cơm, sợ thất lễ nên ông còn ghé cửa hàng thực phẩm phụ mua hai cân rượu, lấy cớ là đến ăn chực.

 

Khương Nghiên cũng khách sáo giữ Chính ủy Tôn ăn tối. Cơm no rượu say, Khương Nghiên liền bắt mạch cho Chính ủy Tôn.

 

Vừa chạm mạch của Chính ủy Tôn, Khương Nghiên kinh hãi.

 

Chính ủy Tôn con trai cơ mà? Sao ông vô sinh bẩm sinh?

 

cô vô tình phát hiện một quả dưa siêu to khổng lồ ?

 

nên thật đây?

 

 

Loading...