Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 131: Thêm một cô em gái cho hai đứa nhỏ

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:40:17
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hoắc đoàn trưởng, thể bảo vợ với vợ vấn đề gì, sức khỏe lắm, đừng bắt vợ tìm chứng minh nữa, chứng minh nữa là thăng thiên đấy," Chính ủy Tôn đỡ eo, khổ sở .

 

Hoắc Chiến Đình cảm thấy ông đang khoe khoang, "Chủ nhiệm Trương ngày nào cũng tìm ông chứng minh chẳng là chuyện ?"

 

Anh còn vợ ngày nào cũng tìm chứng minh đây ? Tiếc là hai đứa nhỏ cắt ngang, đó mãi tìm cơ hội thích hợp.

 

Đến giờ vẫn ăn thịt!

 

Chính ủy Tôn cảm thấy xúc phạm, mạnh miệng bảo vẫn còn sung sức lắm, nhưng điều kiện thực tế cho phép.

 

Chính ủy Tôn tình nguyện : "Hoắc đoàn trưởng, sang năm 43 , còn trẻ nữa, ngày nào cũng hành thế chịu thấu!"

 

Hoắc Chiến Đình liếc Chính ủy Tôn: "Mới 43 tuổi quá sức , xem vợ sai, sức khỏe ông chắc chắn vấn đề thật!"

 

Hoắc Chiến Đình còn chân thành đề nghị: "Chính ủy, vợ y thuật giỏi, ông đến tìm cô khám thử xem?"

 

" , bệnh!" Chính ủy Tôn hậm hực bỏ .

 

Bữa tối, Hoắc Chiến Đình và Khương Nghiên chuyện về nỗi khổ của Chính ủy Tôn.

 

Khóe miệng Khương Nghiên giật giật, ngờ Trương Phương dùng cách để phán đoán sức khỏe vấn đề , sinh .

 

Ở tuổi của Chính ủy Tôn, đúng là cực hình thật!

 

"Khụ khụ~!" Khương Nghiên hắng giọng , "Trước đó Chủ nhiệm Trương đúng là đến chỗ em khám bệnh. Sức khỏe bà tuy chút vấn đề nhỏ nhưng thể mang thai, cho nên em bảo bà gọi cả Chính ủy Tôn đến kiểm tra xem ."

 

Dù là Trương Phương, Khương Nghiên cũng hề cảm thấy áy náy khi tiết lộ bí mật bệnh nhân, cô tiếp tục : "Mang t.h.a.i chuyện của một phụ nữ, t.h.a.i cũng thể là vấn đề của đằng trai."

 

"Ờ thì, vô sinh và năng lực cũng liên quan đến , chất lượng 'hạt giống' mới là mấu chốt! Cho nên nhiều sẽ hiểu lầm, cho rằng chuyện chăn gối của bình thường thì chắc chắn vấn đề, đổ hết tội sinh lên đầu phụ nữ."

 

Thực chỉ thời đại , mạt thế cũng thiện với phụ nữ, đa , bao gồm cả chính bản phụ nữ những lúc thế cũng sẽ cho rằng thật sự là do sinh .

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Kỳ thực họ thể là vô tội!

 

Hoắc Chiến Đình tuy cảm thấy Khương Nghiên lý, nhưng mà: "Chính ủy Tôn con trai với vợ mà, cho nên ông chắc là sinh chứ!"

 

"Cũng chắc, sinh nghĩa là bây giờ sinh . Trước Chính ủy Tôn còn trẻ, sức khỏe , nhưng giờ ông trung niên phát tướng , khó lắm!"

 

Được , Hoắc Chiến Đình Khương Nghiên thuyết phục.

 

"Hay là bảo ông đến tìm em khám nhé?" Hoắc Chiến Đình thấy , Khương Nghiên là bác sĩ, bất kể Chính ủy Tôn là nam nữ, bệnh khó gì, ông cũng chỉ là một bệnh nhân mà thôi.

 

"Nếu bảo ông đến thì em ý kiến gì cả!" Khương Nghiên cũng chẳng cả, chữa bệnh bình thường thôi mà!

 

Ngày nào cô cũng châm cứu cho Tần Quân Diệp nữa là.

 

Hoắc Chiến Đình âm thầm ghi nhớ, định ngày mai với Chính ủy Tôn.

 

"Vợ , em xem vợ chồng Chính ủy Tôn tích cực nỗ lực tạo như thế, chúng cũng nên mau chóng thêm một đứa em trai em gái cho Tiểu Cẩn và Tiểu Hi ?" Hoắc Chiến Đình đột ngột chuyển chủ đề, đưa lời mời gọi với Khương Nghiên.

 

Mặt Khương Nghiên đỏ bừng, chuyển chủ đề đột ngột quá, cô kịp thích ứng.

 

Không khí cũng đột nhiên trở nên ám !

 

Khương Nghiên e thẹn ngước Hoắc Chiến Đình, đúng lúc chạm ánh mắt sâu thẳm của .

 

thấy ngọn lửa nóng bỏng trong mắt .

 

cũng thấy sự nhu tình như nước trong mắt cô.

 

Trong khoảnh khắc , dường như bầu khí đủ, thời cơ cũng chín muồi, hình cao lớn của Hoắc Chiến Đình nghiêng xuống, từng chút từng chút áp sát Khương Nghiên.

 

Bàn tay to của vươn , nâng cằm Khương Nghiên lên.

 

Nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống.

 

Khương Nghiên sững sờ một chút, từ từ nhắm mắt , đáp Hoắc Chiến Đình.

 

Ban đầu đến quân đội theo quân là vì tiếp tục ở nhà họ Khương, nghĩ Hoắc Chiến Đình cũng tàm tạm, góp gạo thổi cơm chung sống qua ngày.

 

Khương Nghiên nghĩ nhiều đến chuyện khác.

 

Hai đứa nhỏ, thuận mắt thì chăm sóc nhiều chút, mắt thì mặc kệ chúng tự sinh tự diệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-131-them-mot-co-em-gai-cho-hai-dua-nho.html.]

 

Còn Hoắc Chiến Đình, chỉ là đối tác góp gạo thổi cơm chung, thừa thãi , hợp thì tiếp tục, hợp thì giải tán.

 

Tình cảm là con !

 

từ lúc nào thứ đổi, hình như cô thích Hoắc Chiến Đình, vợ chồng bình thường với .

 

Cô cũng nảy sinh tình mẫu t.ử với hai đứa nhỏ, hai đứa bé ngoan ngoãn đáng yêu đáng thương như thế, ai mà đau lòng cho ?

 

Khương Nghiên cũng là con , dù trải qua sự tàn khốc của mạt thế nhưng vẫn tràn đầy hy vọng cuộc sống.

 

Cô cũng mong cuộc sống ngày càng hơn.

 

Cũng trải nghiệm cảm giác "lên tiên" mà đồng đội nhắc tới, chẳng qua giờ gặp khiến cô thử cùng.

 

bây giờ, cô gặp !

 

Vậy thì lý do gì để từ chối chứ?

 

Khương Nghiên cũng e thẹn, sự ngượng ngùng ban đầu, cô trở nên nhiệt tình và táo bạo, thậm chí còn chủ động vòng tay qua cổ Hoắc Chiến Đình.

 

Nụ hôn trở nên nóng bỏng.

 

Nhiệt độ trong phòng ngày càng cao.

 

Ngay đó, chiếc giường gỗ thịt bắt đầu rung lắc, phát những âm thanh động lòng , xen lẫn tiếng nức nở uyển chuyển trầm thấp của phụ nữ.

 

Không kéo dài bao lâu, cũng bắt đầu mới thứ bao nhiêu.

 

cuối cùng Khương Nghiên mệt đến mức động đậy một ngón tay, mắt cũng mở, đợi Hoắc Chiến Đình kết thúc, cô liền chìm giấc ngủ say.

 

Hoắc Chiến Đình lấy nước lau cho Khương Nghiên, chìm đắm trong dư vị tuyệt vời đó, để ý cửa sân đang mở.

 

Ngay lúc và Khương Nghiên kịch liệt nhất, Tiểu Cẩn lén chạy ngoài.

 

Cậu bé ngủ mơ màng, thấy tiếng Khương Nghiên bên phòng bên cạnh, tưởng bố đang đ.á.n.h .

 

Cơn buồn ngủ tan biến ngay lập tức, bé nhanh nhẹn bò xuống giường, định giải cứu , nhưng nghĩ đến hình nhỏ bé của chịu nổi một đ.ấ.m của bố, Tiểu Cẩn sang phòng bên cạnh ngay mà cuống cuồng chạy ngoài tìm viện binh.

 

Vừa khéo hai hôm Kỳ Tiêu chuyển đến nhà bên cạnh!

 

Cậu vốn xin ở nhà tầng, nhưng vì nhà tầng khan hiếm, ưu tiên cho quân nhân kết hôn.

 

Cậu là cẩu độc , đến yêu còn nên mãi đến lượt!

 

Sau đó thấy Hoắc Chiến Đình ở nhà trệt cũng tồi, Kỳ Tiêu liền đổi sang xin ở nhà trệt.

 

Nhà trệt còn trống nhiều, nhanh duyệt, khéo ở ngay cạnh nhà Hoắc Chiến Đình.

 

Tiểu Cẩn cũng Kỳ Tiêu ở bên cạnh nên chạy tìm, cổng viện khép hờ, Tiểu Cẩn chạy thẳng gõ cửa chính.

 

Kỳ Tiêu tiếng gõ cửa đ.á.n.h thức, mở cửa thì thấy Tiểu Cẩn, khuôn mặt nhỏ nhắn còn vương nước mắt.

 

Kỳ Tiêu vội vàng xổm xuống hỏi: "Tiểu Cẩn, cháu thế? Đã xảy chuyện gì?"

 

Nấc~!

 

Tiểu Cẩn nấc lên một tiếng: "Chú Kỳ, bố cháu đang đ.á.n.h cháu, chú giúp cháu cứu với ?"

 

Phản ứng đầu tiên của Kỳ Tiêu: Cháu chắc là bố cháu đ.á.n.h cháu chứ?

 

Phi, thể lão đại đ.á.n.h vợ chứ!

 

Lão đại lợi hại như thế, thể nào đ.á.n.h vợ!

 

"Tiểu Cẩn, cháu chắc chắn nhầm chứ? Thật sự là bố cháu đ.á.n.h cháu? Chứ cháu đ.á.n.h bố cháu?"

 

Lúc Kỳ Tiêu cũng nghĩ nhiều, tưởng thật vợ chồng lão đại đ.á.n.h , cho đến khi xong, loáng thoáng thấy tiếng gầm nhẹ của Hoắc Chiến Đình truyền từ nhà bên sang.

 

Hiểu ngay tức khắc!

 

Kỳ Tiêu hổ độn thổ.

 

 

Loading...