Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 128: Tôi thấy y thuật của mình khá tốt, cô thấy sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:40:14
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Phương vẫn tin, nhưng hạt giống nghi ngờ một khi gieo xuống thì khó ngơ.

 

Buổi tối ngủ, Trương Phương chủ động mật với Chính ủy Tôn nhưng từ chối, liền nhịn : "Anh Phúc, Khương Nghiên bảo t.h.a.i chỉ là vấn đề của phụ nữ, thực đàn ông cũng..."

 

Chưa hết câu, Chính ủy Tôn đang định ngủ bỗng bật dậy: "Cô cái gì thế, cô bảo ông đây ?"

 

Đàn ông, dù ở độ tuổi nào cũng chấp nhận nổi điều .

 

Trương Phương vội vàng giải thích: "Anh Phúc, hiểu lầm , em ý đó, em..."

 

" thấy cô chính là ý đó. Hôm nay ông đây sẽ cho cô thấy rốt cuộc ông !"

 

Chính ủy Tôn hùng hổ, một cái xoay đè Trương Phương xuống giường.

 

Chiếc giường Bạt Bộ rung lắc suốt nửa tiếng đồng hồ, suýt chút nữa Chính ủy Tôn mệt đứt .

 

ông cũng hơn bốn mươi tuổi, tuy là quân nhân nhưng hậu cần, mấy năm nay cũng chẳng rèn luyện gì mấy, đột nhiên vận động cường độ cao thế quả thực chịu nổi.

 

Trương Phương hài lòng. Mụ đang ở độ tuổi hồi xuân, nhu cầu vốn dĩ cao, Chính ủy Tôn lớn tuổi, chuyện chăn gối vốn ít.

 

Mấy năm nay ông rèn luyện, còn thích uống rượu, bụng phệ , thể lực sớm theo kịp, mỗi đều qua loa cho xong chuyện.

 

Lâu lắm Trương Phương mới thỏa mãn như thế, đêm nay mụ ngủ đặc biệt ngon.

 

Khương Nghiên còn bảo chồng mụ vấn đề, chồng mụ sung sức thế thì vấn đề gì chứ!

 

Khương Nghiên chắc chắn là hươu vượn!

 

Trương Phương định tìm Khương Nghiên khám bệnh nữa, cô căn bản chẳng y thuật gì sất.

 

Mụ chị gái bên nhà đẻ bảo phòng khám Đông y huyện một vị đại phu y thuật cực kỳ cao siêu, mụ định đến đó xem .

 

Tuy nhiên hôm mụ huyện thì vồ hụt.

 

Khương Nghiên nhận lời trực ban ở trạm xá liền xin nghỉ phép với lão Ngô. Lão Ngô đương nhiên đồng ý, khuyên can mãi mới miễn cưỡng chấp nhận, nhưng yêu cầu cuối tuần Khương Nghiên đến phòng khám khám.

 

Khương Nghiên cũng đồng ý.

 

Hôm nay mới thứ tư, Khương Nghiên ở phòng khám.

 

"Bà đợi thứ bảy hãy đến, nhớ đến sớm xếp hàng nhé, tìm bác sĩ Khương khám bệnh đông lắm, đến muộn là khám ." Lão Ngô với Trương Phương.

 

"Đông thế cơ , chắc chắn y thuật giỏi?" Trong lòng Trương Phương nhen nhóm tia hy vọng.

 

"Đương nhiên , bác sĩ Khương chữa khỏi bệnh mãn tính cho bao nhiêu , ai cũng tin tưởng cô ," lão Ngô hiện tại sùng bái y thuật của Khương Nghiên vô cùng.

 

Vậy cô chắc chắn cũng chữa khỏi cho !

 

Trương Phương tràn đầy tin tưởng. Vì thâm tâm tin Khương Nghiên y thuật nên lão Ngô "bác sĩ Khương", mụ cũng liên tưởng đến Khương Nghiên.

 

"Được, thứ bảy sẽ tìm bác sĩ Khương!" Trương Phương vui vẻ về.

 

Bên , tại quân đội.

 

Sáng Chính ủy Tôn bò dậy mà hai chân run lẩy bẩy, đường cứ lảo đảo, thế mà vẫn ga tàu đón Tần Quân Diệp.

 

Tần Quân Diệp là cháu ruột của Tư lệnh Tần, ông cũng nhường cơ hội để với nhà họ Tần cho khác.

 

Cố nén sự khó chịu ở hai chân, Chính ủy Tôn bảo tài xế Tiểu Lưu đưa ga đón Tần Quân Diệp.

 

Sáng sớm, Sư trưởng Tưởng đặc biệt đến trạm xá dặn dò, Tần Quân Diệp hôm nay sẽ tới, Khương Nghiên vẫn luôn chờ ở trạm xá.

 

Đợi đến hơn một giờ chiều, Tần Quân Diệp mới cùng Chính ủy Tôn đến nơi.

 

Tự dưng cảm thấy ánh mắt Chính ủy Tôn chút oán trách, nhưng gần đây cô chọc ghẹo gì ông nhỉ?

 

Khương Nghiên vô tội sờ mũi, tránh ánh mắt của Chính ủy Tôn.

 

Tần Quân Diệp tôn trọng ân nhân cứu mạng Khương Nghiên: "Bác sĩ Khương, chúng gặp . Trước đó ... nhiều chỗ mạo phạm, mong cô bỏ qua cho!"

 

"Đồng chí Tần khách sáo , , , cần đ.á.n.h đồng một!" Nếu Khương Nghiên thực sự để bụng thì cho Tần Quân Diệp đến Sơn Thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-128-toi-thay-y-thuat-cua-minh-kha-tot-co-thay-sao.html.]

 

Tần Quân Diệp gật đầu, với Chính ủy Tôn: "Chính ủy Tôn, vô cùng cảm ơn ngài đích đón , hôm nào mời ngài uống rượu."

 

Chính ủy Tôn cũng là điều, thấy thế liền : "Vậy , đây, hôm nào chúng cùng ăn cơm!"

 

Sau đó Chính ủy Tôn thức thời rời .

 

Khương Nghiên chỉ chiếc ghế bên cạnh: "Đồng chí Tần, , bắt mạch cho !"

 

Sau khi Tần Quân Diệp xuống, đặt tay lên gối kê mạch, những ngón tay thon dài của Khương Nghiên đặt lên cổ tay .

 

Tần Quân Diệp cũng giống như đại đa bệnh nhân khác, thấp thỏm, lo lắng, đợi Khương Nghiên bắt mạch xong nhịn hỏi: "Sao bác sĩ Khương, bệnh của còn chữa ?"

 

Khương Nghiên ngước mắt Tần Quân Diệp một cái, trả lời câu hỏi của : "Đổi tay !"

 

Tần Quân Diệp phối hợp đổi tay. Anh cảm giác tay Khương Nghiên đang bắt mạch cho , mà là đang bóp chặt huyết quản của !

 

sống thì sống, c.h.ế.t thì c.h.ế.t!

 

Khương Nghiên nhíu mày một cái, thở mạnh một chút là tim cũng thót lên theo.

 

"Vấn đề lớn, châm cứu kết hợp uống thuốc, một tháng chắc là thể hồi phục trạng thái nhất," Khương Nghiên .

 

"Thật ?" Tần Quân Diệp kích động đến mức dám tin.

 

Khương Nghiên buồn : " rảnh mà lừa gì?"

 

"Tốt quá, quá !" Tần Quân Diệp vui sướng như bay lên, giây tiếp theo nhanh chóng bình tĩnh hỏi Khương Nghiên: "Bác sĩ Khương, bao giờ chúng bắt đầu điều trị?"

 

"Ngay bây giờ. Anh cởi áo lên giường bệnh phía , châm cứu cho !" Khương Nghiên hiệu cho Tần Quân Diệp.

 

"Được!"

 

Tần Quân Diệp nhanh chóng cởi áo, lên giường.

 

Khương Nghiên lấy kim châm , đang định châm cứu cho Tần Quân Diệp thì cửa phòng việc đẩy .

 

Người đến là Chu Ngọc Mai. Nghe Khương Nghiên đến trạm xá bác sĩ, trong lòng cô phục, cố ý đến trạm xá xem thật !

 

Nào ngờ đẩy cửa thấy một đàn ông cởi trần giường. Chu Ngọc Mai vốn thành kiến với Khương Nghiên.

 

Lập tức hiểu sai, cô hét toáng lên đầy kích động: "Ối giời ơi, ông trời ơi, vợ đoàn trưởng thế mà lén lút vụng trộm với giai lạ ngay trong phòng việc!"

 

Hả?

 

Lời thốt , trong trạm xá đồng loạt về phía Chu Ngọc Mai, giây tiếp theo, hỏa tốc vây kín cửa phòng việc của Khương Nghiên.

 

Khương Nghiên đ.á.n.h , cô cố nén cơn giận phản kích: "Vị là ai đây, là vụng trộm với đàn ông là châm cứu, cô ? Cô lồi mắt ?"

 

"Cô châm cứu á? Cô sợ là mượn danh nghĩa châm cứu để chuyện mờ ám với đồng chí thì ?"

 

"Khương Nghiên, gan cô cũng lớn thật đấy, dám bậy ngay tại nơi việc, cô căn bản xứng bác sĩ!"

 

, Chu Ngọc Mai chính là ghen tị vì Khương Nghiên đến trạm xá bác sĩ.

 

Trước đây cô xin trạm xá y tá tạp vụ mà lãnh đạo còn đồng ý. Chồng cô tuy cấp chính đoàn nhưng cũng là phó đoàn trưởng mà.

 

Dựa mà Khương Nghiên thể trực tiếp bác sĩ, còn cô đến cái chân y tá cũng vớt .

 

phục!

 

Khương Nghiên đau cả đầu, đây chính là lý do cô đến trạm xá việc, lòng ghen tị của phụ nữ thực sự đáng sợ.

 

Bởi vì cô từ nông thôn đến nên cô dốt đặc cán mai, ngày ngày quanh quẩn bên bếp núc, yếu đuối dễ bắt nạt!

 

Một khi cô phá vỡ ấn tượng cố hữu của , ai nấy đều chấp nhận, ghen tị, phục, tìm đủ cách gây phiền phức cho cô!

 

Khương Nghiên cũng lười cãi với Chu Ngọc Mai, trực tiếp tay sấm sét, một cây kim bạc găm cổ họng Chu Ngọc Mai, phong tỏa giọng của cô .

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

" thấy thuật châm cứu của cũng khá đấy chứ, cô thấy ?" Khương Nghiên Chu Ngọc Mai .

 

 

Loading...