Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 120: Kẻ tiện nhân ắt có trời trừng phạt

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:40:06
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hu hu, ọe, các bắt nạt thật thà," Tôn Tiểu Quyên tố cáo nôn khan vì ghê tởm.

 

Điền Cúc cũng lóc: "Ai đến phân xử , chúng sắp bắt nạt c.h.ế.t , ọe..."

 

" phi , còn dám bảo chúng bắt nạt khác ? Các mới là kẻ ghê tởm đấy! Chưa từng gặp ai ghê tởm hơn các , cơm hôm qua cũng nôn hết cả ."

 

Quần chúng ăn dưa xung quanh đều cho buồn nôn đến mức c.h.ử.i bới.

 

"Đồ hổ, thứ hàng rách nát mà còn dám mơ tưởng đến Hoắc đoàn trưởng của chúng . Phi, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, quả là si tâm vọng tưởng!"

 

"Mau cút khỏi đại viện , các ở đây ô nhiễm khí quá!"

 

" thề là thêm một cái nữa chắc nôn hết cơm cũ mất!"

 

Các nhà quân nhân tập thể công kích, một câu, một lời, mắng cho Tôn Tiểu Quyên và Điền Cúc ngóc đầu lên .

 

Điền Cúc nghĩ mãi , tại trong đại viện quân khu chẳng sợ lớn chuyện mất mặt chút nào.

 

Ở cái hẻm nhỏ nhà mụ, mụ chỉ cần bệt xuống đất lóc là y như rằng bồi thường tiền cho xong chuyện!

 

Ở đây khác thế, giống chút nào ?

 

Điền Cúc hận lắm, nhưng mụ đ.á.n.h đau quá, giờ chẳng còn chút khí thế nào, cũng dám mắng Khương Nghiên nữa, chỉ đưa con trai về nhà Lý Đại Dũng .

 

Không trêu thì mụ trốn!

 

Không ngờ, mụ đến cơ hội trốn cũng !

 

Chính ủy Tôn vội vã chạy tới, cùng còn Ô Hiểu Mẫn.

 

Ô Hiểu Mẫn khi trở về sắp xếp tĩnh dưỡng ở trạm xá quân khu. Cô xuống giường bệnh thì mấy chị em thiết nhận .

 

Bà già Lý từ quê lên xong, cứ rêu rao khắp đại viện bôi nhọ thanh danh Ô Hiểu Mẫn, bảo cô bỏ trốn theo mối tình đầu, mắng cô lẳng lơ, liêm sỉ...

 

Mấy chị em thiết vẫn luôn tin, giờ thấy Ô Hiểu Mẫn liền hỏi chuyện.

 

Họ hỏi, Ô Hiểu Mẫn mới chồng của thế mà về như .

 

Rõ ràng chính bà bán cô !

 

Ô Hiểu Mẫn còn từ mấy chị em rằng Lý Đại Dũng thế mà tái hôn. Ha, bọn họ còn ly hôn mà tái hôn !

 

Hắn chắc chắn rằng cô sẽ về ?

 

Chẳng màng đến thể suy yếu, cũng đợi kịp Doanh trưởng Chu trở về.

 

Lúc cách ly ở thôn trang, Hoắc Chiến Đình báo cáo tình hình của Ô Hiểu Mẫn, Sư trưởng Tưởng cử Chu Vân Cảnh đích một chuyến về quê Lý Đại Dũng điều tra, tìm kiếm con gái của Ô Hiểu Mẫn.

 

Chu Vân Cảnh đến giờ vẫn về.

 

Con gái cô cũng tin tức.

 

Ô Hiểu Mẫn đợi nữa, cô tìm Chính ủy Tôn và Chủ nhiệm Trương để đòi công đạo.

 

Sư trưởng Tưởng cũng định đợi Chu Vân Cảnh điều tra xong xuôi mới xử lý chuyện , nên vẫn cho Chính ủy Tôn .

 

Khi Chính ủy Tôn Ô Hiểu Mẫn là cứu về từ phòng thí nghiệm, còn chính chồng và chồng bán cho bọn buôn , ông chỉ cảm thấy trời như sập xuống.

 

lúc , Hoắc Chiến Đình cũng cho tới tìm ông, báo rằng nhà Lý Đại Dũng nhục mạ, bịa đặt về cán bộ cấp chính đoàn và nhà, bảo ông mau xử lý!

 

Thiên lôi đ.á.n.h c.h.ế.t ông cho !

 

Cái đầu Chính ủy Tôn nổ tung: Mẹ kiếp, trong sọ thằng Lý Đại Dũng chứa phân ?

 

Chính ủy Tôn ngoài hỏi qua tình hình bên thế nào.

 

Ô Hiểu Mẫn theo cũng loáng thoáng, cô cũng cạn lời cô vợ trẻ mà Lý Đại Dũng mới tìm .

 

Lúc cầu xin Lý Đại Dũng như thế, cầu xin đừng để bán cô, cô thể ly hôn, mang theo con gái với hai bàn tay trắng, nhưng Lý Đại Dũng đồng ý, cứ nhất quyết bán cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-120-ke-tien-nhan-at-co-troi-trung-phat.html.]

Lại còn bán cho bọn buôn độc ác nhất. Bọn họ cầm tiền, Ô Hiểu Mẫn còn tưởng tìm một cô vợ như tiên để sinh con trai cho cơ đấy!

 

Kết quả, tìm về một cái gậy chọc cứt thế !

 

Phi, đáng đời!

 

Ô Hiểu Mẫn hả hê trong lòng.

 

Lúc việc thẩm tra lý lịch tái hôn của Lý Đại Dũng là do ông đích xử lý, giờ lòi cái sai sót lớn thế , Chính ủy Tôn cũng dám qua loa.

 

Ông trực tiếp dẫn nhân viên tổ điều tra bắt cả nhà Lý Đại Dũng, một bắt một , tha cho ai cả.

 

"Các gì thế? Tại bắt chúng !" Điền Cúc nhân viên xốc nách lôi , sợ hãi hét toáng lên.

 

"Mụ bảo tại ? Công khai nh.ụ.c m.ạ cán bộ cấp chính đoàn, bịa đặt về nhà cán bộ, mụ cứ đợi !"

 

Ngồi... tù ư?

 

Điền Cúc trợn tròn mắt: "Nghiêm trọng thế ? chỉ phục nên mắng vài câu thôi mà, còn Khương Nghiên đ.á.n.h đây , đ.á.n.h t.h.ả.m thế , cô còn úp cả thùng phân lên đầu !"

 

Chính ủy Tôn lạnh lùng Điền Cúc: "Ngu xuẩn, mụ mắng là cán bộ cấp chính đoàn, là hùng nhân dân bao sinh t.ử vì đất nước đấy!"

 

" cố ý, sai , thật sự sai , cầu xin các đừng bắt ..." Điền Cúc cuối cùng cũng sợ, thê t.h.ả.m van xin.

 

Đáng tiếc, Chính ủy Tôn chẳng thèm để ý đến lời cầu xin của mụ.

 

"Mau đưa , còn cả nhà Lý Đại Dũng nữa, gô cổ hết , đưa chờ xử lý!"

 

"Chính ủy, vô tội, việc Điền Cúc nh.ụ.c m.ạ vợ chồng Hoắc đoàn trưởng chỉ là hành vi cá nhân, liên quan gì đến em gái , ..." Lý Đại Dũng sốt ruột biện giải cho .

 

Vốn dĩ cũng chẳng liên quan đến , cũng xin Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình . Chỉ là lời biện giải còn xong, kết quả thế mà thấy Ô Hiểu Mẫn.

 

Mặt Lý Đại Dũng trắng bệch, hoảng sợ Ô Hiểu Mẫn: "Cô, ở đây?"

 

Quần chúng ăn dưa cũng chú ý tới Ô Hiểu Mẫn: "Ơ kìa, đây chẳng Ô Hiểu Mẫn ? Sao cô về bộ đội?"

 

"Chẳng bỏ trốn cùng giai lạ ? Sao còn mặt mũi về?"

 

"E là mối tình đầu lừa tiền lừa sắc xong đá đ.í.t nên mới chạy về đây chứ gì!"

 

"Tưởng đại viện quân khu chúng là trại tị nạn chắc? Muốn về là về. Nói nhé, hàng xóm với loại lẳng lơ ."

 

"..."

 

Các nhà quân nhân nghĩ tới ruột Lý Đại Dũng xa đến thế, phàm là chút lương tâm đều chuyện bán con dâu!

 

Hơn nữa bà già Lý ngày nào cũng c.h.ử.i bới con dâu cũ trong đại viện, Chính ủy Tôn cũng từng gọi điện xác minh chuyện Hiểu Mẫn bỏ trốn với tình đầu.

 

Cho nên vẫn tin lời Lý Đại Dũng, thấy Ô Hiểu Mẫn trở về liền mấy hoan nghênh.

 

Thời đại , sự khoan dung đối với ngoại tình là con , tội lưu manh thể xử b.ắ.n trực tiếp.

 

Ô Hiểu Mẫn những lời khó tứ phía, khóe miệng nhếch lên một nụ thê lương: "Ha hả..."

 

Cười xong, nước mắt cô trào . Cô thành tiếng, nhưng nước mắt cứ tuôn rơi như suối.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Vốn dĩ còn đang bàn tán xôn xao, chỉ trỏ, nhưng thấy Ô Hiểu Mẫn như bỗng dưng chột , những lời chỉ trích như nghẹn ở cổ họng.

 

Đôi mắt đẫm lệ của Ô Hiểu Mẫn quét qua .

 

"Ô Hiểu Mẫn, cô gì? Cô câm miệng cho ông!" Lý Đại Dũng đoán Ô Hiểu Mẫn định gì, hung tợn trừng mắt đe dọa.

 

Trước Ô Hiểu Mẫn sợ nhất cái vẻ hung dữ của Lý Đại Dũng, vì đó là dấu hiệu sắp đ.á.n.h cô.

 

bây giờ, cô chẳng sợ chút nào. Cô thẳng lưng đối diện với ánh mắt hung ác của Lý Đại Dũng: "Sao thế? Sợ và bà độc ác của dọn chỗ cho khác mà bán cho bọn buôn ?"

 

Cái gì!!

 

Lời thốt , tất cả đều khiếp sợ Ô Hiểu Mẫn.

 

 

Loading...