Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 118: Đây lại là cực phẩm ở đâu ra thế này?

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:40:04
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Vi Vi ngờ Hoắc Chiến Đình kể hết những lời đe dọa của cô cho Khương Nghiên .

 

Sao cái gì cũng với Khương Nghiên thế!

 

Nếu chỉ Hoắc Chiến Đình thì cô còn thấy mất mặt lắm, nhưng giờ thì Lâm Vi Vi thực sự mất mặt đến mức tự kỷ.

 

Lâm Vi Vi dám mở mắt, dám Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình, xám xịt giải !

 

"Anh nghĩ quân đội sẽ xử lý Lâm Vi Vi thế nào?" Khương Nghiên theo bóng lưng Lâm Vi Vi xa, hỏi Hoắc Chiến Đình.

 

"Cùng lắm chắc là khai trừ thôi. Vì quan hệ của nhà họ Lâm, cô thể sẽ đưa lao động cải tạo !"

 

Tuy Lâm Vi Vi phạm nhưng rốt cuộc gây hậu quả nghiêm trọng, cô khăng khăng vô tâm mắc , nể mặt nhà họ Lâm, họ sẽ gì quá đáng với Lâm Vi Vi!

 

"Phạt nhẹ quá," Khương Nghiên bất mãn , cô cảm thấy ít nhất Lâm Vi Vi cũng nông trường cải tạo một hai năm.

 

Hoắc Chiến Đình hình phạt nhẹ, nhưng xã hội hiện thực là như !

 

Có quyền thế, giới hạn phạm cũng cao hơn thường.

 

Nếu đổi là binh lính bình thường, cãi lệnh quân đội là tòa án binh!

 

" mà cái dằm ghim !"

 

Khương Nghiên đến đây đột nhiên đầu Hoắc Chiến Đình: "Lão Hoắc, nỗ lực lên, cố gắng leo lên cao, leo đến độ cao mà chúng bao giờ chịu đối xử bất công nữa!"

 

"Được!"

 

Trong lòng Hoắc Chiến Đình cũng bùng lên ngọn lửa ý chí chiến đấu, sẽ nỗ lực leo lên!

 

Hai đứa nhỏ vẫn đang học, lúc ở nhà ai.

 

Hai về nhà tắm rửa, quần áo, thấy sắp đến giờ tan học liền đón hai đứa nhỏ.

 

Thời gian gấp, chậm trễ hai phút nên khi hai đến cổng trường thì trường tan.

 

Tiểu Cẩn dắt Tiểu Hi từ trong trường .

 

Từ xa Khương Nghiên thấy mấy đứa con trai, đang định gọi thì thấy Tiểu Cẩn như con báo nhỏ lao húc ngã một thằng bé mũi dãi lò lòng bên cạnh.

 

Sau khi húc ngã , Tiểu Cẩn dùng thế "ngàn cân đè đỉnh" lên thằng bé , hai nắm tay nhỏ đ.ấ.m liên hồi sức.

 

Tiểu Hi cũng ở bên cạnh giúp sức, dùng chân nhỏ đá thằng bé .

 

Thằng bé mũi dãi hai đứa nhỏ đ.á.n.h cho kêu oai oái, "Oa oa, chúng mày bỏ trốn , cần chúng mày nữa, chúng mày là đồ con hoang , hu hu..."

 

Bị đ.á.n.h t.h.ả.m thế mà mồm miệng vẫn đáng ghét!

 

Khương Nghiên vốn định rảo bước nhanh lên để kéo con trai , nhưng thấy tiếng c.h.ử.i của thằng bé thì cô dừng .

 

Coi như thấy, dù con trai cô cũng thiệt.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Hoắc Chiến Đình cũng tiến lên ngăn cản, dừng bước xem con trai đ.á.n.h .

 

Đột nhiên, từ bên cạnh Hoắc Chiến Đình một bóng lao lên.

 

Người nọ lao chửi: "Thằng nhãi ranh c.h.ế.t tiệt, dám đ.á.n.h con tao , chán sống ?"

 

Người phụ nữ hùng hổ định đ.á.n.h Tiểu Cẩn.

 

Khương Nghiên bước nhanh tới, nắm lấy cổ tay mụ : "Bà cái gì đấy?"

 

Mụ đàn bà rướn cổ: "Mày bảo tao gì, tao đương nhiên là đ.á.n.h c.h.ế.t thằng ranh ..."

 

"Bốp!"

 

Khương Nghiên tát một cái mặt mụ : "Nào, nữa xem, bà đ.á.n.h c.h.ế.t ai?"

 

"Tao đ.á.n.h c.h.ế.t thằng ranh ..."

 

Chưa dứt câu, Khương Nghiên bồi thêm một cái tát nữa: "Nào, tiếp !"

 

Nói cái rắm!

 

Mụ đ.á.n.h !

 

mụ cũng chịu để yên, mụ bệt xuống đất, gào mồm lên lóc t.h.ả.m thiết:

 

"Hu hu, đ.á.n.h , quân tẩu đ.á.n.h c.h.ế.t , mau đến xem , sắp đ.á.n.h c.h.ế.t ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-118-day-lai-la-cuc-pham-o-dau-ra-the-nay.html.]

 

Mụ tưởng thế sẽ đến xem, sẽ giúp mụ chỉ trích Khương Nghiên.

 

Kết quả, mụ gào nửa ngày trời mà chẳng một ai đỡ cho mụ một câu, tất cả đều như thấy mụ .

 

Mụ đàn bà gào cũng mệt, hé một mắt : Chuyện gì thế , mấy nhà quân nhân lòng đồng cảm ? Mụ t.h.ả.m thế chẳng ai quan tâm thế!

 

Các bà vợ quân nhân thầm nghĩ: Không họ lòng đồng cảm, cũng thánh mẫu bênh vực kẻ yếu, chủ yếu là vũ lực giá trị của Khương Nghiên cao quá, họ sợ a.

 

Làm qua đường hóng hớt họ cũng dám gần.

 

Tiểu Cẩn và Tiểu Hi thấy Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình đến liền thôi đ.á.n.h thằng bé nữa.

 

Tuy thằng bé c.h.ử.i chúng nhiều chúng mới nhịn mà động thủ, nhưng dù cũng là chúng đ.á.n.h .

 

Hai đứa nhỏ sợ Khương Nghiên giận nên dám sán gần.

 

Thằng bé mũi dãi bò dậy, thấy đất lóc cũng phối hợp chạy tới xuống cạnh , gào mồm lên theo.

 

Trước ở nhà hai con thường xuyên thế , chỉ cần hai con bệt xuống đất là trận cãi vã nào thắng!

 

Hừ, hôm nay bọn họ mà bồi thường một trăm đồng tiền t.h.u.ố.c men thì đừng hòng !

 

Có thằng con gia nhập cùng, hơn nữa hai con đều đ.á.n.h mặt, lóc t.h.ả.m thiết, cũng tội nghiệp thật.

 

Thằng bé lạc cả giọng.

 

Chu Ngọc Mai đặng, định lên tiếng vài câu nhưng đồng bọn kéo : "Chị Chu, lúc chị định phát thiện tâm thì ơn xem đối diện là ai ? Đó là vợ Hoắc đoàn trưởng - Khương Nghiên đấy!"

 

Chu Ngọc Mai Lý Phương nhắc nhở, lập tức nhớ Khương Nghiên cho ăn hành, tức khắc im thin thít.

 

Ơ kìa, giống như dự đoán thế nhỉ? Sao vẫn ai đây quan tâm ?

 

Mụ đàn bà thấy vẫn vây , khỏi buồn bực, chiêu ăn vạ của mụ mất linh ở đây ?

 

"Cô ơi, cô ơi..."

 

Đang buồn bực, mụ đàn bà đột nhiên thấy gọi , trong lòng mừng thầm: Mụ bảo mà, chiêu ăn vạ bách phát bách trúng của mụ thể vô dụng !

 

Mụ đàn bà thu vẻ đắc ý trong lòng, đang chuẩn bắt đầu màn biểu diễn thì đối phương ...

 

"Cô ơi, nhân lúc đồng chí Khương Nghiên nổi giận, cô mau xin ," Thím Quý thật lòng thật khuyên bảo.

 

Mụ đàn bà ngớ : "Bà bảo xin nó á? Người đ.á.n.h là cơ mà? Bà xem , mặt hằn dấu tay to đùng !"

 

Thím Quý cạn lời trợn trắng mắt: "Cô định đ.á.n.h con , cô đ.á.n.h chẳng đáng đời ?"

 

Mụ đàn bà lúc mới phản ứng , đầu Khương Nghiên, "Mày chính là Khương Nghiên !"

 

Người ?

 

Khương Nghiên cũng cạn lời, mụ cô, thế mà thằng con mũi dãi của mụ chạy tới c.h.ử.i con cô?

 

Một thằng nhãi đầy năm tuổi thì hiểu cái gì, sở dĩ những lời đó chắc chắn là do thường ngày lớn .

 

Khương Nghiên nghĩ cũng gây thù chuốc oán gì ghê gớm , tự nhiên lạ chỉ mặt chửi, còn liên lụy con cô cũng c.h.ử.i theo.

 

"Mày chẳng là đứa bỏ trốn theo giai lạ ?" Mụ đàn bà còn bồi thêm câu nữa.

 

Khương Nghiên thấy đối phương giống dối, nheo mắt , lạnh giọng hỏi: "Bà ai bỏ trốn?"

 

"Mẹ chồng cô em chồng tao chứ ai, chắc chắn sai , mày chính là theo giai lạ bỏ trốn!"

 

Mụ đàn bà khẳng định chắc nịch, xong sang Hoắc Chiến Đình như bậc trưởng bối dạy dỗ:

 

"Cậu là Hoắc đoàn trưởng ? Vợ loại an phận , thể bỏ trốn theo giai một là thể bỏ trốn hai..."

 

"Bà câm miệng!"

 

Hoắc Chiến Đình đen mặt quát mụ đàn bà, đó những xung quanh hỏi: "Đây là nhà của ai?"

 

Tuy sợ Khương Nghiên nhưng cũng ngăn lòng hóng hớt của .

 

Họ cách một an , đang rướn cổ sang đây.

 

Hoắc Chiến Đình hỏi, ai nấy đều ngơ ngác.

 

"Hình như nhà trong đoàn chúng thì , gặp bao giờ?" Thím Quý .

 

 

Loading...