Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 109: Hủy diệt

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:39:54
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Nghiên nghi hoặc Ô Hiểu Mẫn. Chẳng bảo cô bỏ trốn cùng mối tình đầu ? Tại ở trong phòng thí nghiệm vật thí nghiệm sống thế ?

 

Bỏ trốn xong xui xẻo tình đầu bán đây ư?

 

Khương Nghiên định hỏi Ô Hiểu Mẫn, cô quan sát khóa lồng sắt một chút dùng sức giật mạnh, bẻ gãy chốt khóa.

 

Cửa mở, Khương Nghiên bước ngoài, đang định đóng cửa thì những vốn đang sợ đến ngây bỗng nhiên như phát điên lao : "Thả , ngoài, cầu xin cô..."

 

Khương Nghiên sầm mặt, nhanh chóng đóng cửa , cài chốt khóa như cũ.

 

"Tất cả im lặng, ! Bây giờ các lao ngoài thì chỉ đ.á.n.h tàn phế, đ.á.n.h c.h.ế.t, thậm chí thành tiêu bản sống thôi. Cứ yên lặng ở đây , sẽ nghĩ cách cứu !"

 

" !"

 

Khương Nghiên đảm bảo.

 

Mọi thấy ánh mắt kiên định của cô, kỳ tích đều im lặng trở .

 

Giây phút , Khương Nghiên toát một sức thuyết phục khiến vô thức tin tưởng!

 

Trấn an xong, Khương Nghiên đến bên lồng sắt của Ô Hiểu Mẫn.

 

Khe hở lồng sắt rộng, Khương Nghiên thò tay lay Ô Hiểu Mẫn: "Ô Hiểu Mẫn, tỉnh , Ô Hiểu Mẫn..."

 

Nghe thấy tiếng gọi, Ô Hiểu Mẫn khó khăn mở mắt . Nhìn thấy Khương Nghiên nhưng cô nhận ngay, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc.

 

"Là !"

 

Khương Nghiên hạ giọng.

 

Mắt Ô Hiểu Mẫn sáng lên, "Cô, cô..."

 

Khương Nghiên khẽ gật đầu, ngắt lời cô : "Sao cô ở đây?"

 

Nhắc đến nhẫn tâm, nước mắt Ô Hiểu Mẫn tuôn rơi ngừng, cô nghẹn ngào : " chồng bán đây."

 

"Gì cơ?" Khương Nghiên kinh hãi, "Mẹ chồng cô bán cô á?"

 

"Ừ!"

 

Ô Hiểu Mẫn đau đớn nhắm mắt . Lúc chồng bảo về quê tiệc đầy tháng cho con gái, cô cứ tưởng bà chấp nhận cháu gái .

 

Không ngờ bà chỉ lừa hai con về để bán, lấy tiền cưới vợ mới cho con trai bà để đẻ con trai.

 

vẫn luôn chê cô đẻ con trai, cũng tin cô sẽ đẻ con trai.

 

và Lý Đại Dũng là quân hôn, ly hôn sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của , nên chồng mới lừa hai con về quê để lén bán .

 

Con gái cô còn quá nhỏ, mua nhận, chồng liền vứt con bé lên núi!

 

Chuyện xử lý hai con, Lý Đại Dũng đều cả, nhưng hề ngăn cản, thế mà ngăn cản.

 

Ô Hiểu Mẫn thật sự tuyệt vọng tột cùng!

 

bọn buôn bán cho phòng thí nghiệm, ngày ngày tiêm virus, chịu đủ tra tấn, nhưng vẫn đau bằng nỗi đau và sự tuyệt vọng trong lòng.

 

Khương Nghiên thực sự ngờ chân tướng là như .

 

Cô nhớ khi , Lý Đại Dũng còn chuẩn đám cưới, khi xem mắt thành công với cô gái mặc váy hoa nhí , họ vẫn luôn lo liệu hôn sự.

 

Mỗi ngang qua nhà Ô Hiểu Mẫn, cô còn thấy bà già Lý mắng Ô Hiểu Mẫn giữ , học đòi bỏ trốn theo trai.

 

Lại còn mắng một cách hùng hồn, đúng lý hợp tình như thế!

 

Bà già c.h.ế.t tiệt lấy mặt mũi mà mắng Ô Hiểu Mẫn?

 

Còn nữa, quân đội chẳng xác minh tin Ô Hiểu Mẫn bỏ trốn ? Chẳng bảo đứa bé đang họ hàng ở quê nuôi dưỡng ?

 

Khương Nghiên tức giận, nhưng cũng những chuyện cho Ô Hiểu Mẫn .

 

bây giờ chỉ tăng thêm nỗi đau khổ cho Ô Hiểu Mẫn mà thôi, cũng chẳng thể khiến kẻ cặn bã nhận sự trừng phạt thích đáng ngay .

 

" sẽ cứu cô ngoài!" Khương Nghiên cam kết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-109-huy-diet.html.]

"Cảm ơn cô..." Ô Hiểu Mẫn cảm kích, nhưng tin Khương Nghiên thực sự thể cứu ngoài.

 

Nơi là một nhà tù khổng lồ, đến con ruồi cũng bay lọt, huống chi là ?

 

Bị bán đây thì chỉ chờ c.h.ế.t thôi.

 

Khương Nghiên nhận Ô Hiểu Mẫn tin, cũng nhiều mà hỏi: "Cô thể kể những gì trải qua khi đây ?"

 

Khương Nghiên thăm dò tin tức từ Ô Hiểu Mẫn.

 

" nhớ đến đây bao lâu . Gần đây nhốt ở đây, còn tiêm nhiều chất lỏng. đó là cái gì, tiêm đau, đau lắm. Đôi khi cũng đưa đến phòng thí nghiệm, họ cắm đầy máy móc lên , rút m.á.u xét nghiệm, ghi chép liệu. nghĩ chắc họ đang nghiên cứu cái gì đó!"

 

Còn thể nghiên cứu cái gì, hoặc là virus, vũ khí sinh học, hoặc là một loại t.h.u.ố.c đặc hiệu nào đó.

 

Khương Nghiên nghiêng về khả năng đầu tiên hơn.

 

"Cô còn nhớ gì khác , ví dụ như nào đó đặc biệt, hoặc là một sự việc, đồ vật, ký hiệu nào đó khiến cô ấn tượng sâu sắc chẳng hạn."

 

Khương Nghiên hỏi, đừng coi thường những chi tiết , đôi khi manh mối ngay trong những điều nhỏ nhặt .

 

Ô Hiểu Mẫn cố gắng hồi tưởng, "Bác sĩ nghiên cứu Mỹ, Nhật, còn cả Trung Quốc chúng nữa!"

 

Hợp tác ba bên?

 

Sắc mặt Khương Nghiên lạnh .

 

Ô Hiểu Mẫn vẫn đang nhớ , dường như sực nhớ điều gì đó, cô kêu lên: "À đúng , còn thấy hai chữ 'Phó Cục'."

 

" nhớ nhầm , hôm đó nhiều đến, cái gì mà virus, hợp tác. Lúc đau quá, nhanh liền ngất nên trọn vẹn."

 

"Đủ , hai chữ 'Phó Cục' là đủ . Ô Hiểu Mẫn, bảo vệ bản cho , chờ đến cứu cô!" Khương Nghiên nghiêm túc hứa.

 

"Được!" Ô Hiểu Mẫn yếu ớt đáp.

 

...

 

Nói chuyện với Ô Hiểu Mẫn xong, Khương Nghiên lén lút ngoài thám thính tình hình.

 

Phòng thí nghiệm canh phòng nghiêm ngặt, năm bước một lính đ.á.n.h thuê canh gác, qua đều kiểm tra. Khương Nghiên lù lù một đống, nổi bật thế thì thể nào trốn qua , cô dám chạy lung tung...

 

À, cách !

 

Ánh mắt Khương Nghiên chợt lóe lên, cô trốn một góc khuất quan sát qua , tìm kiếm mục tiêu.

 

Đột nhiên, Khương Nghiên thấy một phụ nữ chiều cao và vóc dáng xấp xỉ , chắc là bác sĩ của phòng thí nghiệm.

 

mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang.

 

Đây chẳng phận đo ni đóng giày cho cô ?

 

Khương Nghiên quan sát bốn phía ai, liền vèo một cái lao , bịt miệng phụ nữ từ phía , giáng một cú chặt gáy khiến cô ngất xỉu.

 

Sau đó cô kéo góc khuất, lột khẩu trang và áo blouse trắng mặc lên , buộc tóc đuôi ngựa, ngụy trang thành nữ bác sĩ.

 

Nơi tuy kín đáo nhưng để nữ bác sĩ đây vẫn dễ phát hiện. Khương Nghiên vác cô về phòng giam lớn, giấu cái lồng sắt mà cô từng ở.

 

"Trông chừng cô , đừng để cô tỉnh !" Khương Nghiên dặn dò xong hỏi Ô Hiểu Mẫn nữ bác sĩ mà cô đang giả danh .

 

Ô Hiểu Mẫn ban đầu nhận là Khương Nghiên, thấy cô tháo khẩu trang mới .

 

"Cô giỏi thật đấy," Ô Hiểu Mẫn sùng bái Khương Nghiên.

 

Khương Nghiên tiếp lời, chỉ hỏi: "Cô ?"

 

"Coi như , cô từng rút m.á.u xét nghiệm cho , hình như là một trong những bác sĩ nghiên cứu, họ Ngô thì , đều gọi cô là Giáo sư Ngô."

 

Ô Hiểu Mẫn nhiều, phần còn Khương Nghiên đành tùy cơ ứng biến, hy vọng lộ tẩy.

 

Khương Nghiên trấn tĩnh , chỉnh trang áo blouse trắng bình thản rời .

 

Khương Nghiên quen thuộc phòng thí nghiệm, chỉ thể dựa trực giác lung tung. Cũng may vận khí cô , đang lúc như ruồi đầu thì gọi .

 

"Giáo sư Ngô, cô còn ở đây, Giáo sư Ngụy đang tìm cô đấy," tới chút nghi ngờ phận giả của Khương Nghiên.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

 

Loading...