Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 102: Không muốn nói chuyện nữa

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:39:31
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Nghiên nhíu mày nhưng thèm để ý đến ông .

 

Bác sĩ điều trị chính còn định gì đó thì đồng nghiệp kéo : "Được , ông bớt tranh cãi !"

 

Khương Nghiên đúng, bọn họ bất lực thì đừng ở đây vô năng cuồng nộ.

 

" là Đông y mà, Đông y chữa bệnh ?"

 

Ông từng tự trải nghiệm, bố ông chính là thầy t.h.u.ố.c Đông y. Hồi ông học cấp ba sốt, bố ông cho uống t.h.u.ố.c Bắc, kết quả càng uống càng nặng, đó ông cưỡng ép đưa đến bệnh viện tiêm một mũi hạ sốt mới khỏi.

 

Nếu cứ tiếp tục uống t.h.u.ố.c Bắc, chắc ông toi đời .

 

Đồng nghiệp của ông thực cũng chẳng tin tưởng Đông y lắm, nhưng mà... "Đông y chữa thì ông chữa chắc? Hơn nữa chủ nhiệm còn lên tiếng, ông nhiều thế gì?"

 

Chủ nhiệm tuy gì nhưng cũng ngăn cản ông , nghĩ cũng tin cô gái nhỏ thể cầm máu.

 

Có điều bọn họ quả thực hết cách !

 

Bác sĩ điều trị chính đành ngậm miệng, bắt đầu nghiêm túc xem Khương Nghiên chữa trị: Hừ, ông xem thử một bác sĩ Đông y trẻ măng thì cầm m.á.u cho Tần phó đoàn trưởng kiểu gì!

 

nhất là cầm máu!

 

Khương Nghiên bắt mạch cho Tần Quân Diệp xong, kiểm tra đồng t.ử và tai, quả nhiên tình trạng giống hệt ca .

 

Khương Nghiên lấy viên giải độc cho Tần Quân Diệp uống.

 

Giải độc xong, cô dùng kim châm cứu để cầm máu.

 

Dược hiệu của viên giải độc phát huy tác dụng, kết hợp với kim châm cầm máu, vết thương của Tần Quân Diệp nhanh ngừng chảy máu.

 

"Ơ, cầm m.á.u thật !" Bác sĩ điều trị chính kinh hô.

 

Chủ nhiệm nãy giờ vẫn im lặng quan sát cũng xúc động đỏ hoe mắt: "Tốt quá, quá! Máu ngừng , Quân Diệp cứu !"

 

" chỉ phụ trách cầm m.á.u thôi!" Khương Nghiên đột nhiên lên tiếng, đó tránh sang một bên nhường chỗ, "Các ông thể phẫu thuật cho , lát nữa sẽ rút kim!"

 

"Được , Tiểu Lý, chuẩn dụng cụ!" Chủ nhiệm kích động, đó đích tiến lên phẫu thuật cho Tần Quân Diệp.

 

Kim châm thể lưu quá lâu, đến giờ Khương Nghiên liền gỡ kim xuống, đó lặng lẽ rời khỏi phòng phẫu thuật.

 

Tần Nhân Xương thấy Khương Nghiên bước , vội chạy tới hỏi: "Bác sĩ, Quân Diệp nó..."

 

Ông dám nhắc đến chữ c.h.ế.t, sợ xui xẻo ảnh hưởng đến hiệu quả cứu chữa.

 

"Máu ngừng, bác sĩ đang phẫu thuật cho !" Khương Nghiên .

 

Tần Nhân Xương kích động nắm chặt tay: "Tốt quá, quá ..." Ông liên tục .

 

Tống Quang Thục thấy rát mặt, nhưng phần nhiều là kinh ngạc và tin, "Cầm m.á.u thật ?"

 

dùng ánh mắt ngờ vực đ.á.n.h giá Khương Nghiên.

 

Khương Nghiên cạn lời với mạch não của : "Sao thế, giọng bà vẻ như hy vọng con trai cầm m.á.u nhỉ?"

 

"Cô bậy bạ gì đó, thể hy vọng con trai m.á.u chảy ngừng !" Tống Quang Thục như con mèo dẫm đuôi, lớn tiếng phản bác.

 

Khương Nghiên nhún vai, thèm để ý bà nữa, sang hỏi Tần Nhân Xương: "Nhiệm vụ của thành, khi nào các ông đưa về?"

 

Việc mà cả giới bác sĩ Kinh Đô bó tay Khương Nghiên giải quyết gọn gàng, Tần Nhân Xương tự nhiên hy vọng cô ở .

 

"Tình hình Quân Diệp vẫn còn nguy kịch, tuy cầm m.á.u nhưng lỡ tình huống đột xuất thì ? Cho nên vẫn hy vọng bác sĩ Khương thể ở . sẽ sắp xếp nhà khách , hoặc là cô về nhà ở cũng !"

 

Khương Nghiên nhớ tới khuôn mặt giống Hoắc Chiến Đình như đúc của Tần Quân Diệp, quyết định ở .

 

"Được, ông tìm giúp nhà khách nào gần nhà một chút ," Khương Nghiên chọn ở Tần gia, đường đột quá, cô cũng quen ở nhà lạ.

 

"Cảm, cảm ơn cô..." Tần Nhân Xương vô cùng cảm kích Khương Nghiên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-102-khong-muon-noi-chuyen-nua.html.]

Tống Quang Thục tuy cũng cảm kích Khương Nghiên nhưng vì chuyện vui vẻ nên bà thấy ghét cô, hận cái miệng cô độc địa, chẳng nể mặt bà chút nào.

 

"Tại tìm nhà khách cho cô , cô chân ..." Tống Quang Thục lầm bầm oán trách, tuy nhỏ nhưng vẫn thể thấy.

 

"Bà câm miệng cho !" Tần Nhân Xương thật sự bổ đầu bà xem bên trong chứa cái gì.

 

Người cứu con trai cả của bà , bà ơn thì thôi còn ở đây móc máy, bóng gió.

 

Đôi mắt của Tống Quang Thục ngập nước: "Tần Nhân Xương, ông thế mà vì ngoài quát , ông quát ..."

 

Vợ chồng bao nhiêu năm, Tần Nhân Xương quá hiểu đầu gối tay ấp, thấy bộ dạng gây sự, vội vàng đòn phủ đầu.

 

"Tống Quang Thục, nếu bà quản cái miệng của thì cút về nhà cho !" Vì quá sốt ruột nên giọng điệu Tần Nhân Xương phần nặng nề.

 

"Tần Nhân Xương, ông... Hừ, về thì về, ai mà thèm ở đây!" Tống Quang Thục thế mà đùng đùng bỏ về thật.

 

Hoàn quên mất con trai ruột cướp về từ tay Diêm Vương.

 

Khương Nghiên cũng ngờ tính tình Tống Quang Thục lớn thế. Người quan tâm con trai, nhưng sự quan tâm chắc cũng nhiều lắm.

 

"Bác sĩ Khương, để cô chê ," Tần Nhân Xương áy náy .

 

Khương Nghiên đáp: "Tần phu nhân thật là sống thật với bản chất."

 

Vốn dĩ thiết, Khương Nghiên cũng kiểu giỏi giao tiếp xã giao, tiếp đó hai đều gì, cứ thế chờ ở cửa phòng phẫu thuật.

 

Khương Nghiên cũng lo cuộc phẫu thuật xảy sự cố. Có thể dùng máy bay đón cô đến cứu mạng, bên trong chắc chắn quan trọng.

 

Ca phẫu thuật kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ mới kết thúc, thành công, các chỉ sinh tồn của Tần Quân Diệp cũng đang hồi phục .

 

Tuy nhiên họ vẫn tìm nguyên nhân khiến Tần Quân Diệp chảy m.á.u ngừng.

 

Chủ nhiệm từ phòng phẫu thuật bước , thấy Khương Nghiên vẫn còn ở đó liền hỏi thẳng: "Bác sĩ Khương, thể cho nguyên nhân khiến Quân Diệp chảy m.á.u ngừng là gì ?"

 

"Anh trúng độc, một loại độc phá hủy hệ thống m.á.u của cơ thể , cho nên vết thương mới chảy m.á.u ngừng. Độc giải, vết thương tự nhiên sẽ cầm máu!" Khương Nghiên giải thích.

 

"Vậy là cô cho uống t.h.u.ố.c giải? t.h.u.ố.c giải của loại độc ?" Câu là do bác sĩ điều trị chính theo hỏi.

 

"Không trùng hợp t.h.u.ố.c giải loại độc , mà là viên giải độc của trùng hợp giải loại độc thôi!"

 

"Viên giải độc của thể giải phần lớn các loại độc dược, đó kết hợp với châm cứu để loại bỏ tàn độc trong cơ thể!"

 

"Viên giải độc gì mà lợi hại thế? Lại thể giải nhiều loại độc như ?" Bác sĩ điều trị chính hỏi, giọng điệu đầy vẻ nghi ngờ.

 

Khương Nghiên: "......"

 

Cô thật sự phiền lão . Ông cứ cố chấp chứng minh Đông y vô dụng, chữa bệnh ?

 

Loại giải thích trăm ông cũng sẽ tin!

 

Phải dùng thực lực vả mặt thôi!

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

" còn cái lợi hại hơn ," Khương Nghiên đột nhiên .

 

Gì cơ?

 

Bác sĩ điều trị chính kịp phản ứng thì giây tiếp theo, Khương Nghiên đến mặt ông , găm một cây kim bạc cổ họng ông .

 

Trong nháy mắt, bác sĩ điều trị chính mất giọng .

 

Miệng ông đóng mở liên tục nhưng phát chút âm thanh nào. Ông sốt ruột trừng mắt Khương Nghiên.

 

Một tay chỉ cổ họng , tay định túm lấy Khương Nghiên, hiệu bảo cô khôi phục giọng cho ông .

 

Khương Nghiên đẩy : "Yên tâm, ba tiếng dây thanh quản của ông sẽ tự động hồi phục!"

 

Cái ông là tự động hồi phục!

 

 

Loading...