Thập niên 70: Cô Nàng Bạo Lực Và Anh Chàng Quân Nhân Cấm Dục - Chương 101: Đi Kinh Đô cứu người

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:39:30
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Gấp thế ạ?" Sư trưởng Tưởng buột miệng hỏi.

 

Tư lệnh Tần nhíu mày: "Có vấn đề gì ?"

 

Ông dám vấn đề ?

 

Sư trưởng Tưởng liên tục phủ nhận: "Không vấn đề, vấn đề, tìm ngay đây!"

 

"Tốt!"

 

Tư lệnh Tần cúp điện thoại.

 

Sư trưởng Tưởng giơ tay quệt mồ hôi lạnh thái dương, vội vàng tìm Hoắc Chiến Đình.

 

Vụ do Hoắc Chiến Đình phụ trách, ông chỉ bên trạm xá chữa nên đưa đến bệnh viện huyện.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Cụ thể ai chữa khỏi, Sư trưởng Tưởng cũng hỏi.

 

Hy vọng quá khó mời, nếu ông ăn thế nào với Tư lệnh Tần.

 

"Sư trưởng Tưởng, ngài tới đây?" Giọng điệu Hoắc Chiến Đình lộ rõ vẻ chào đón, tưởng Sư trưởng Tưởng đến thuyết phục vợ tòng quân.

 

Sư trưởng Tưởng giờ chẳng còn tâm trí mà để ý chuyện đó: " hỏi , bác sĩ nào cầm m.á.u cho tên đặc vụ ?"

 

"Sư trưởng Tưởng hỏi chuyện gì?" Hoắc Chiến Đình bình tĩnh hỏi .

 

"Là hỏi hộ thôi, Tư lệnh Tần ở Kinh Đô cần , điều máy bay đến đón . Cậu mau cho bác sĩ nào giúp cầm máu!"

 

Điều cả máy bay đến đón, chắc chắn tình huống khẩn cấp.

 

"Ngài chờ một chút, hỏi ý kiến vợ ..." Hoắc Chiến Đình định nhà.

 

Tại hỏi vợ ?

 

Sư trưởng Tưởng đang thắc mắc thì thấy Khương Nghiên từ phòng trong .

 

"Không cần hỏi , đồng ý ," Khương Nghiên bước tới .

 

Sư trưởng Tưởng nhớ Khương Nghiên việc ở phòng khám, lập tức phản ứng: "Đồng chí Khương Nghiên chính là bác sĩ giúp cầm m.á.u cho tên đặc vụ?"

 

"Phải!"

 

Sư trưởng Tưởng kinh ngạc Khương Nghiên: "Y thuật của cô giỏi thế ?"

 

Ông cứ tưởng Khương Nghiên chỉ là học việc ở phòng khám Đông y thôi.

 

Khương Nghiên khiêm tốn : "Cũng tàm tạm ạ!"

 

Sư trưởng Tưởng thầm nghĩ, bên Kinh Đô tìm tới tận cửa, y thuật của cô chỉ là tàm tạm.

 

"Vậy cô mau theo ," Sư trưởng Tưởng giục Khương Nghiên, " đoán Tư lệnh Tần mời cô cứu thôi, cô đừng căng thẳng."

 

Sư trưởng Tưởng cũng quên trấn an hòn vọng thê nào đó: "Cậu cũng đừng lo, chắc chắn sẽ đưa vợ về nguyên vẹn sứt mẻ gì!"

 

Hoắc Chiến Đình lo lắng, cùng, nhưng mới bắt hai tên phản đồ, thực sự dứt .

 

Hơn nữa còn Tiểu Cẩn và Tiểu Hi, để hai đứa nhỏ ở nhà một chắc chắn cũng yên tâm.

 

Hoắc Chiến Đình đành đề cập chuyện cùng, Khương Nghiên và Sư trưởng Tưởng rời , thẩm vấn phản đồ.

 

Khương Nghiên theo Sư trưởng Tưởng đến văn phòng, một lát liền thấy tiếng cánh quạt ầm ầm.

 

Máy bay đến đón Khương Nghiên là một chiếc máy bay quân sự.

 

Sơn Thành cách Kinh Đô quá xa, hơn hai tiếng bay là đến nơi. Khương Nghiên đưa thẳng đến bệnh viện quân khu Kinh Đô.

 

Sư trưởng Tưởng đoán sai, Tư lệnh Tần đón Khương Nghiên đến là để cứu , cứu Tần Quân Diệp, cháu trai ruột của Tư lệnh Tần.

 

Anh cũng là quân nhân, cán bộ cấp phó đoàn thuộc Quân khu 3 Kinh Đô, thương nặng khi nhiệm vụ, vết thương chảy m.á.u ngừng, cách nào cứu chữa.

 

Trước đó Tư lệnh Tần Tôn Đại Pháo báo cáo công việc nhắc đến tình trạng vết thương của tên đặc vụ quan trọng , khéo giống hệt Tần Quân Diệp, nên Tư lệnh Tần liên hệ với Sư trưởng Tưởng.

 

Tư lệnh Tần sắp xếp máy bay đón nên túc trực ở bệnh viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-nang-bao-luc-va-anh-chang-quan-nhan-cam-duc/chuong-101-di-kinh-do-cuu-nguoi.html.]

 

Lúc , đang canh giữ ở bệnh viện là cha của Tần Quân Diệp.

 

"Bệnh nhân ?" Khương Nghiên từng chữa trị cho thương tương tự, hiểu rõ tính nghiêm trọng của vấn đề nên đến cô liền tìm bệnh nhân ngay.

 

Tống Quang Thục thấy Khương Nghiên là một cô gái trẻ măng, căn bản tin cô y thuật: "Lão Tứ tìm kiểu gì , một con ranh con thì cái gì? Cậu cố ý hại c.h.ế.t con trai đúng !"

 

Nếu cứu quan trọng, cô thề sẽ đầu thẳng!

 

Khương Nghiên nén sự chán ghét trong lòng, lạnh giọng : "Vị phu nhân , Tư lệnh Tần mất công tìm đến đây, chứng tỏ các bác sĩ ở Kinh Đô đều bó tay hết cách . Nói trắng là con trai bà hiện tại đang chờ c.h.ế.t!"

 

"Cô bậy, con trai sẽ c.h.ế.t, nó sẽ c.h.ế.t!" Tống Quang Thục kích động phản bác.

 

" sự thật thôi. Cho nên, bà chắc là cần 'ngựa c.h.ế.t coi như ngựa sống chạy chữa', mà để con trai bà c.h.ế.t luôn ?"

 

"Cô là đồ ranh con, cho dù y thuật thì cũng hạn thôi. Cô chắc là chữa khỏi cho con trai !"

 

"Cho nên mới là ngựa c.h.ế.t coi như ngựa sống chạy chữa," Khương Nghiên nắm rõ tình hình bệnh nhân nên dám bừa.

 

Tống Quang Thục vẫn do dự, bà thật sự tin Khương Nghiên thể chữa cho con trai .

 

Khương Nghiên nghiêm trọng đến thế, ngờ đàn bà vẫn còn do dự.

 

Cô buộc nhắc nhở nữa: "Vị phu nhân , cần nhắc nhở bà, bà cứ do dự thêm một giây thì tỷ lệ cứu sống con trai bà sẽ giảm một phần. Bà thể tiếp tục do dự cho đến khi Đại La Thần Tiên cũng cứu nổi!"

 

"Cô bớt ăn giật gân , tin một con ranh vắt mũi sạch như cô y thuật. Cô cút cho , cho cô..."

 

Tống Quang Thục cảm thấy Khương Nghiên ăn quá khó , hở là nguyền rủa con trai bà c.h.ế.t, còn dọa dẫm.

 

nhất thời tức giận đuổi Khương Nghiên , nhưng kịp dứt lời Tần Nhân Xương bên cạnh bịt miệng .

 

Ông giữ chặt Tống Quang Thục, thành khẩn cầu xin Khương Nghiên: "Bác sĩ, xin cô mau chữa trị cho con trai , ơn!"

 

Khương Nghiên gật đầu, đó bước phòng phẫu thuật.

 

Y tá đưa cho cô bộ đồ vô trùng, Khương Nghiên xong mới tiến đến bàn mổ.

 

Tần Quân Diệp bàn mổ thương nghiêm trọng hơn nhiều so với tên đặc vụ đó. Do cầm máu, lượng m.á.u mất quá nhiều khiến rơi trạng thái sốc.

 

Nói thật, nếu cái bà câu giờ thêm một lúc nữa, e là cứu thật.

 

Hiện tại cũng chắc chắn lắm.

 

Khương Nghiên cho Tần Quân Diệp uống Bách Hiểu Đan để giữ mạng , khi thấy mặt Tần Quân Diệp, động tác đút t.h.u.ố.c của cô chợt khựng .

 

Sao trông giống Hoắc Chiến Đình thế nhỉ?

 

"Cô định cho uống cái gì?" Một bác sĩ thấy Khương Nghiên đút t.h.u.ố.c cho Tần Quân Diệp, nghi hoặc hỏi.

 

Thực bọn họ cũng tin tưởng Khương Nghiên thể chữa khỏi cho Tần Quân Diệp lắm, chỉ là họ thử hết cách mà vẫn bó tay, chỉ còn đặt hy vọng cô.

 

vì thâm tâm tin Khương Nghiên, nên thấy cô cho Tần Quân Diệp uống t.h.u.ố.c liền theo bản năng nghi ngờ.

 

"Thuốc cầm m.á.u ?" Ông tiếp tục hỏi.

 

Khương Nghiên nhét viên Bách Hiểu Đan miệng Tần Quân Diệp, đợi nuốt xuống mới đầu bác sĩ đặt câu hỏi.

 

Là một đàn ông trung niên tầm bốn, năm mươi tuổi, đoán chừng là bác sĩ điều trị chính của Tần Quân Diệp.

 

"Ông nhiều thế, là để ông chữa?" Khương Nghiên lùi sang một bên, nhường chỗ.

 

Nếu ông chữa thì Tư lệnh Tần còn mời ngoại viện gì?

 

Bác sĩ điều trị chính đến hổ lẫn giận dữ, "Xin , chỉ là..."

 

"Ông cần giải thích. Ông giải thích chỉ chậm trễ việc cứu chữa của thôi. Tương tự, sự nghi ngờ của ông cũng . Nếu ông giỏi thì ông , năng lực thì xin mời ngậm miệng !"

 

Nói xong, Khương Nghiên nắm lấy cổ tay Tần Quân Diệp bắt mạch.

 

"Cô còn là bác sĩ Đông y?" Bác sĩ điều trị chính vốn miễn cưỡng chấp nhận để Khương Nghiên chữa cho Tần Quân Diệp, kết quả cô là thầy t.h.u.ố.c Đông y.

 

Đông y căn bản chữa bệnh cấp cứu thế !

 

 

Loading...