Bác gái cả Bạch lập tức phụ họa: “Chồng của con đánh em gái.”
Cảnh tượng thật hỗn loạn.
“Được , , đừng ầm ĩ nữa.”
Ông Bạch lên tiếng, tự giác im lặng: "Lão Tam, ngôi nhà đổi, thể để ngoài ở trong sân nhà chúng , đây chính là tổ sản của nhà chúng .”
Anh cả Bạch cũng ý : “ , lão Tam, một nhà chúng chung một cửa thì nhưng nếu đổi khác thì thật khó coi.”
bố Bạch : “Có gì mà khó coi, đến lúc đó dùng hàng rào gỗ ngăn cách, để họ mở cửa nhỏ ở phía tây chẳng là . Huống hồ, chỉ nửa gian nhà đó nhà em đủ ở, con gái, con trai em đều lớn còn ngủ chung với bố , bố còn ngăn riêng cho con gái bố một gian phòng mà.”
Tóm chỉ một ý, đổi thì đủ ở.
Ông Bạch im lặng một lúc: “Vậy thì bán cho Cả con .”
Bố Bạch lập tức hỏi cả Bạch: “Anh Cả mua ?”
Anh cả Bạch xua tay: “Anh tiền.”
Câu chuyện bế tắc.
Bà Bạch hét lên: “Cần gì tiền, ngôi nhà đó là của , cho ai thì cho.”
Bố Bạch bình tĩnh : “Mẹ, chúng chia nhà , giấy trắng mực đen rõ ràng.”
Ông Bạch : “Nhà đổi, cứ dùng ngôi nhà đó để bù tiền dưỡng già cho bố và con.”
Bố Bạch nhíu mày: “Bố ý gì?”
Bà Bạch hừ một tiếng: “Ý gì ? Chính là chúng lấy ngôi nhà ! Sau dưỡng già cũng cần con dù bọn còn hai đứa con trai, cần đến đứa con mắt như mù là con!”
Bố Bạch để ý đến bà Bạch mà thẳng ông Bạch.
Ông Bạch gật đầu : “ là ý .”
Bố Bạch nhạo: “Bố ơi, ngôi nhà của con chỉ là nửa gian nhà tạm bợ, tính là tổ sản kiểu gì? Nếu Cả họ ở phòng chính, bố đổi con cũng hiểu nhưng nhà của con và Hai đều là gian nhà tạm bợ để ở ? Trước đây để ý, bây giờ ... Thôi, thôi, nếu bố đều đồng ý đổi để dưỡng già thì con cũng phản đối.”
Bố Bạch bảo Bạch gọi vợ chồng hai Bạch đến, còn thì sang mời đại đội trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-88-a.html.]
Có những thứ chỉ suông là , từng khoản, ông tin giấy trắng mực đen hơn.
Bạch Thục Hoa dỗ em trai ngủ đó nhẹ nhàng bước chính phòng, Bạch.
Trong phòng khá nhiều , ngoài là đại đội trưởng và kế toán, họ là chứng kiến cũng ký tên.
Vì thắp đèn dầu nên căn nhà khá sáng sủa.
Có lẽ quá muộn, đại đội trưởng cũng nhảm: “Các bàn bạc xong việc dùng nhà của lão Tam để đổi tiền dưỡng già ?”
Bà Bạch phản ứng chậm: “Ngôi nhà đó vốn là của chúng .”
Ý là đổi nữa.
Đại đội trưởng thèm để ý đến bà chỉ thẳng ông Bạch.
Ông Bạch gật đầu : “Ừ.”
Đại đội trưởng hỏi cả Bạch, hai Bạch: “Các cũng ý kiến chứ, dù cũng ít một nuôi bố .”
Cô nhỏ Bạch chen ngang: “Em cũng thể dưỡng già cho bố .”
Đại đội trưởng vẫn để ý.
Anh cả Bạch lắc đầu: " theo bố .”
Anh hai Bạch lập tức phụ họa: “ cũng .”
Bố Bạch mở lời hỏi: “Đại đội trưởng, ngôi nhà đổ nát bán bao nhiêu tiền?”
Thực hai bàn bạc giá cả đường , bây giờ chỉ là diễn mà thôi.
Đại đội trưởng trầm ngâm trả lời: “Anh chia gia sản , theo lý thì thể chia đất nền, phí thủ tục là hai mươi đồng, ngôi nhà đó vốn đổ nát, thứ thể dùng nhiều, tổng cộng cho hai mươi lăm đồng.”
Bố Bạch sang với ông Bạch: “Bố, ngôi nhà bên còn sửa sang, cho con nửa tháng .”
Ông Bạch trả lời, bà Bạch vội vàng : “Không , thằng bất hiếu là con đủ khiến tức giận , mau chuyển .”