Tống Tiểu Băng trầm ngâm một lúc: “Chị hiểu . Nếu thể đảm bảo thành tích học tập, cán bộ lớp cũng nhiều lợi ích.”
Bạch Thục Hoa thêm gì nữa, đây là việc cô tự quyết định.
Tống Tiểu Băng tò mò hỏi: “Thục Hoa , em học ba năm nghiệp đại học, khai giảng là học lên nghiên cứu sinh ?”
Bạch Thục Hoa liếc bố Bạch, chắc hẳn là do họ khoe khoang ngoài. Tuy cô với Tống Tiểu Băng về việc nghiệp sớm, nhưng bao giờ đề cập đến việc thi cao học. Dù nếu gì mà bên ngoài lỡ thất bại thì hổ lắm.
“Ừ, mục tiêu của em là ở trường, nên những gì em đều là để phục vụ cho mục tiêu đó. Tốt nghiệp sớm, nâng cao học vấn cũng đều vì lý do . Đợi khi lên năm hai nghiên cứu sinh thể dạy .”
Thầy lang lên tiếng: “Tiểu Băng, cháu còn học hỏi Thục Hoa nhiều đấy. Con mục tiêu dài hạn, đó cố gắng, nỗ lực để đạt nó.”
Tống Tiểu Băng chống cằm: “Cháu giáo viên cấp hai hoặc cấp ba, cần học lên cao học, nghiệp sớm cũng ý nghĩa gì. Dù ba năm cấp ba cũng học , cháu thể nào học hết chương trình đại học trong vòng một năm . Nên cứ học bình thường thôi, còn việc cán bộ lớp thì thể thử.”
Thầy lang chút hài lòng: “Cháu lớn , tự suy nghĩ và quyết định .”
Mẹ Bạch đồng hồ: “Gần đấy, ăn cơm thôi. Mẹ chuẩn xong hết , hôm nay nhà ăn lẩu nhé.”
Thầy lang tuổi cao, bữa cơm thịnh soạn thì lập tức nghỉ ngơi.
Bạch Thục Hoa thấy Bạch Tiểu Quân và Tống Tiểu Băng vẫn còn năng lượng nên cùng Thẩm Đạc đưa hai dạo phố.
Họ xa chỉ loanh quanh gần nhà, cũng là để hai quen với khu vực .
Cô còn chỉ cho họ các trạm xe buýt, ví dụ như đại học Sư phạm Bắc Kinh thì tuyến nào, trường cấp ba của Bạch Tiểu Quân cách nhà bao xa...
Rồi đến một vài quán ăn ngon, còn nhà hàng quốc doanh thì cô chỉ qua loa.
“Chị, tiệm chụp ảnh của nhà cách nhà xa ?” Bạch Tiểu Quân hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-567-e.html.]
Bạch Thục Hoa đồng hồ, bốn giờ mười lăm phút chiều: "Cũng khá gần, đạp xe hơn nửa tiếng là đến. Đi xe buýt thì nhanh hơn một chút, nhưng chờ xe, còn dừng đỗ nhiều chỗ. Hôm nay muộn , mai hai còn xem thì chị sẽ dẫn qua.”
Cả Bạch Tiểu Quân và Tống Tiểu Băng đều gật đầu lia lịa, tỏ ý sẵn lòng .
Thẩm Đạc : "Chúng chợ một vòng, mua thêm ít thức ăn nhé."
Tống Tiểu Băng lập tức : "Trưa nay còn thừa nhiều , em thấy đủ ăn ."
Hải sản trưa nay yêu thích nhất nên còn thừa nhiều thịt và rau.
Bạch Thục Hoa tất nhiên là tán thành việc chợ mua thêm thức ăn, tuy là quan hệ với thầy lang , cần quá khách sáo, nhưng bữa thứ hai mà đồ ăn thừa cũng mặt cho lắm: "Vừa ngang qua đó thì xem thử, mua nhiều , đồ ăn ngày mai thì mai mua cho tươi."
Cuối cùng chỉ mua thêm vài loại rau củ, hết hơn một hào.
Bây giờ đang là đúng mùa rau củ, một cân nhiều nhất cũng chỉ vài phân tiền, rẻ.
Thịt thì trong nhà vẫn còn, thời tiết bây giờ nóng để lâu nên họ quyết định mua.
Lúc họ về nhà thì cũng gần năm giờ.
Bố Bạch về, Thẩm Đạc bữa tối cứ để .
Nhóm Bạch Thục Hoa lập tức phụ giúp một tay.
Mâm cơm dọn lên bàn, bố Bạch vẫn về.
Bạch Thục Hoa bèn : "Chúng ăn , chị đều để phần cho bố , chắc là tiệm ảnh hôm nay đông khách quá, bố nhất thời về ."
Bạch Tiểu Quân hỏi: "Tiệm ảnh mấy giờ đóng cửa ạ?"
Bạch Thục Hoa đáp: "Tiệm ảnh là tự nhà kinh doanh, đóng cửa cũng thoải mái hơn, phần lớn là tầm hơn năm giờ, nhưng cũng hôm đến bảy giờ hơn, ông Tôn cứ ăn cơm ạ, cần đợi bố cháu . Đây chính là cái bất tiện khi tự nhà kinh doanh, thể đến giờ là nghỉ việc ."