Bây giờ bình giữ nhiệt quý giá đến mức nào, Bạch Thục Hoa nào dám lãng phí.
Nhìn hoa cúc dại màu, cô nhanh chóng múc trong bình giữ nhiệt, đây chính là nước uống của bố Bạch buổi trưa và chiều.
Phần còn đương nhiên là của cô và em trai.
Cô đổ thêm nước nồi, bắt đầu nấu cơm nấu thức ăn.
Cô dự định món hấp đơn giản nhất, như thể hấp cùng với cơm, một là xong.
Đặt vỉ hấp rửa sạch lên, bên đặt nồi cơm.
Sau đó cô đặt cà tím xanh ở trống xung quanh nồi cơm còn khoai tây và đậu đũa, đậy nắp nồi .
"Nhóm lửa , nhóm lửa to lên."
Bạch Tiểu Quân gật đầu: "Dạ."
Bạch Thục Hoa cầm giỏ tre nhỏ vườn rau, nhổ mấy cây hành lá.
Đây chính là chìa khóa cho món hấp thêm phần thơm ngon.
Nhà họ Bạch tuy chia nhà, nhưng những thứ chỉ một, vốn dĩ cách nào chia.
Ví dụ như vườn rau, thứ theo đất thổ cư.
Nếu nhà thứ, nhà út đến nơi khác xây nhà, tự nhiên sẽ vườn rau mới.
Bây giờ chỉ thể để cùng dùng chung.
Còn cả tương đậu nành, cũng chỉ thể để ba nhà chia ăn.
Chỉ điều mẻ tương mới ba nhà riêng, sang năm là thể triệt để tách .
Còn chum tương, đương nhiên là của ông bà Bạch, bọn họ đều tự mua.
Tỏi bóc xong rửa sạch đặt bếp lò để dùng.
Bạch Thục Hoa thấy nồi bốc khói trắng, mới dặn dò Bạch Tiểu Quân: "Nhỏ lửa .”
Bố Bạch đồ hấp thì đợi nước sôi thêm ba thanh củi, đợi khi củi cháy hết, đậy vung một lúc là thể mở vung .
Cô trông chừng, thể để lửa cháy to quá.
“Gần , Tiểu Quân cho thanh củi cuối cùng thôi, đừng thêm nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-52-a.html.]
“Em ạ.”
Bạch Thục Hoa chuẩn dắt em trai nhà nghỉ ngơi một chút, chốc nữa còn đưa cơm cho bố Bạch.
Mùa thu hoạch còn gọi là giành thu, một chữ 'Giành’ lên nhiều vấn đề.
Cho nên trong thời gian thu hoạch vụ thu, đội sản xuất cho nghỉ ngơi
Hơn nữa vì nhiều việc, kiếm nhiều công điểm, buổi trưa trừ về nấu cơm, những khác phần lớn đều về.
“Đại Ni, Nhị Ni! Mau giúp tao nấu cơm!”
Ai mà cáu kỉnh như chứ, Bạch Thục Hoa thò đầu ngoài, ai khác ngoài cô nhỏ Bạch.
Chắc là bà Bạch thương con gái, nên bảo cô về nhà nấu cơm, cũng nhân tiện nghỉ ngơi một chút.
Chuyện của cô nhỏ Bạch coi như qua, dạo cô dở chứng cũ.
Thật là chướng mắt.
“Điếc , gọi một thấy , mau đây!”
Cô nhỏ Bạch về phía nhà út: "Tam Ni, lấy cho tao chậu nước.”
Bạch Thục Hoa trực tiếp từ chối: "Không , cô tay chân sai bảo con, con còn nấu cơm nữa.”
Cô nhỏ Bạch tức giận xông tới đánh . Đương nhiên Bạch Thục Hoa sợ nữa, còn nhanh tay cầm lấy cây thổi lửa.
“Cô nhỏ, con cũng đang nấu cơm, chị Cả đồng kiếm công điểm vẫn về.” Nhị Ni rụt rè , còn giải thích: "Vừa con thật sự thấy.”
“Đồ khốn kiếp, các ở nhà sớm một chút, cứ lề mà lề mề! Tao mặc kệ, mau nhóm lửa cho tao!”
Cô nhỏ Bạch phân phó cho Nhị Ni xong, chỉ thẳng Bạch Thục Hoa: "Mày dám lấy nước cho tao!”
Bạch Thục Hoa từ chối: "Con còn xong việc.”
Cô là một lớn, nếu dặn dò một cách nghiêm túc thì lẽ cô sẽ .
cô nhỏ Bạch thật sự một chút dáng vẻ trưởng bối cũng .
Làm những việc thật khiến chướng tai gai mắt.
Cô nhỏ Bạch hùng hổ về phía bếp của nhà út, bộ dạng như động tay động chân.
Bạch Thục Hoa đưa tay bàn tay nhỏ nhắn , động hiệu tác dừng : "Cô nhỏ đừng gần con, bố con tránh xa cô, thể học theo cô yêu đương lăng nhăng !”