Bạch Thục Hoa : “Anh tìm , thì nhớ cho em gặp mặt nha! Như em thể cho họ những ý tưởng mà em thích.”
Như cũng đỡ mất công .
Thẩm Đạc đáp: “Được.”
Hôm nay họ học sớm, đến căn tin sớm, căn tin mới chỉ mở một quầy cháo loãng.
“Anh đói ? Hay là đợi thêm một lát nữa?” Bạch Thục Hoa sang hỏi.
Thẩm Đạc Bạch Thục Hoa chỉ ăn cháo: "Chờ một chút, ăn hoành thánh.”
Bạch Thục Hoa cũng thèm: "Em cũng thèm. Vậy chúng cùng đợi , chúng ăn chút hoa quả khô lót một chút.”
Thẩm Đạc nỡ ăn, cầm một miếng táo khô gặm.
“Anh nghĩ vẫn nên học lái xe, cần dùng đến.”
Bạch Thục Hoa đồng ý: "Học , nhiều hại gì.”
Hơn nữa lái xe là kỹ năng nhất định học, lãng phí.
hình như bây giờ bằng lái, với xe cộ cũng ít, học lái xe e là dễ.
“Anh quen nào ?”
Thẩm Đạc kể: "Mấy hôm nay một bác tài xế taxi chở tụi khắp nơi. Bác chuyện vui, còn đổi kha khá đô la với George và mấy bạn nữa.”
Vì ăn chênh lệch ở khoản nên cũng kiếm nhiều lắm.
Cũng bởi vì hề giở trò nên bác tài xế taxi nhiệt tình, còn cho điện thoại, bảo việc gì thì liên lạc.
“Anh tính sẽ liên lạc với bác , cũng thuê xe của bác. Xem bác thể chỉ bảo cho vài chiêu .”
Bạch Thục Hoa thấy khả thi cao. “Ừ, liên lạc thử xem.”
Bây giờ nghề lái taxi cũng là một trong những nghề hot nhất.
“Thật lái xe dễ lắm, học chăm chỉ mấy hôm là thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-505-d.html.]
Đây còn là sàn, đổi sang tự động với xe tự lái thì còn học nhanh hơn.
Bạch Thục Hoa : "Sau khi sắp xếp lịch trình du lịch cho mấy nước ngoài thì cũng cần cứ đến mấy chỗ nổi tiếng, thỉnh thoảng thể dẫn họ dạo mấy khu phố cổ, chụp cho họ mấy kiểu ảnh chiều sâu. Hoặc là tìm mấy nghệ nhân dân gian, kiểu gì họ cũng thích với như thế cũng dễ ăn chênh lệch hơn.”
Đều là một nhà, cô cũng giấu giếm gì.
Trước đó Thẩm Đạc kiếm ít, nhưng đầu cũng cần quá để ý đến tiền nong, chỉ cần thành công là .
Đầu xuôi đuôi lọt, còn giúp thêm tự tin, đó mới là điều quan trọng.
Thục Hoa và Thẩm Đạc ăn bánh bao xong, đợi thêm một lúc nữa thì Tống Na và mới đến.
Hai vội vàng tới.
Bạch Thục Hoa chỉ Thẩm Đạc: "Mọi , mời ăn.”
Tiêu Tiểu Vũ là giấu thắc mắc: "Ơ, rốt cuộc hai …”
cô Thẩm Đạc cắt ngang: "Anh nghề thể kiếm tiền , nên mời ăn thịt cừu nướng nguyên con.”
Tiêu Tiểu Vũ còn tâm trí mà tiếp chuyện nữa, ngạc nhiên hỏi : "Thịt cừu nướng nguyên con á?! Ở thịt cừu nướng nguyên con?”
Thẩm Đạc kiên nhẫn giải thích: "Là một quán do Nội Mông mở, chắc là chuẩn vị, cũng ăn bao giờ.”
Tiêu Tiểu Vũ nuốt nước miếng, nhưng đồng ý ngay mà sang những khác.
Bạch Thục Hoa lên tiếng: "Anh Thẩm mong đồng ý đó, với bắt đầu hướng dẫn viên du lịch . Cũng kiếm kha khá, ăn một bữa thịt cừu nướng nguyên con đến nỗi nào .”
Đây là cô đáp ứng lời Thẩm Đạc, sẽ giúp chuyện.
như cũng thấy sai sai.
Tống Na đại diện lên tiếng: "Tục ngữ câu công hưởng lộc, chúng thể .”
Mặt Tiêu Tiểu Vũ xụ xuống, nhưng nhanh trở bình thường, phụ họa theo: " đúng, chúng .”
Trương Hồng Phương : "Em Thẩm, chúc mừng em nghề. Bữa ăn em cần mời tụi chị, em chỉ cần mời Thục Hoa là , tụi chị giúp gì em. ”