Thập Niên 70: Cô Con Gái Ba Phải - Chương 486: D

Cập nhật lúc: 2025-08-31 02:55:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô Tề thở dài: "Là một thầy giáo trong trường , ông đưa cả nhà nước ngoài, ông sợ …”

Bạch Thục Hoa hiểu ý của cô Tề nên tiện bình luận: "Nhà như thế nào ạ, cách trường xa ?”

Cô Tề đáp: "Nhà trường phân cho chắc chắn là bán ! Nhà ông bán là nhà thuê, chính phủ trả , là căn tứ hợp viện hai gian gần Hậu Hải.”

Bạch Thục Hoa thấy tứ hợp viện thì hai mắt sáng rực: "Em mua, giá cả thế nào ạ?”

Cô Tề đáp: "Thấy em mua nhà nên cô hỏi giá , mười hai ngàn, mặc cả.”

Bạch Thục Hoa nhướng mày, mặc cả, chuyện đó : "Cô ơi, em ít bảng Anh với đô la Mỹ. Nếu nhà rẻ hơn một chút, cháu thể đổi theo tỷ giá chợ đen.”

Bây giờ càng ngày càng nhiều nước ngoài, chợ đen cũng giá mà thị trường.

Cô Tề ngờ cô học trò giàu như : "Không em về nhà ? Không bàn với bố một chút ?”

Bạch Thục Hoa lắc đầu: "Không cần ạ, tiền là do em tự kiếm , em tự quyết định .”

Cô Tề cũng gì thêm: "Để cô về hỏi thử xem .”

“Cảm ơn cô, trưa nay em mời cô ăn cơm, cô từ chối đấy.” Bạch Thục Hoa níu lấy tay cô Tề nũng.

Cô Tề tức buồn , cố ý : "Ăn gì? Không ngon là cô .”

Bạch Thục Hoa nghĩ đến cá hồ chứa, nhưng xa.

Vậy thì: "Cô Tề, là chúng ăn súp thịt dê .”

Trời lạnh thế , ăn súp thịt dê là hợp lý nhất, ăn xong ấm lên hẳn.

Tề lão sư nhíu mày suy nghĩ một chút: "Súp thịt dê ? Cũng , xa ?”

Bạch Thục Hoa đáp: "Không xa , bộ hai mươi phút là đến. Quán đó chỉ súp thịt dê ngon mà bánh nướng cũng ngon một, em ăn mấy .”

Cô Tề nuốt nước miếng, xua tay ngăn : "Thôi thôi, đừng nữa, mau dịch tiếp .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-486-d.html.]

Đương nhiên đây đầu tiên Bạch Thục Hoa máy bay. đó là chuyện của kiếp , đây là cuối những năm 70 vẫn còn khá mới mẻ.

cũng đến nỗi quá tuyệt vời.

Khoang máy bay nhỏ, ghế cũng thoải mái như .

thời gian bay ngắn, ưu điểm thì những thứ khác cũng còn quan trọng nữa.

“Đồng chí, đồng chí uống gì?”

Cô tiếp viên hàng xinh đẩy xe thức ăn tới.

Bạch Thục Hoa thấy ngay chai rượu Mao Đài, thể tưởng tượng máy bay phát rượu Mao Đài miễn phí.

là đặc trưng của thời đại.

cô cũng ý định uống, cô còn nhỏ uống rượu.

“Cho một cốc nước lọc, cảm ơn.” Cái cho sức khỏe nhất.

Cô cầm cốc nước, cũng khát lắm, nhấp từng ngụm nhỏ.

Nói đến vé máy bay của cô, dạng , lúc đó cô Tề đặt vé qua trường. Cô cứ nghĩ là trường đại học Bắc Kinh, nhưng thực , mà là trường ở ngoài Bắc Kinh, nơi cô Tề thường xuyên cộng tác dịch thuật.

Vé máy bay cũng đắt như cô tưởng, chỉ 65 tệ.

Tiếc là cô chỉ một thôi, khi nào về thành phố thì vẫn tàu hỏa.

Vì trường học mua vé máy bay cho cô.

Thực máy bay vẫn còn nhiều chỗ trống, cô để ý quan sát một chút thì thấy trong bốn mươi chỗ trống chỉ hơn hai mươi .

Cô thấy giá vé máy bay đắt so với việc tàu hỏa mất mấy ngày, nhưng hơn sáu mươi đồng thì còn cao hơn cả lương một tháng của bình thường, vẫn là đắt. Cho dù là công tác, ít nhà máy nào chịu chi như , suy cho cùng thì thời buổi tiết kiệm vẫn là hết thế nên mới dẫn đến tình trạng còn nhiều chỗ trống như .

Nếu sợ ‘Lộ tẩy’ ( là học sinh chứ cán bộ nhà trường), cô cũng bắt chuyện quen với tiếp viên hàng xem . Lúc về thể xin cùng , để trống nhiều như thật lãng phí, dù cô cũng chực.

 

Loading...