Bạch Thục Hoa gật đầu: "Em là đứa yếu đuối, gặp nguy hiểm chắc chỉ ú ớ, nhất định tìm vệ sĩ, nếu chơi em cũng chẳng ."
Lý Giai nhịn bật : "Sao em buồn thế, còn yếu đuối nữa, chị hiểu cái từ lạ nhỉ."
Bạch Thục Hoa bỗng nhiên : "Chị Giai cũng em lây ."
Quả nhiên ngôn ngữ cuối cùng là tiếng Đông Bắc.
“Út , thư của em.”
Là cán sự sinh hoạt của lớp, Lý Giai nhận và phát thư cho các bạn trong lớp cũng là một trong những công việc thường ngày.
Bạch Thục Hoa cảm thấy may mắn, vì cô chức cán bộ .
Vẫn là cán sự học tập , tên mà công việc thực tế cũng nhiều.
Chỉ cần thành tích học tập của cô tụt dốc thì vấn đề gì lớn.
“Cảm ơn chị Giai, chị vất vả !”
Cô vội vàng dậy nhận lấy phong bì, mỏng như , cần gửi cũng là thư của bố Bạch.
Lý Giai : "Miệng em ngọt thật đấy!”
Rồi cô đưa thư cho khác.
Bạch Thục Hoa xem thư trong lớp nên nhét cặp sách, định bụng về ký túc xá xem.
“Bạn Bạch ơi, giúp xem bài với.”
Bạch Thục Hoa nhận lấy giấy nháp: "Để xem.”
Giúp các bạn giải bài tập cũng là trách nhiệm của cô với tư cách là cán sự học tập.
Việc cô , bởi vì cô sớm kinh nghiệm .
Cô cô giáo nhỏ cho Bạch Tiểu Quân và Tống Tiểu Băng vài năm.
Cách thức giảng bài khơi gợi cô nắm rõ từ lâu.
Đợi đến khi ăn tối xong ở căn tin, Bạch Thục Hoa nôn nóng về ký túc xá. Để lấy thư xem.
Nội dung bức thư nhiều, chỉ một trang giấy.
Nói bố Bạch gần đây sống , chỉ là ở nhà quá yên tĩnh, khiến họ quen.
Bảo cô ở Bắc Kinh học tập cho , đừng sợ tốn kém, ráng ăn nhiều một chút.
Mặc dù lời thuộc dạng , hầu như mỗi lá thư bố Bạch đều vài câu như thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-403-d.html.]
Bạch Thục Hoa hề chán ghét, đây hẳn là gánh nặng ngọt ngào nhỉ.
Bạch Thục Hoa lấy giấy bút, bên cửa sổ thư hồi âm.
Lần bố Bạch đưa cô đến trường nhập học ở Bắc Kinh mười hai ngày, cũng mua ít đồ về nhà.
Trong đó mấy chiếc ấn chương, nghiên mực, cũng thật giả.
Bố Bạch thật lợi hại, mà cũng mò chợ đen.
Nếu cô mà bản lĩnh như bố Bạch thì cần thuê vệ sĩ .
Trong thư hồi âm, Bạch Thục Hoa nhấn mạnh việc cô giúp giáo sư dịch tài liệu, cũng bản hiện tại thể kiếm tiền, bảo họ đừng lo lắng, cũng đừng gửi tiền cho cô nữa.
Hai trang giấy nhanh xong, đó cho phong bì.
Bởi vì lúc nào cũng thư, cô mua một hai mươi chiếc phong bì và tem.
Bấy nhiêu đủ dùng cho nửa học kỳ.
Dán tem xong, niêm phong bì , cô định đưa cho Lý Giai.
Vì chủ nhật nào cô cũng về nhà, mỗi đều tiện thể gửi thư giúp bọn họ.
đó cô cất thư , chủ nhật cô chơi, đến lúc đó thể tự gửi thư.
, cô suy nghĩ xem ngoài cần mang theo những gì.
Tiền thể mang theo quá nhiều, như nguy hiểm.
Tiền xe, cơm trưa, phí tham quan, còn tiền công của Thẩm Đạc, phí thu thập thông tin, mang thêm năm, sáu đồng là .
Cuối cùng cô quyết định mang theo hai mươi đồng và phiếu lương thực hai cân.
Bình nước quân đội cũng mang theo, uống nước .
Giấy bút thì cứ mang theo, ý tưởng cảm hứng gì mới hoặc câu chuyện thú vị nào cô ghi chép .
Còn gì nữa nhỉ?
Chắc là hết , thôi thì đầu tiên mà, thiếu sót cũng là bình thường.
Đi thêm vài nữa là quen thôi.
Sáng chủ nhật, Bạch Thục Hoa mang theo đồ đạc chuẩn từ sớm đến căn tin ăn sáng.
Lúc ăn sáng xong cũng chỉ mới bảy giờ kém mười lăm.
Cô mang hộp cơm về kí túc xá ngoài, thẳng một mạch cổng trường.