Nếu ông ngủ thì con gái đắp gì, con gái lớn chỉ một bộ chăn.
Bạch Thục Hoa lập tức : "Bố, , con còn đốt lò đất nữa. Lát nữa con cởi quần áo, ngủ ở đầu giường, đảm bảo lạnh."
Bố Bạch ngáp dài, trực tiếp lục tủ lấy một chiếc áo bông, cuộn gối, ngủ luôn ở đầu giường.
Bạch Thục Hoa nghĩ ngợi, đắp chiếu cho ông: "Chăn cho con, chiếu cho bố, bố cởi giày , sẽ thoải mái hơn."
Lần bố Bạch từ chối nữa, cởi giày , kéo chiếu đắp lên đầu ngủ.
Bạch Thục Hoa nhẹ nhàng xuống giường, nhẹ nhàng dọn dẹp bát đĩa, xếp gọn thức ăn thừa .
Dọn dẹp xong, cô cũng thể ngủ, học bài.
Rất nhanh cô nhập tâm, đến khi cô thành hết nhiệm vụ ôn tập buổi tối thì cũng buồn ngủ, vội vàng rửa mặt.
Cô sờ thử giường, nhiệt độ cao. Bố Bạch chắc sẽ lạnh.
chiếu vẫn quá nhỏ, lưng bố Bạch đắp kín, may mà còn mặc quần áo.
Cô cũng cởi quần áo, trải chăn , lên, gấp chăn , như cả chăn và chiếu đều .
Cô đúng là một cô bé thông minh!
Chỉ là bây giờ cái chăn nào quá lớn, cô và bố Bạch đều , lưng đắp kín nhưng cô vẫn nhanh chóng ngủ .
Sáng sớm, tiếng loa của trường vang lên, cô liền dậy.
Bố Bạch cũng đánh thức: "Trời còn tối mà, mấy giờ ?"
Bạch Thục Hoa trả lời: "Sáu giờ mười lăm."
Bố Bạch lẩm bẩm: "Sớm ?"
Bạch Thục Hoa xuống giường rửa mặt: "Bố ngủ thêm một giấc nữa ."
Bố Bạch cũng dậy: "Không ngủ nữa, tỉnh thì ngủ ."
Bạch Thục Hoa vốn định đến trường ăn sáng nhưng bố Bạch ở đây, thì tiếp tục nấu mì , nấu nhanh hơn.
Cộng thêm thức ăn thừa tối qua cũng coi như thịnh soạn.
"Con gái lớn, ăn xong là học ?" Bố Bạch hỏi.
Bạch Thục Hoa gật đầu: "Vâng. Con học tiết sớm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-310-c.html.]
Thực đây cô cũng lúc nào cũng học tiết sớm, cũng nhiều cô học trực tiếp ở nhà, tùy theo tâm trạng.
bắt đầu từ hôm nay cô học liên tục, hứa với Vương Đình Đình .
Hứa cô thể đến lớp cô mượn vở bài tập toán lý hóa giờ học sớm.
Nói lời giữ lời!
"Con gái lớn, nghỉ học con về nhà ?" Bố Bạch hỏi.
Bạch Thục Hoa suy nghĩ một chút: "Không về ạ. Bố với một tiếng nhé, đợi thi
xong là con giải phóng , thời gian cuối cùng quá quan trọng."
Bố Bạch vội : "Bây giờ thứ đều nhường bước cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Dù bố cũng thường đến huyện, lát nữa sẽ chở con đến."
Con thời gian thì bố .
Bố Bạch : "Lát nữa bảo con thu dọn quần áo mùa đông của con, bố mang đến cho con, bộ áo bông con đang mặc mỏng quá."
Bạch Thục Hoa liên tục gật đầu: "Được."
Thực bộ áo bông cô đang mặc vì là mới may, là bông mới nên vẫn ấm.
thời tiết ngày càng lạnh, cô cảm.
Bố Bạch vẫn đang nghĩ trong lòng, thể tặng gì cho con gái.
Về đội sản xuất mua hai con gà trống, mua thêm mấy con cá diếc, để con gái hầm canh uống.
Lại đột nhiên nhớ một chuyện: "Con gái lớn, củi sắp hết ?"
Bạch Thục Hoa nghĩ ngợi: "Còn đốt nửa tháng nữa."
Bây giờ vẫn còn khá nhiều nhưng vẫn đốt đến tháng mười hai .
Dù cũng chở củi đến thêm một chuyến.
Bố Bạch ghi nhớ: "Con cứ đốt thoải mái, tuần bố chở đến cho, bây giờ đội sản xuất thể vẫn dùng xe bò, dễ mượn."
Bạch Thục Hoa liền : "Bố, là đừng phiền phức như . Chúng trực tiếp mua ở bãi phế liệu , nhiều lắm thì tốn thêm tám hào."
Bố Bạch chắc: "Thế thì bố xem ."
Bạch Thục Hoa húp hết những sợi mì cuối cùng, kẹp thêm một miếng lạp xưởng, cầm cặp sách, hộp cơm, bình nước, vẫy tay với bố Bạch: "Bố ăn xong để đó là , tối con về dọn, con học đây!"