Bố Bạch trả lời: "Nhiều nhất là một trăm năm mươi. Dù nhà cũng lắm."
Mẹ Bạch thậm chí còn chút động lòng: "Giá đấy, em nghĩ nhiều nhất là một trăm, khi đó chúng mua nhà hết bao nhiêu nhỉ, hai mươi lăm , chúng lời to !"
Bố Bạch cũng : "Lại định bán, lời ở . Ban đầu còn định bàn với Hai để họ ở nhà, chúng cũng lấy tiền thuê, chỉ để họ giúp trồng rau, như một năm thể tiết kiệm kha khá tiền rau. bây giờ đất nền trong đội khó kiếm, bố thấy họ nên xếp hàng chờ đất nền thì hơn."
Mẹ Bạch khẩy: "Mẹ đồng ý , bà chỉ cầu cho Hai chuyển mà thôi, bình thường giặt quần áo gì cũng ném cho chị dâu và Thục Tuệ."
Bố Bạch cũng : "Không cho chuyển cũng , con cái lớn thể ở chung nữa."
Nói ông thở dài: "Anh Hai con trai nên cũng động lực, nếu con trai thì họ chuyển ngoài từ lâu ."
Bạch Thục Hoa chút hiểu: "Bố, con trai quan trọng đến ?"
Bố Bạch gật đầu mạnh: "Quan trọng chứ. Bố con trai nên thể suông, con trai chính là tuyệt tự, ngoài sẽ ngẩng đầu lên ."
Bạch Thục Hoa lẩm bẩm: "Cũng chẳng hoàng vị để kế thừa..."
Mẹ Bạch trừng mắt: "Im miệng ngay, ăn linh tinh."
Bạch Thục Hoa vội vàng ngoan ngoãn ngậm miệng, cô sợ ăn tát.
Mẹ Bạch vẫn yên tâm: "Ra ngoài chuyện suy nghĩ, ở đây đội sản xuất, nếu xảy chuyện cũng ai che chở con , chúng ở đây gốc gác gì cả."
Bạch Thục Hoa vội vàng gật đầu: "Con , bình thường ở ngoài con cũng lạnh lùng, thể thì ."
Cô hiểu họa từ miệng mà .
Sợ Bạch chuyện tiếp, cô vội vàng chuyển chủ đề: "Bố, bây giờ đội sản xuất của chúng giàu thế nào, bao nhiêu , đến lúc đó để chị họ, em họ con tìm đối tượng ở bên ngoài, như cũng coi như nối dõi. Dù họ cũng thể sinh con trai nữa."
Bác gái ai Bạch tìm thầy lang khám bệnh, ông bệnh của bà nghiêm trọng, uống thuốc hai ba năm mới thể thể tiếp tục sinh nở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-184-a.html.]
Trong thuốc còn nhân sâm nên giá thành rẻ chút nào.
Vì bác gái Hai Bạch mất hết hy vọng.
Bố Bạch thấy ý kiến tệ: "Về chuyện của bác Hai con. Thực bố cũng hiểu, tại họ con trai còn đối xử với con gái."
Bạch Thục Hoa bĩu môi: "Bố, ý bố là con trai thì thể đối xử với con gái ."
Bố Bạch kêu oan: "Con bé vô lương tâm, bố đối xử với con bằng Tiểu Quân ."
Ông còn kéo đồng minh: "Phải nó?"
Mẹ Bạch chỉ cúi đầu ăn cơm, lười để ý đến hai bố con họ.
Bạch Thục Hoa là trẻ con giả, đương nhiên sẽ so đo chút chuyện , huống hồ những năm bố Bạch việc tệ.
"Bố, củi nhà còn nhiều. Năm nay chúng ở chung một phòng ?"
Bố Bạch vỗ trán: "Bố còn bảo là quên mất cái gì, bố đang định với con đây, năm nay củi nhiều nhưng bố và phiếu than, nếu đốt chung một phòng thì thể lắp cả lò sưởi, là năm nay chúng tạm thời chịu đựng ."
Bạch Thục Hoa nghĩ thầm, cô là sẽ như mà: "Được ạ."
Bạch Tiểu Quân nhà, cô tưởng bản thể độc chiếm cả một cái giường, ngờ ngủ chung phòng, nhưng nghĩ thì cũng chỗ , ví dụ như thể chuyện đêm khuya.
"Bố mua lò sưởi ?"
Bố Bạch “Ừ” một tiếng: "Nhà rộng rãi cao, lò sưởi thì ấm . Bố cũng mua cái mới, chỉ mua cái cũ dùng tạm, bây giờ bố và con tháng nào cũng phiếu công nghiệp, đủ thì xin thêm."
Bạch Thục Hoa đồng ý: "Phải mua một cái. Chúng nên mua thêm một cái đồng hồ , nhà cái gì để xem giờ cả."