Bạch Thục Hoa lùi hai bước, đầu định chạy.
Sức chiến đấu của cả hai chênh lệch khá lớn, rút lui chính là chiến lược nhất.
ngờ Bạch Tiểu Quân trực tiếp đưa tay chặn: "Không cướp của chị em!"
Bạch Đại Quân nào để Bạch Tiểu Quân mắt, hất một cái khiến loạng choạng.
Bạch Thục Hoa nghiến răng nghiến lợi, quyết định chạy nữa.
Đến , ai sợ ai chứ!
Cô đánh còn cào cắn . Thật sự coi cô là mèo bệnh .
"Không đánh Tiểu Quân!”
"Tiểu Quân sẽ giúp !"
"Hầu ca, đến đây!"
"Tiểu Quân ăn kẹo!"
Bạch Thục Hoa chớp chớp mắt, chuyện gì thế ?
Tình thế đổi nhanh.
Không là cô nên trận, sợ cường địch mà bảo vệ em trai .
Bây giờ là tình thế gì đây?
Năm sáu 'Công nhân nhí’ trực tiếp đè Bạch Đại Quân xuống đất, thì ôm chân kéo tay, còn bứt tóc , em trai , em tưởng là nhổ củ cải !
Vừa chúng hô cái gì , cứ như khẩu hiệu của tổ chức nào đó .
Thậm chí còn chuyện Hầu ca của cô.
Bạch Thục Hoa vội vàng tiến lên: "Được , , dám cướp nữa ."
Cô cũng để Bạch Đại Quân nếm chút khổ đầu nhưng nhổ củ cải... Không , nhổ đầu trực tiếp siết cổ, cô sợ Bạch Đại Quân sẽ thở mất.
nhóm ‘Công nhân nhí’ vốn dĩ cô.
Bạch Thục Hoa vội vàng lệnh cho Bạch Tiểu Quân: "Tiểu Quân, nhanh lên."
Bạch Tiểu Quân vội vàng vỗ đang ‘Nhổ củ cải’ : "Cậu buông tay . Anh Cả, sẽ cướp của em nữa chứ."
Bạch Đại Quân một đám trẻ con đè bẹp thì vô cùng mất mặt, lớn tiếng hét: "Đại Thạch Đầu, các mau tới đây giúp !"
đám bạn của chỉ lo chứ ai giúp.
Bạch Đại Quân càng tức giận hơn, bắt đầu đe dọa: "Bạch Thục Hoa, chờ về mách bà, hai đứa ai thoát , mau thả !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-118-a.html.]
Bạch Thục Hoa thầm nghĩ, chuyện của trẻ con sắp biến thành chuyện của lớn .
Bạch Tiểu Quân bĩu môi: "Bọn em sợ nhé. Thả , chỉ đồ vô dụng mới về mách lẻo!"
Lần nhóm 'Công nhân nhí’ mới chịu thả .
vẫn xong, khi đánh một hồi, nhóm bắt đầu công kích tinh thần .
Có mặt quỷ, miệng còn hô to: "Đồ vô dụng!"
"Chỉ về mách bà!"
" sợ quá cơ! Ha ha..."
Thật sự... Rất đáng ghét!
Cuối cùng Bạch Đại Quân vẫn ‘Lực bất tòng tâm’, chỉ kịp buông vài câu tàn nhẫn chạy mất.
Vùng quan hệ của lắm, đám bạn cũng chỉ là bạn hờ chứ chẳng một ai chịu tay giúp đỡ cả.
Bạch Tiểu Quân sắp xếp cho nhóm 'Công nhân nhí’ chơi chuồn chuồn gỗ, mỗi hai , đều là miễn phí cần đổi bằng hạt cỏ.
Trong lòng Bạch Thục Hoa thầm giơ ngón tay cái cho Bạch Tiểu Quân, mới ba tuổi mà già đời như , em trai cô quả thật tệ.
"Tiểu Quân, em sợ ?” Cô cố ý hỏi.
Bạch Tiểu Quân lắc đầu: "Em thèm sợ, bà đến còn bố mà."
Bạch Thục Hoa: "..."
Vậy là em định hại bố .
"Chị, hì hì... Chị nhiều bạn như ." Bạch Tiểu Quân lời đắc ý.
Ý là chứng minh đám bạn của lợi hại thế nào.
Trong chốc lát Bạch Thục Hoa ngẩn , là cô và Bạch Đại Quân thuộc dạng năm mươi bước trăm bước .
Thực cũng thể trách cô nhiều bạn bè, dù cô cũng là một đứa trẻ giả, liên tục nhảy lớp, thời gian kết bạn là chuyện bình thường.
Ngoài , với tư cách là ‘Con nhà ’, đương nhiên học sinh chào đón (ngoài phụ , giáo viên chào đón).
"Được , , mau hái hạt cỏ ."
Bạch Thục Hoa quyết định về chủ đề nữa.
Vì con chuồn chuồn gỗ sức hấp dẫn vô cùng lớn, nhiều tới giúp hơn.
chỉ nhóm 'Công nhân nhí’ là chăm chỉ.