Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:12:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trẻ con vốn gì, dù chúng chuyện gì nữa thì đó cũng là hành động của trẻ con, thể trách cứ lên đầu lớn .

"Mẹ ơi." Cường Hổ cảm thấy mệt mỏi và chán ngấy, nó gãi đầu: "Tại cứ nhất định bắt con sang nhà cô Trần để mang tiếng và niềm vui cho cô thế?"

Nó cảm thấy cứ như con khỉ xiếc, mệt mỏi và cực nhọc lắm.

Vương Xuân Lan ngẩn : "Ai mượn con sang đó mang niềm vui cho cô ?"

" vui lắm mà! Đám trẻ con đứa nào cũng dỗ dành cô chơi." Cường Hổ uất ức.

"Mẹ ơi, là con gọi hết bọn nó về nhà , để mang tiếng và niềm vui cho nhé?" Cường Hổ nảy sáng kiến.

"Con bảo tụi nó chế một bài hát tặng luôn nhé? 'Xuân Lan, Xuân Lan, trời mưa sầu, khác ô, đây nở hoa'."

Vương Xuân Lan suýt nữa thì tức c.h.ế.t vì lời của nó.

Xét về tháng thì đông , nhưng đảo vẫn nắng rực rỡ, bước thời điểm nhất trong năm. Một mùa đông ấm áp, nhiệt độ ban ngày 20°C, lạnh nóng, chỉ cần mặc quần áo mỏng nhẹ. Đến chiều tối mới bắt đầu se lạnh, cần khoác thêm chiếc áo mỏng để chắn gió.

Tần Dao từng trực đêm, một hai giờ sáng và lúc bình minh là lúc lạnh nhất trong ngày. Bên ngoài gió lạnh rít gào, khiến run cầm cập, nhưng đến ban ngày, mặt trời vẫn ló dạng với nụ của mùa hè rực lửa.

Cây cối xanh mướt, những tàu lá chuối khổng lồ rủ xuống, tường bao bệnh viện phủ kín cây dây leo.

Tần Dao ghét trực đêm. Ngay từ đầu cô hướng tới bệnh viện để y tá, mà là ban tuyên truyền. Hiện tại chỉ chờ xem bài giúp y tá trưởng Cát thể mang cho cô cơ hội nào .

Sắp đến cuối năm, đây là lúc nhân sự điều động nhộn nhịp nhất, Tần Dao vẫn luôn chờ đợi thời cơ.

Hôm qua trực đêm nên sáng sớm lúc vắng , Tần Dao tranh thủ gọi điện về nhà từ văn phòng. Cô , tiếng tút tút vang lên ngắt. Không lâu , bên gọi , Tần Dao nhấc máy, giọng của cô - Thẩm Quế Hương vang lên bên tai.

"Dao Dao, chuyện gì con? Sao gọi điện về thế?" Giọng Thẩm Quế Hương đầy vẻ sốt sắng và quan tâm.

Tần Dao thấy ấm lòng, cô : "Mẹ, con gửi một ít đặc sản đảo về cho nhà đấy."

"Ừ, ." Thẩm Quế Hương mím môi, bà cẩn thận xác nhận: "Dao Dao, Tết con về chứ?"

Tần Dao đáp: "Trước Tết con sẽ về."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-75.html.]

"Tiểu Cố cũng về cùng con chứ?"

Tần Dao khựng một chút: "Chắc là ạ."

Chẳng mấy chốc, ba tháng thử thách sắp kết thúc, Cố Trình chuẩn sẵn sàng thứ. Sắp đến Tết, Cố Trình báo cáo kết hôn, dự định xin nghỉ phép kết hôn dịp Tết, khi gặp mặt bố hai bên sẽ tổ chức đám cưới luôn.

"Hì hì hì... Thế thì quá, Tiểu Cố thích ăn gì nhỉ? Để bố con chuẩn ." Thẩm Quế Hương rạng rỡ. Bà và chồng hiện chỉ Tần Dao đang yêu một quân nhân họ Cố, dự định cuối năm về nhà kết hôn. Bố hai bên đều ở thủ đô đón Tết nên gặp mặt lo liệu hôn sự cho hai đứa luôn là .

Thẩm Quế Hương dám hỏi nhiều về con rể tương lai, sợ hỏi lắm con cái phiền, ảnh hưởng đến chuyện yêu đương của chúng.

Tiểu Cố là quân nhân chính quy, nhà cũng ở thủ đô, thế là chẳng còn gì để chê. Thẩm Quế Hương hề thấy điều kiện nhà kém cạnh, bà còn phô trương một chút mặt nhà con rể tương lai. Nuôi cô con gái trắng trẻo mập mạp thế , nhà bà thể điều kiện kém ? Cùng lắm là nhà cửa chật chội một tí thôi.

Tần Dao: "Anh thích ăn thịt ạ."

"Chứ còn gì nữa, đàn ông ai chẳng thích ăn thịt." Thẩm Quế Hương "hi" một tiếng che miệng, trong đầu vẽ hình dáng của con gái và con rể. Con gái Tần Dao trắng béo, ở đảo chắc là đen một chút nhưng . Còn con rể Tiểu Cố chắc chắn là một gã trai phương Bắc chính hiệu, con gái bảo cao một mét tám mấy, chắc chắn là một tráng sĩ nặng cả trăm cân, đen khỏe như con gấu mới mang cảm giác an cho phụ nữ .

Họ "Cố", như chữ "cổ" (đánh trống), cứ phồng lên mới đúng, mà gầy ? Cứ cho là đến một tạ thì cũng tám chín mươi cân, hai đứa cộng chắc cũng tạ rưỡi trở lên. Cái thằng rể nếu mà đến một tạ, Tết bà cũng bắt nó ăn cho béo lên, để cho nó thế nào là sự quan tâm của vợ.

"Dao Dao, Tiểu Cố nặng bao nhiêu? Dạo béo lên tí nào ?"

Tần Dao cạn lời: "Chắc là béo lên đấy ạ."

Thẩm Quế Hương quan tâm đến gia thế điều kiện của con rể, chỉ chăm chăm việc tăng cân , cứ như nông phụ quan tâm đến lợn nhà nuôi , hận thể ngày nào cũng lôi cân một cái, thấy con tăng lên thì mới yên tâm .

Nếu thật sự ngày cô đưa Cố Trình đến mặt Thẩm Quế Hương, cô nghĩ bà chắc hài lòng, chắc chắn sẽ chê Cố Trình quá gầy. Cố Trình thực tế cân nặng hề nhẹ, nhưng hai cộng đúng là đến một tạ rưỡi thật.

"Dao Dao, thế còn con? Có gầy ? Chắc chắn là bỏ đói nên gầy , về đây bố tẩm bổ cho, nấu một đống món con thích luôn." Đầu dây bên Thẩm Quế Hương xót xa .

Tần Dao: "..."

Vì thế, cô chỉ thể giả vờ như thấy: "Vâng, tầm Tết con về."

"Được." Thẩm Quế Hương híp mắt, bà vỗ tay một cái, cuối cùng mới nhớ điều gì đó, : "Dao Dao, Tăng Mạn Lệ sang bên đó đấy."

Nói đến đây, giọng Thẩm Quế Hương đầy vẻ hả hê. Bà vốn hợp với hai nhà Tăng Mạn Lệ và Chu Phương Vũ. Tần Dao đây thích Chu Phương Vũ, Thẩm Quế Hương tiện nhà họ Chu mặt con gái, nhưng nhà Tăng Mạn Lệ quá đáng lắm, cứ gặp nhà bà là mỉa mai vài câu. Bây giờ Dao Dao nhà bà chẳng thèm trúng cái thằng "lùn tịt" nhà họ Chu nữa, bà tìm cho cô một rể "cao to lực lưỡng" nặng cả trăm cân .

"Tăng Mạn Lệ đến ạ? Con , Chu Phương Vũ sớm đối tượng mới ." Tần Dao thầm nghĩ sắp kịch để xem, hóa cốt truyện tiến triển đến lúc Tăng Mạn Lệ lên đảo.

Loading...