Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:03:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt chủ nhiệm Liêu lóe lên, đầu óc lập tức nảy , ngay đây là đến cáo trạng : Đồng chí Vương cô ... Haiz, cô giáo Trần , nhà xảy biến cố như thế, dù chuyện gì thì cô cũng nên bao dung cho cô một chút.

, bao dung cho chị . Trần Bảo Trân tiếp lời: chỉ mong tổ chức thể quan tâm nhiều hơn đến phụ nữ Vương Xuân Lan.

Chủ nhiệm Liêu ngẩn .

Trần Bảo Trân : Trước đây chị mượn nhà một hai trăm tệ, còn mượn của mấy nhà nữa, ai cũng gia cảnh chị khó khăn, nhưng mà bao nhiêu tiền đó hết ?

Chủ nhiệm Liêu , các chị nên quan tâm hỏi han chị xem ở quê việc gì mà cần nhiều tiền thế, kẻo mấy kẻ lòng ăn chặn tiền của c.h.ế.t, bắt nạt góa con côi.

Để Từ mà thì đau lòng lắm.

Sắc mặt chủ nhiệm Liêu trở nên nghiêm trọng, bà gật đầu: Để kiểm tra kỹ xem tình hình thế nào.

Rời khỏi chỗ chủ nhiệm Liêu, Trần Bảo Trân thở phào nhẹ nhõm. Cô cũng tò mò tiền của Vương Xuân Lan rốt cuộc dùng việc gì? Cô hẳn là tiếc tiền đó, mà chỉ tò mò về sự thật mà thôi.

Quay nhà họ Cao, trời còn sớm, Cố Trình đưa Tần Dao về bệnh viện. Hai song song ngoài, Tần Dao vẫn còn nghĩ về chuyện xảy ban công, nhịn mà mỉm chia sẻ: Đội trưởng Cố, Trân Trân đáng yêu thật đấy!

Sợi dây thần kinh trong đầu Cố Trình tức khắc đứt phựt, trong bụng như núi lửa phun trào. Mọi cơn giận kìm nén nãy giờ đều bùng lên hết sạch.

Trân Trân Trân Trân, gọi cô thì là Trân Trân, gọi thì là Đội trưởng Cố, còn bảo cô đáng yêu, liên quan quái gì đến .

Trân Trân thật sự đáng yêu. Nghĩ đến ấm lúc ôm , Tần Dao đưa tay xoa xoa cằm. Cô nghiêng đầu mặt Cố Trình, đường nét xương hàm của đàn ông sắc sảo, đến khó tin.

Khi bộc lộ cảm xúc, trông thật lạnh lùng và quyết đoán. Tần Dao đằng vẻ ngoài lãnh đạm là một trái tim nóng bỏng, cứ mấy câu thơ tình ba dòng .

Trước đây Tần Dao đoán chắc tâm tư của Cố Trình, giờ cô học cách đặt vị trí của xem . Giả sử cô là Cố Trình...

Cái đàn ông悶騷 (mạn tao - ngoài lạnh trong nóng) , bề ngoài thì cứng rắn, thực chất gần gũi cô, nhưng ở bên ngoài cứ kiềm chế, tính tình thì bướng bỉnh. Anh còn ngốc đến mức tưởng cô thích cái kiểu "Đội trưởng Cố" nghiêm nghị thật.

Núi đến tìm , đến tìm núi .

Trong mắt khác, hai đang yêu đương. Tần Dao quanh, thấy ngoài, nắm tay một cái cũng chẳng , hoặc chạm nhẹ thôi, gãi gãi lòng bàn tay để bày tỏ sự mật.

Tần Dao bước nhanh lên hai bước, vươn tay định nắm lấy tay đàn ông bên cạnh. đúng lúc , rõ ràng mắt thấy sắp chạm , bước chệch sang bên cạnh một cái, hai cách xa cả mét, Tần Dao vồ hụt.

Tần Dao: !?

Cố Trình hừ lạnh thành tiếng, sải bước đều đặn tiến về phía , khí thế như bão cuốn.

Tần Dao lườm cháy mắt, tức c.h.ế.t cô , đồng cảm cái nỗi gì? Cái tên lúc nóng lúc lạnh rốt cuộc là đang nghĩ cái quái gì thế ?

Hai im lặng trở về bệnh viện, chân tòa ký túc xá. Ánh hoàng hôn phủ kín bầu trời, hoàng hôn đảo mỗi ngày một khác, hôm nay đặc biệt rực rỡ, những đám mây màu tím khói trôi bồng bềnh vòm trời khiến ít dừng chân ngắm .

Bên cửa sổ hành lang đầy . Tần Dao và Cố Trình xuất hiện thu hút sự chú ý của vài .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-67.html.]

Ráng chiều như mộng như thực, còn mặt Cố Trình thì đen như nhọ nồi. Anh mím môi, trong lòng bồn chồn khôn tả.

Đi một đoạn đường, cơn giận cũng tan bớt. Anh cứ tưởng đến chân cầu thang, Tần Dao vài câu ngọt ngào là sẽ mượn gió bẻ măng mà hòa, ai ngờ bên ngoài lù lù bao nhiêu là thế .

Tần Dao quan sát sắc mặt Cố Trình, thầm thầm trong bụng.

Suốt dọc đường , cô đại khái đoán tên đang giận dỗi chuyện gì, chính là trách cô bỏ rơi . Dù đúng là cô quá đáng thật, nhưng cái kiểu lẳng lặng chiến tranh lạnh của Cố Trình cũng thể nuông chiều .

Ai bảo chuyện chịu hẳn hoi.

là cái đồ miệng cứng hơn đá.

Tần Dao ráng chiều ngáp một cái: Có chuyện gì cần ? Không gì thì em lên lầu đây?

Cố Trình còn đang phân vân nên mở lời , thấy câu thì tức đến tím gan tím ruột. Nháo nhào nửa ngày trời, hóa cô nàng chẳng coi đó là chuyện gì to tát.

Rõ ràng chỉ cần cô chủ động nũng nịu dỗ dành một chút là mà.

Cố Trình nhắm mắt , tự sỉ vả bản , bỏ thẳng.

Anh chậm, đôi tai càng thính nhạy hơn với âm thanh xung quanh, chỉ cần Tần Dao gọi một tiếng là sẽ dừng ngay.

cho đến khi khỏi cổng bệnh viện, phía vẫn chẳng ai đuổi theo cả.

Ngồi xe, Cố Trình đ.ấ.m mạnh một phát lưng ghế. Động cơ xe nổ rền vang, trong xe thoang thoảng mùi dầu diesel. Trong cơn xóc nảy, tâm trí rối bời như tơ vò.

Mấy tàu lá chuối lùi nhanh về phía cửa sổ xe. Cố Trình hận Tần Dao m.á.u lạnh vô tình, thờ ơ với sự của . Rồi ký ức ngược về, Cố Trình l.i.ế.m môi, trong đầu nhớ cảnh tượng ở khu tập thể.

Lúc tay Tần Dao sắp chạm tay .

Anh né tránh.

... Cô lẽ là giận thật chứ?

Trong lòng bỗng dâng lên nỗi sợ hãi và hụt hẫng. Cố Trình c.ắ.n môi, ngửa đầu tựa lưng ghế, trong như một con mãnh thú đang đ.â.m sầm loạn xạ. Anh hô to một tiếng dừng xe.

Đội trưởng Cố, chuyện gì ?

Cố Trình nheo mắt qua cửa sổ. Những đám mây màu tím khói giờ cháy rực thành một màu đỏ lửa, tuyệt . Một cảnh tượng lộng lẫy như nhưng khiến lòng trào dâng nỗi u sầu và luyến tiếc của buổi hoàng hôn.

Nỗi đau đớn và đắng cay lời nào tả xiết lan tỏa trong lòng.

Đi tiếp .

Ở nơi ai thấy, Đội trưởng Cố tựa góc cửa sổ như một quả cà tím sương giá phủ, héo rũ. Bên ngoài bóng tối bao trùm mặt đất, còn trong lòng , hai chữ "hối hận" đang giày vò cả cơ thể.

Đến lúc xuống xe, Đội trưởng Cố xắn tay áo lên, trong đầu hạ quyết tâm "cầu hòa". Đợi về đến ký túc xá, nhất định một bản "kế hoạch cầu hòa" thật t.ử tế. Chẳng chỉ là dỗ dành phụ nữ thôi ? Anh lẽ nào học .

Loading...