Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-12-19 02:26:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hòa An hờn dỗi, thầm nghĩ sẽ để xem thường , chị nhất định sẽ trở thành một vợ ưu tú nhất, một hiền giáo d.ụ.c con cái nhất.

Thế nhưng lúc chị nhớ đến lời Tần Dao , đừng coi là vợ chồng già, cứ coi như đang trong giai đoạn hẹn hò , nếu đàn ông khiến chị hài lòng, chị sẽ gả cho nữa!

Nói đến hẹn hò, năm đó hai là qua giới thiệu kết hôn, căn bản chẳng mấy ngày yêu đương tìm hiểu.

"Cái bánh bông lan cho ăn đấy." Hòa An lạnh mặt khoanh tay đó, chị ngẩng cằm, đuôi mắt nhếch lên, thần sắc cực kỳ kiêu ngạo.

là một con công trắng kiêu kỳ.

Cố Hưng liếc chị một cái, chẳng để tâm mấy, thản nhiên : "Anh ăn mấy thứ , em mang cho em dâu với Miểu Miểu ăn ."

Hòa An trợn tròn mắt, một ngọn lửa giận bốc thẳng lên ngực, chị lệnh: "Anh bắt buộc ăn!"

Chị xắn tay áo lên hai vòng, lông mày lá liễu dựng ngược vì tức giận, trong lòng bực bội vô cùng, thầm nghĩ Cố Hưng cái đồ tồi , ăn bà đây sẽ nhét đầy mồm .

Vào khoảnh khắc , cái gì mà vợ hiền, , cái gì mà bố chồng ông bà tổ tiên, tất cả đều chị quẳng đầu.

vứt bỏ hình tượng, chị cũng chứng minh cho cô em dâu Tần Dao thấy rằng, chị chẳng thèm để ý đến gã đàn ông thối tha !

Hòa An gằn giọng hung dữ: "Anh ăn ?"

Cố Hưng lúc đang ngay ngắn ghế gỗ, hai tay đặt đầu gối, đôi mắt hổ uy nghiêm đăm đăm vợ. Hòa An lúc cũng bất chấp tất cả, trừng mắt thẳng mắt .

Hai luồng giao , khí như đóng băng xuống điểm âm, gió lạnh ngoài cửa sổ thừa cơ lẻn lòng phát hoảng.

Vài giây , Cố Hưng giữ vẻ mặt nghiêm nghị dời tầm mắt, sang mấy cái bánh bông lan màu nhạt bàn nhỏ.

Ngay giây phút , cũng giống hệt con gái ruột của , nhát cáy trong chớp mắt.

Ai mà ngờ , con báo dũng mãnh oai phong trong mắt ngoài, mặt vợ chỉ là một con hổ giấy mong manh.

Ăn thì ăn thôi, gì to tát .

Cố Hưng đưa tay cầm một cái bánh bông lan, tống một miếng lớn miệng.

Hòa An sững sờ: "!"

Câu mỉa mai lạnh lùng "Anh ăn thì đừng hòng bước chân khỏi cửa" còn kịp thốt .

Anh cứ thế mà ăn ??!!

Đừng chị lúc nãy hùng hổ thế thôi, thực chất là "mạnh miệng yếu lòng", trong đầu bắt đầu lo lắng nhỡ và Cố Hưng cãi to, cả nhà chồng chạy khuyên can, mà nguyên nhân là vì vợ ép chồng ăn bánh bông lan — trời ạ, hổ c.h.ế.t !

thực tế là Cố Hưng ăn, họ hề cãi , cứ thế ngoan ngoãn ăn sạch!

Uổng công chị cứ ngỡ cái vẻ hung hăng lúc nãy của gã là sắp nổi trận lôi đình, khi quát mắng khác thì đúng là một con sư t.ử cuồng nộ.

Tâm trạng Hòa An lên đôi chút, chị xuống bên cạnh Cố Hưng, giả vờ như vô tình hỏi: "Thế nào? Có ngon ?"

Cố Hưng liếc chị một cái, thật thà đáp: "Ngọt quá, ngấy nữa, ngon."

"Mua lúc nào thế? Hơi cứng, Miểu Miểu thích ăn mềm hơn một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-103.html.]

"Cái như cục đá , chẳng thơm gì cả, cứ như nhai miếng xốp ."

Hòa An lúc hối hận tột cùng, chị chỉ bóp c.h.ế.t đàn ông mặt. Nhìn đống râu lởm chởm cạo sạch mặt , chị càng thấy ngứa mắt. Trước đây chị nhắc bao nhiêu cạo râu sạch sẽ, nó đ.â.m chị đau, cứ lì đấy.

là hết t.h.u.ố.c chữa cái lão đàn ông thối !

Ngay lúc , lời của Tần Dao vang lên bên tai chị.

Hòa An hít sâu một , nở một nụ lạnh lẽo kiểu " cứ liệu hồn": " đấy."

"Bánh bông lan , chính tay đấy."

"Anh là ngon, bắt buộc khen nó ngon!" Hòa An dậy, cao ngạo lệnh.

Cố Hưng ngẩn , đây là vợ ? Anh theo bản năng thốt lên: "Ngon, bánh ngon lắm."

Nói xong, ăn sạch cả cái bánh chỉ trong hai ba miếng.

Nghĩ lời lúc nãy, đồng chí Cố Hưng cảm thấy lòng như tro tàn.

"Thế còn ." Hòa An nhịn mà mỉm , chị nhận rằng để chuyện diễn "như ý " cũng khó đến thế.

Cái gã Cố Hưng , tuy nóng tính, chồng thì cái gì cũng xong, nhưng ít còn lời vợ.

Nghĩ , Hòa An thấy vui vẻ hẳn, chị dịu dàng, đến mức đám râu lún phún cằm cũng thấy đáng yêu.

Nụ mặt vợ Cố Hưng ngây mất hai giây.

Khi định thần , sờ sờ mũi. Bình thường vợ cũng , nụ thanh lịch xinh , đuôi mắt nhếch lên tư thái.

nụ khuôn mặt chị trông đầy đặn hơn hẳn, chẳng xuất sắc gì, nhưng là nụ ngọt ngào như trẻ con, thẳng tim .

Cái bánh bông lan ăn cũng chẳng ngọt lịm đến mức .

Trong Cố Hưng như một ngọn lửa chạy loạn, theo bản năng cầm thêm một cái bánh bàn, ăn một cách vô tri miệng, lúc chẳng còn nếm chút vị ngọt nào nữa .

Hòa An ngạc nhiên khi thấy đàn ông ăn sạch bách đống bánh bông lan.

Chị mím môi, chút ngượng nghịu nhưng phần nhiều là niềm vui giấu nổi. Thực cũng hung dữ đến thế, bảo ăn là ăn thật. Nếu công tác, mà mở lời bảo mua quà, chắc chắn sẽ mua thôi.

Chỉ cần chị mở miệng yêu cầu — nhưng tại cái gã cục mịch chủ động chứ! Cứ để chị mẩy mới chịu, thể tinh tế một chút? Mang cho chị nhiều bất ngờ, thỏa mãn ảo tưởng trong lòng chị.

Thôi bỏ , vớ một khúc gỗ lãng mạn thế , chỉ thể để chị chịu khó đòi hỏi một chút .

Hòa An ngẩng cao cằm, thản nhiên tuyên bố: "Năm tới kỷ niệm ngày cưới."

Cố Hưng lập tức từ chối: "Thôi , bày đặt mấy thứ đó gì?"

Hòa An liếc xéo một cái.

Cố Hưng im lặng, coi như ngầm đồng ý.

"Vào ngày kỷ niệm đó, đích bánh bông lan cho ăn."

Loading...