Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-12-19 02:22:26
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chị đừng lung tung." Trên khuôn mặt thanh cao kiêu hãnh giống hệt Trần Bảo Trân của Hòa An hiện lên nụ lấy lệ nhạt nhòa, bàn tay trái của chị siết chặt buông , tay thì phẩy nhẹ một cái đầy vẻ hờ hững: "Chị với cả chú là vợ chồng già bao nhiêu năm , còn gì đến chuyện ở bên cạnh nữa, vô vị lắm."

"Mấy đôi vợ chồng mới cưới như các em mới cần dành nhiều thời gian cho ."

"Hôm qua chị để ngủ phòng khách, chị dẫn con gái ngủ, trong lòng chị thoải mái cực kỳ. Kết hôn lâu , giữa vợ chồng với dễ mà phát chán. Em dâu , bây giờ em vẫn hiểu , ở bên cạnh chị càng thấy nhẹ nhõm tự tại."

Tần Dao liếc mắt một cái. Chị dâu ngày thường vốn ít , thế mà cái miệng nhỏ cứ liến thoắng giải thích, cứ như sợ Tần Dao hiểu lầm rằng chị đang để tâm đến chồng Cố Hưng.

là kiểu "giấu đầu hở đuôi".

Y hệt như cô bạn Trần Bảo Trân của chị .

Tần Dao nhịn mà che miệng . Cô nghĩ nếu Trần Bảo Trân và chị dâu ở cạnh , khung cảnh chắc chắn sẽ đặc sắc lắm, điều mức độ "khó ở" của chị dâu còn cao hơn cả Bảo Trân.

"Em cái gì?" Hòa An nghiêm túc : "Đây là kinh nghiệm thực tế bao nhiêu năm của chị đấy."

Tần Dao đáp: "Chị dâu ơi, chị mong gì thì chị chứ, chị thì chị ."

Hòa An kiên trì: "Chị chẳng gì đặc biệt cả, cuộc sống của chị , những gì chị đều ."

"Thật ?" Tần Dao khoanh tay ngực: "Em tin."

Hê, cái đúng là chọc trúng tự ái của chị dâu . Hòa An kéo lấy Tần Dao, giải thích chi tiết cho cô rằng cuộc sống của thế nào, bố chồng với chị, chồng tôn trọng chị, con gái cũng lời.

"Giờ thì em tin chứ, những thứ nên chị đều đủ cả."

Tần Dao kiên định: "Em tin."

Chị dâu: "!"

Cô em dâu đáng ghét thật đấy.

Tần Dao hỏi nhỏ: "Chị dâu, chị thực sự cả ở bên cạnh chị nhiều hơn ? Giúp chị nấu ăn, vá quần áo, đưa chị chơi, chụp ảnh cho chị?"

"Nấu ăn vá quần áo — em vô lý quá đấy." Hòa An xua tay.

Tần Dao bảo: "Bảo cả bánh táo đỏ cho chị ăn ."

Hòa An lạnh: "Anh mà chịu ? Có cho , còn chẳng thèm ăn nữa là."

"Cho nên là chị dâu từng cho , nhưng ăn."

Hòa An hừ lạnh một tiếng: "Dù đàn ông nhà họ Cố đều như thế cả, em dâu , em sẽ hiểu thôi."

Tần Dao: "Anh ăn thì cũng ngăn cản việc chị bắt cho chị ."

Hòa An: "Tại chị bắt cho chị?"

"Chị cứ là chị ăn, . Vợ bắt chồng chút đồ cho thì vấn đề gì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-ban-than-cuc-pham-cua-nu-phu-trong-van-nien-dai/chuong-102.html.]

Hòa An: "Vợ chồng già cả còn gì."

"Chị dâu, chị đừng nghĩ như . Hay là chị cứ coi như chị bây giờ vẫn đang trong giai đoạn hẹn hò với cả , nếu cho chị thì chị gả cho nữa."

Hòa An: "..."

"Thử xem chị."

Chương 53

Anh em Cố Trình và Cố Hưng về đến nhà, Cố Hưng nhà , Cố Trình ở ngoài sân. Ngăn cách bởi một bức tường đất thấp, phát hiện vợ là Tần Dao đang trêu mèo ở sân nhà hàng xóm.

Thế là rẽ luôn sân nhà bên cạnh.

Cố Hưng cởi áo đại y, vắt lên cánh tay lên lầu. Anh đẩy cửa bước phòng ngủ của hai vợ chồng, rèm cửa sổ kéo mở một nửa, chăn giường lộn xộn. Anh treo áo đại y lên, kéo hẳn rèm cửa , thuận tay trải chăn đệm giường.

Trên tủ đầu giường đặt bức ảnh gia đình ba : , vợ và con gái Miểu Miểu.

Trên chiếc bàn nhỏ bày bình nước và dây buộc tóc màu sắc mà con gái để đêm qua, giường còn bộ đồ ngủ chấm bi của con bé.

Cố Hưng thu dọn hết đồ của con gái lên bàn nhỏ. Vừa đầu , thấy một phụ nữ đang ở cửa.

Vợ là Hòa An vóc dáng cao ráo, để tóc ngắn ngang vai, phần tóc bên vén tai. Ngũ quan của chị thanh nhã, khí chất xuất chúng, chiếc cổ thiên nga thon dài xinh , bờ môi tô son mà vẫn đỏ, sắc môi đậm hơn thường.

Năm đó khi đầu gặp chị, Cố Hưng nghĩ ngay đến hình ảnh chim hạc đỉnh đỏ miêu tả trong sách giáo khoa, khí chất thanh cao thoát tục.

Ban ngày ban mặt chị cứ thế lặng lẽ chằm chằm, Cố Hưng đanh mặt , nheo mắt, sang bên cạnh tự rót cho một ly nước, ngửa đầu uống ừng ực.

Cố Hưng thích gặp vợ ban ngày cho lắm, đúng hơn là chút nơm nớp lo sợ khi một con hạc kiêu hãnh như đậu bên cạnh , chẳng "tổ tông" đang giận dỗi vì chuyện gì nữa.

Cố Hưng thích vợ buổi tối hơn, đặc biệt là khi tắt đèn, chỉ bật chiếc đèn ngủ nhỏ ở đầu giường. Khi ấn xuống giường, mắt chị khép hờ, thở phả mềm mại, dù bắt nạt đến mức đỏ hoe mắt, ngấn lệ, chị cũng chẳng dám kêu to.

Khiến thấy thương vô cùng.

Hòa An ở cửa, thấy đàn ông trong phòng, cơn giận lập tức bốc lên. Chị lạnh mặt bưng khay bánh bông lan ở bên cạnh phòng, thần sắc kiêu kỳ như một con công trắng đến bên cạnh chồng.

Cố Hưng là cả trong nhà, ngoại hình giống bố hơn, mày rậm mắt to, ngũ quan vuông vắn, đôi mắt tinh , trông uy nghiêm bá đạo, cả như một con sư t.ử hùng dũng.

Năm đó Hòa An đầu gặp , cảm giác giống như một nàng công chúa Mông Cổ nhỏ hài lòng với dũng sĩ trong tộc . Chị thích ngoại hình cường tráng uy vũ của , nhưng trong sự yêu thích đó xen lẫn chút sợ hãi.

Cơ thể tráng kiện dũng mãnh của đàn ông mang cho linh hồn chị một sự rung động, và chị chinh phục như thế, nhưng nội tâm chị thừa nhận điều đó.

Từ nhỏ Hòa An kiêu hãnh, chị hướng đến những dũng sĩ, hướng đến việc cưỡi ngựa rong ruổi thảo nguyên. Chị thích , mặt luôn ngẩng cao đầu.

trớ trêu , mặt Cố Hưng chị thể kiêu hãnh nổi. Chị luôn cho khó xử, gã thấy những nơi riêng tư nhất của con gái, thấy cả dáng vẻ yếu đuối nhất của chị.

Chuyện đó thì cũng đành , đằng là một hùng nhưng cũng là một gã thô kệch, dỗ dành chị như ông bà bố .

Bản sống luộm thuộm, còn nhạo chị là tính khí lớn, chút chuyện nhỏ cũng tính toán chi ly.

Loading...