Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 89: Ngẫu nhiên gặp Cố Tiêu đi bắt lính
Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:22:18
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5Akgnlo252
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Tiêu ngẩng đầu về phía Cung Tiêu Xã, quả nhiên thấy một nữ đồng chí hình giống Tô Thanh Nhiễm từ bên trong .
Chẳng qua, cô gái búi nửa đầu, đầu còn mang một chiếc nơ con bướm caro màu đỏ.
Cao điệu như , căn bản liền khả năng là cô .
thể , thật sự quá giống.
Trên thế giới thể hai giống như ?
Trong lúc suy nghĩ, cô gái đột nhiên mặt về phía bên .
Bốn mắt , hai đều ngây .
Lấy tinh thần, Tô Thanh Nhiễm vội vàng khẩu hình với , “Chạy mau!”
Làm xong khẩu hình, vội vàng đầu gọi Đại đội trưởng.
“Đại đội trưởng, là chúng hỏi một chút giá kim chỉ ?”
Lời còn dứt, Đại đội trưởng thấy bốn cách đó xa.
“Mấy đứa, bốn đứa bây cho !”
Bốn chiếc xe mới đầu, ngoan ngoãn trở .
“Cha, ở đây?”
Nói xong, Cố Tiêu lơ đãng liếc Tô Thanh Nhiễm một cái.
Lần đầu tiên thấy cô búi tóc như , mà quả thật, đến lạ.
Cao điệu nhưng trương dương.
Phảng phất cô trời sinh chính là nên búi tóc như , mang chiếc kẹp tóc như .
Chẳng qua còn kịp hai mắt, ánh mắt của cha dọa .
“Bốn đứa bây thấy chạy cái gì? Đừng tưởng các đứa thành gì!
Các đứa chạy thầy tu thì chạy miếu?”
Nói xong, chỉ chỉ bốn chiếc xe đạp.
“Vừa chúng dùng xe, đưa xe cho chúng mượn .”
Quách Tứ Hải cùng Trương Binh, Triệu Quân đối với Đại đội trưởng nỗi sợ hãi bẩm sinh, dùng xe đạp của họ, liền vội vàng đẩy xe đến.
“Đại đội trưởng, các ? Bọn cháu đạp xe đưa các nhé?”
Đại đội trưởng nghĩ nghĩ cũng , “Lão La, Tiểu Tô, chúng xe của bọn nó Trạm Thu Mua, đừng chậm trễ chính sự.”
Nói xong, về phía bốn , “Lát nữa xong việc chính các đứa cùng chúng về, đừng chạy lung tung.”
Bốn xong vội vàng gật đầu đồng ý.
ai cũng chở Đại đội trưởng, sợ đường phê bình.
Còn Tô Thanh Nhiễm thì họ chở đương nhiên cũng thích hợp.
Cho nên Kế toán La lập tức trở thành săn đón.
“Kế toán La, chú xe cháu.”
“Ngồi xe .”
Đại đội trưởng hừ một tiếng, trực tiếp xuống lưng Trương Binh, kêu to nhất.
Vân Vũ
Cố Tiêu vô cùng tự nhiên mà dừng xe ở mặt Tô Thanh Nhiễm, “Lên xe.”
Trên đường, Cố Tiêu cố ý đạp chậm một chút, tóm cơ hội hỏi cô, “Sao các cô đột nhiên Trạm Thu Mua, chẳng lẽ đơn hàng đồ gỗ xảy vấn đề gì ?”
Tô Thanh Nhiễm lắc đầu, “Không vấn đề, là tìm chú nhiệm Diêu chuyện khác, lát nữa đến nơi sẽ .”
Cố Tiêu "nga" một tiếng, “Kẹp tóc của cô mua ở Cung Tiêu Xã? Khá .”
“Ừm, một đồng một cái, quý ?”
“Không quý, thì đáng giá.”
Trạm Thu Mua cách cửa hàng Cung Tiêu Xã gần, đoàn nhanh liền đạp xe sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-89-ngau-nhien-gap-co-tieu-di-bat-linh.html.]
Xuống xe, Đại đội trưởng trực tiếp duỗi tay chỉ chỉ bốn , “Các đứa cũng đừng theo, như theo tới đ.á.n.h lang , cứ ở đây chờ chúng , đừng chạy loạn.”
Cố Tiêu chút yên tâm, luôn cảm thấy ba đột nhiên tới đây khẳng định chuyện.
“Cha, con cùng lên, chuyện gì con cũng thể giúp hai câu.”
Đại đội trưởng dừng bước, “Được, con cũng lên, nhưng đến phiên con chuyện thì đừng xía .”
Chú nhiệm Diêu thấy bốn , là vui mừng khôn xiết.
“Đại đội trưởng Cố, đây là giao hàng ? Vậy thì quá , chúng chờ đến mức bận ch.ết!”
Đại đội trưởng gượng : “Chú nhiệm Diêu, chúng tới để đưa đồ gỗ, bên đồ gỗ nhiều nhất cũng chỉ còn một tuần, tuần chúng nhất định đưa một đợt đến .”
Nghe , nụ mặt chú nhiệm Diêu tức khắc biến mất.
“Như , các hôm nay tới đây là —— Đại đội trưởng Cố, khoản đặt cọc của đơn hàng chúng thanh toán đấy.”
Đại đội trưởng khẩn trương xoa xoa tay, đang suy xét nên bắt đầu giảng từ cho dễ.
Bỗng nhiên, điện thoại trong văn phòng chú nhiệm Diêu vang lên.
“Alo? Anh gì? Cái gì kẹp tóc? Nơ con bướm caro màu đỏ?”
Tô Thanh Nhiễm cùng mấy , lặng lẽ mặt .
Chú nhiệm Diêu hiểu mà xong một hồi, ngẩng đầu lên, lúc liền thấy chiếc nơ con bướm caro màu đỏ đầu Tô Thanh Nhiễm.
“Được , , cứ như !”
Cúp điện thoại, nụ mặt chú nhiệm Diêu khôi phục.
“Đồng chí Tiểu Tô, hôm nay cô thật giống ngày, cửa suýt chút nữa nhận , ha ha ha.”
Tô Thanh Nhiễm 'thẹn thùng' mà , “Khó khăn lắm mới trong thành, sửa soạn một chút.”
Thấy , chú nhiệm Diêu liền thuận theo tự nhiên mà chuyển đề tài đến chiếc kẹp tóc đầu cô.
“Đồng chí Tiểu Tô, chiếc kẹp tóc đầu cô mua ở ? Trước đây ở Ninh Thành thấy qua kiểu dáng như .”
Tô Thanh Nhiễm trả lời vô cùng ngắn gọn, “Chiếc kẹp tóc là tự .”
Chú nhiệm Diêu mặt lộ , trong lòng bắt đầu lặng lẽ tính toán.
Nếu thể xin chiếc kẹp tóc thì , đến lúc đó xưởng sản xuất kẹp tóc đây của ông dựa theo kiểu dáng mà , khẳng định đặc biệt dễ bán.
Nghĩ kỹ xong, chú nhiệm Diêu liền chủ động chiêu.
“Đồng chí Tiểu Tô, các cô tới Cung Tiêu Xã một chuyến ?
Lúc đó ít khách hàng đều thấy chiếc kẹp tóc đầu cô, đều chạy đến quầy của chúng hỏi, bán hàng của chúng cho họ ở đây bán, họ còn tin, cứ khăng khăng là chúng giấu đồ để dành cho nhà, cô xem lời đúng .”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “ , ngang qua chúng cháu xem một chút, cũng thấy các chú đang bán kẹp tóc.
Chú nhiệm Diêu, chú nếu đặt chiếc kẹp tóc như của cháu ở Cung Tiêu Xã các chú bán thì thế nào?”
Chú nhiệm Diêu vui mừng quá đỗi, “Vẫn là các cô gái trẻ đầu óc nhanh nhạy, đang ý định tìm sản xuất một đợt kẹp tóc như .
Nếu thể mượn chiếc kẹp tóc của cô học tập thì thể hơn, bất quá chúng lấy .”
Đại đội trưởng kích động buột miệng thốt , “Không cần phiền toái tìm sản xuất, đại đội chúng thể !”
Chú nhiệm Diêu há miệng thở dốc, bỗng nhiên liền hiểu .
Thì bốn họ tới, chuyên môn là vì chuyện .
Chỉ tiếc cuộc điện thoại của ông tới đúng lúc, ông mở miệng khen ngợi một hồi, thế cục lập tức động.
Hiện tại chỉ thể trở bổ sung một ít.
“Kẹp tóc các cô thì thật, nhưng rốt cuộc đây kinh nghiệm sản xuất quy mô lớn, hơn nữa Cung Tiêu Xã chúng đây vẫn luôn nhập hàng từ nơi khác, kẹp tóc bên họ chất lượng , kiểu dáng cũng nhiều, chỉ sợ là ——”
Lời còn xong, Tô Thanh Nhiễm trực tiếp từ trong túi lấy một nắm kẹp tóc đặt ở bàn.
“Chú nhiệm Diêu, đây là những mẫu chúng cháu tạm thời, chú thể xem chất lượng và kiểu dáng của chúng cháu.”