Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 81: Kế hoạch bị phá đám

Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:22:09
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Nhiễm đầu , quả nhiên hai lén lút theo đội ngũ.

Không ai khác, chính là hai đầu gây rối của điểm thanh niên trí thức các cô —— Từ Kiều và Tôn Hạo.

Đại đội trưởng mở miệng liền đuổi hai trở về, “Hồ đồ! Chúng là đến kéo gỗ, chứ đến chơi, các theo tới? Mau về !”

Tôn Hạo vội vàng bên cạnh xe của ba thanh niên trí thức nam khác.

“Đại đội trưởng, điểm thanh niên trí thức chúng chỉ bốn thanh niên trí thức nam, ba họ đều đến, cũng nghĩ đến giúp một tay, ngài yên tâm, tuyệt gây phiền phức!”

Từ Kiều cũng vội vàng cam đoan, “Hai chúng thật sự đến giúp đỡ, thanh niên trí thức Tô cũng thể đến, cũng kiến thức một chút, đại đội trưởng, ngài cho hai chúng theo !”

Đại đội trưởng nhíu mày, còn mở miệng, tiếp ứng của lâm trường đến mặt.

Việc đến nước , cũng tiện mặt đối phương mất mặt nhà .

“Hai các cho an phận một chút, về sẽ tính sổ với các !”

Sự gián đoạn ngắn ngủi qua , đội ngũ bắt đầu di chuyển.

Dọc theo con đường tiếp tục về phía , nhanh liền đến một bãi trung chuyển chất gỗ từ núi xuống chân núi.

Không ít công nhân đang bận rộn khuân vác gỗ.

Tô Thanh Nhiễm dùng ánh mắt tìm kiếm một lát, bất ngờ phát hiện bóng dáng cha và trai cả trong đám .

Hai mặc áo bông cô , lớp áo khoác ngoài vá víu cũng là cô tự tay vá, sẽ nhận nhầm.

Trong gió lạnh, hai đang hợp sức nâng một cây gỗ, lưng còng uốn cong về phía .

Vân Vũ

Tay của hai từng nắm bút lông, thì cũng là các loại dụng cụ phòng thí nghiệm.

Đây là đầu tiên Tô Thanh Nhiễm thấy họ phu khuân vác, hốc mắt lập tức đỏ hoe.

cũng chỉ thể lặng lẽ dời mắt, cúi đầu tiếp tục về phía .

Đi thêm một lúc, cuối cùng cũng đến kho gỗ mà họ cần lấy.

Tô Thanh Nhiễm đ.á.n.h giá xung quanh, phát hiện nơi gần khu việc của lâm trường.

Cách đó xa là một tòa nhà hai tầng, bên cạnh gần đó là nhà ăn.

Lần đầu tiên từ cổng lâm trường, trông khác với lều tranh ở sườn núi .

Cố Tiêu dặn dò cô hai câu, dẫn bốc gỗ.

Đại đội trưởng gọi kế toán La, hai tính cùng đến tòa nhà văn phòng tìm trường lâm trường.

Muốn cầu xin thêm, cấp thêm một ít gỗ.

Nếu qua Tết xong, đường nhựa của lâm trường sửa xong, gỗ ở đây sẽ khan hiếm!

Tô Thanh Nhiễm nhấc chân theo, “Đại đội trưởng, thể cùng hai qua đó xem ?”

Người nhà họ Tô tuy đưa xuống lâm trường, nhưng công việc lao động và sinh hoạt hàng ngày đều chuyên môn giám sát.

Cũng do trường lâm trường trực tiếp phụ trách, nhiều lắm là mượn địa điểm của lâm trường.

Cha và trai cả cũng từng giao tiếp với trường lâm trường, cho nên Tô Thanh Nhiễm cũng lo lắng trường lâm trường sẽ nhận cô.

Đại đội trưởng sảng khoái gật đầu, “Được thôi, nhắc với trường lâm trường một chút, ông còn cơ hội gặp cô đấy, cùng chúng .”

Nói , ba cùng về phía tòa nhà văn phòng lâm trường.

Ai ngờ đến lầu, Từ Kiều cũng tung tăng theo tới.

“Đại đội trưởng, các ? Cho cùng !”

Đại đội trưởng thở phì phì mà trừng mắt một cái, “Hồ đồ! Chúng việc chính, cô mau về !”

bảo đảm gây phiền phức, cứ theo thanh niên trí thức Tô, cô đó.”

Tô Thanh Nhiễm cũng bất lực, nhưng cũng sợ chậm trễ việc chính của đại đội trưởng.

“Thế , đại đội trưởng và kế toán La hai tìm trường lâm trường bàn việc chính, trông chừng cô , đề phòng cô chạy lung tung gây rắc rối.”

Đại đội trưởng gật đầu, “Cũng , các cô đừng chạy lung tung, chúng sẽ xuống ngay.”

Hai , Tô Thanh Nhiễm trực tiếp nắm cổ cô từ phía , giống như bắt gà con.

“Cô nhẹ tay một chút, đau ——”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-81-ke-hoach-bi-pha-dam.html.]

“Từ Kiều, cô hôm nay cố tình đối nghịch với đúng ? Ngày thường cô ở đại đội chơi mấy trò trẻ con còn tạm , cũng xem đây là , còn mau cút về !”

“Tô Thanh Nhiễm! Cô thể tới tại thể tới? Cô đừng tưởng , cô tới đây chính là tìm cơ hội nịnh bợ lãnh đạo!”

“Lần lãnh đạo xã về đại đội cũng thôi, cô lo lo giúp nấu cơm, chẳng mặt lãnh đạo để tranh công ?”

Tô Thanh Nhiễm quả thực nên lời, trực tiếp túm cô định về.

“Ấy, cô chậm một chút —— dừng dừng dừng, đến, chào lãnh đạo!”

Tô Thanh Nhiễm nghĩ cô cố ý giở trò, đầu thì quả thực ngang qua.

Người đàn ông chừng bốn năm mươi tuổi, tóc chải chuốt bóng loáng rẽ ngôi, đeo một chiếc kính màu , nhưng vẫn giấu đôi mắt vẩn đục, nhớp nháp .

Tô Thanh Nhiễm một linh cảm mạnh mẽ, đàn ông chừng chính là tìm.

Cô lập tức buông Từ Kiều , khẽ quát: “Cô nhanh lên!”

Khó khăn lắm mới gặp lãnh đạo, Từ Kiều đời nào chịu .

lập tức khúc khích, gật đầu về phía đàn ông , “Chào lãnh đạo!”

Ánh mắt đàn ông dừng một thoáng mặt hai , cuối cùng dừng mặt Tô Thanh Nhiễm.

“Hai vị đồng chí trẻ từ tới đây? Sao ở đây?”

Bị Từ Kiều xen một trận, Tô Thanh Nhiễm vốn dĩ ôm hy vọng nữa.

Giờ gặp nghi ngờ, cô nghĩ hết tìm hiểu rõ , cũng xem như công cốc.

Cô liền chủ động trả lời, “Chúng là thanh niên trí thức của đại đội Hướng Dương Sơn ——”

Lời còn dứt, Từ Kiều nhiệt tình cướp lời, “ , cả hai chúng đều là thanh niên trí thức, cùng Đại đội trưởng và chú Kế toán đến tìm Tràng trưởng. Họ lên , bảo chúng chờ ở . Nhìn phong độ của ngài, chẳng lẽ ngài chính là Tràng trưởng mà họ đang tìm?”

Sự nhiệt tình của cô gái trẻ khiến ông là hưởng thụ, “Đâu dám, dám, chỉ là Phó Tràng trưởng thôi.”

Từ Kiều vẻ kinh ngạc, “Ồ, Phó Tràng trưởng ư? Vậy chẳng là lãnh đạo thứ hai ở đây, cũng là một vị lãnh đạo lớn! Rất vinh hạnh, vinh hạnh.”

Tô Thanh Nhiễm mặt hề biến sắc, yên lặng siết c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay.

.

Nghĩ đến sự hoảng sợ và nước mắt của chị dâu đêm đó, Tô Thanh Nhiễm liền cảm thấy nụ của khiến ghê tởm buồn nôn.

Phó Tràng trưởng thấy cô vẫn luôn im lặng, liền chủ động mời hai .

“Trời lạnh như , hai cô cũng đừng ngốc nghếch ngoài gió chỗ , văn phòng của ở lầu một, bên trong còn lò sưởi, hai cô sưởi ấm, uống chút nước nóng, từ từ chờ. Văn phòng Tràng trưởng ở lầu hai, lát nữa họ xuống là hai cô thể gặp.”

Từ Kiều mặt lộ vẻ mừng rỡ, “Thế thì ngại quá chừng? Có phiền công việc của ngài ?”

Phó Tràng trưởng vẫy vẫy tay, “Không , các thanh niên trí thức hưởng ứng lời kêu gọi về nông thôn chi viện đều dễ dàng, chăm sóc các đồng chí trẻ cũng là điều nên .”

Nói xong, về phía Tô Thanh Nhiễm, “Vị đồng chí trẻ , cô cũng cùng !”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Được.”

Còn kịp cất bước, cánh tay cô đột nhiên từ phía nắm chặt.

“Về với !”

Tô Thanh Nhiễm còn mở miệng, Cố Tiêu nhanh chóng kéo .

“Sao ?”

Sắc mặt Cố Tiêu lạnh như băng, lực tay cũng mạnh hơn vài phần.

“Sao ư? Cô cô đang ? với cô thế nào? Đừng chạy lung tung, cô lưng cái là chạy đến đây. Cô hề quen , mà dám tùy tiện theo lạ?”

Bên .

Từ Kiều trơ mắt Tô Thanh Nhiễm Cố Tiêu kéo , trong lòng mừng thầm. Lần rốt cuộc ai giành công với cô !

 

 

 

 

 

Loading...