Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 398: Nóng lòng về nhà

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn xong bữa sáng, mấy đem hành lý chất lên máy kéo, cùng chạy về thôn.

Trên đường, ba phiên lái một đoạn đường, là để biểu diễn kỹ thuật lái xe hiện tại của cho Tiêu và chị dâu xem.

Tô Thanh Nhiễm cùng Cố Hiểu Lôi tuy nóng lòng về nhà, nhưng cũng tiện dội gáo nước lạnh ba .

Mãi mới tới vườn cây ăn quả, trái tim phiêu bạt cuối cùng cũng yên xuống, cảm giác quen thuộc lập tức ập đến.

Cảnh tượng ngày rời , vẫn như là ngày hôm qua.

“Chị dâu xem, mảnh đất là lúc chúng , mới gieo cây ăn quả, hiện tại đều lớn tươi như !”

“Cái tính là gì? Mấy chị còn , năm nay quả đào cùng dưa hấu trong thôn mùa!”

“Nghe Lâm giáo sư nghiên cứu dưa hấu hạt thành công, mấy ngày nữa còn về thôn tiếp nhận phỏng vấn đấy.”

Đoạn đường về thôn , Quách Tứ Hải phụ trách lái xe.

Trương Binh cùng Triệu Quân phụ trách "khoe khoang" thành tích của thôn trong nửa năm qua với ba .

Tuy rằng nhóm thanh niên trí thức đều , đại đội cũng ngay lập tức thiếu Tô Thanh Nhiễm cùng Cố Tiêu cùng với Cố Hiểu Lôi ba trụ cột lớn.

vì nền tảng đó xây dựng , cho nên nửa năm nay đơn đặt hàng đều định.

Huống chi, bên Thượng Hải Cố Tiêu, bên Ninh Thành còn đội trưởng.

Hơn nữa, hiện tại quy mô trồng trọt cùng chăn nuôi của đại đội cũng từng bước mở rộng.

Đây là điều Tô Thanh Nhiễm vui mừng nhất khi thấy.

Bởi vì, mặc kệ là đồ gỗ, vòng hoa đội đầu, cổ áo giả, những đơn hàng đều là dùng để chuyển tiếp tạm thời.

Vài năm nữa, các loại phiếu chứng lượt bãi bỏ, công nghiệp thủ công nghiệp tập thể nhỏ cũng sẽ dần dần các nhà máy thế.

Dựa theo điều kiện địa hình và dân cư của núi Hướng Dương, chỉ cần phát triển vững chắc những ngành chăn nuôi và trồng trọt hiện tại, cuộc sống của dân làng cũng sẽ cần lo lắng nữa.

Khoảng hai năm nữa, của cải từng nhà đều dày lên, kinh tế cá nhân sẽ bắt đầu phát triển mạnh mẽ, đất đai đại đội cũng bắt đầu từ tập thể chuyển hướng cá nhân nhận thầu, đến lúc đó khẳng định còn sẽ nghênh đón biến hóa và cơ hội mới.

Tô Thanh Nhiễm đang suy nghĩ, xe chạy tới cửa thôn.

Ngẩng đầu lên, hơn nửa bà con thôn xóm đều tiếng động vây quanh .

Đám ồn ào náo nhiệt, đều đang chào hỏi mấy xe.

Tô Thanh Nhiễm nhất thời kích động, đột nhiên dậy, kết quả chân tê rần, thiếu chút nữa trò mặt mất mặt.

May mà Cố Tiêu nhanh tay lẹ mắt, đỡ cô xuống máy kéo.

Mấy cô thím quen thuộc nhất ở điểm vòng hoa lập tức xông tới.

“Thanh niên trí thức Tô đổi gì, vẫn xinh như .”

“Hiểu Lôi cũng , cảm giác Thượng Hải còn trắng , xem khí hậu bên đó dưỡng hơn.”

Vân Vũ

“Ê, đồng chí Cố đen một chút?”

Cố Tiêu, “......”

Từ Hưng Thành đến Ninh Thành, về đến quê nhà, gặp liền đen.

Anh bất quá là Dương Thành một chuyến, chú ý lắm, giữa trời nắng nóng đội mũ, phơi đến khoa trương như ?

Điều kỳ quái là, vợ cũng theo một vòng, gió biển cũng thiếu thổi, đen chút nào?

Ba mới xuống xe trò chuyện hai câu, dì Cố liền mở miệng : “Ở đây nóng, vẫn là về nhà , về nhà chuyện, bọn trẻ xe cũng mệt .”

Nói , nhiệt tình sắp xếp cùng trở về xem náo nhiệt.

Mọi cũng khách khí, nhao nhao theo.

Đội trưởng ha hả từ trong bếp ôm hai quả dưa hấu, là ông dùng nước giếng lạnh nhất ướp từ sáng sớm.

Mọi bảo ông cắt một quả nhà ăn là , “Để cho Tiểu Tô Hiểu Lôi các cô ăn, trong nhà chúng thiếu, ngày nào cũng ăn mà.”

Bị nhiều như vây xem ăn dưa hấu, Tô Thanh Nhiễm cũng ngượng ngùng.

Liền bảo Cố Tiêu đem t.h.u.ố.c lá Đại Tiền Môn mà hai mua từ Thượng Hải phát cho các đồng chí nam, nếm thử loại t.h.u.ố.c lá địa phương.

Lại đem kẹo sữa Đại Bạch Thỏ chia cho các đồng chí nữ và bọn nhỏ.

Mọi đều ngại , “Chúng là đến thăm các cô, chuyện với các cô, đến lấy đồ vật.”

Đội trưởng chủ động mở miệng khuyên nhủ: “Tấm lòng của mấy đứa nhỏ, chỉ là nếm thử thôi mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-398-nong-long-ve-nha.html.]

Bọn nhỏ cầm kẹo, lễ phép cảm ơn, ngược Tô Thanh Nhiễm bất ngờ ít.

Đội trưởng đầy mặt rạng rỡ giải thích : “Các thanh niên trí thức đại học , bọn nhỏ hình như lập tức lớn lên hiểu chuyện hơn, hiện tại sách nỗ lực, đều giống các cô thi đậu đại học, khỏi núi lớn .”

Tiếp theo, đến tình hình của mấy thanh niên trí thức khác.

“Lúc quả đào mùa, Từ Kiều, Tôn Hạo cùng Trần Vệ đều tranh thủ cuối tuần trở về hỗ trợ.”

Tô Thanh Nhiễm mồm năm miệng mười kể , dùng ánh mắt chậm rãi lướt qua đám .

Thấy sắc mặt hồng nhuận, quần áo khó tái thấy vá víu, cô cảm thấy thoải mái.

Mọi trò chuyện một lúc, liền lưu luyến rời rời công.

Trong sân chỉ còn một nhà năm đoàn tụ.

Vừa quá đông, dì Cố suýt nữa chen , hiện tại , cô liền kéo con gái và con dâu thiết trò chuyện.

Còn Cố Tiêu cùng đội trưởng hai cha con mắt to trừng mắt nhỏ.

Đội trưởng ngây ngô lời nào.

thể , ông đặc biệt vui mừng, từ khi mấy trở về, khóe miệng tươi rói của ông liền hề khép .

Cố Tiêu đưa gói t.h.u.ố.c lá Đại Tiền Môn và chai rượu Mao Đài mua riêng cho ông, “Mua riêng cho cha đó, đừng tiếc hút tiếc uống nữa.”

Tô Thanh Nhiễm thấy thế, cũng đem quần áo cô chọn ở Dương Thành và Thượng Hải cho hai .

Tặng xong quần áo, còn giày, bao tay dùng để việc, và các thứ khác.

Tặng xong đồ mặc, đến đủ loại đồ ăn.

Hai vợ chồng già giống cha ở Ninh Thành, ít nhất bên còn cả và chị dâu.

Ngày thường ba , hai vợ chồng già khẳng định ít khi thành mua những thứ cho .

Cho nên nhân dịp trở về, thể nghĩ đến đều mua.

Hai vợ chồng già ba một đào , một đưa, một khoa tay múa chân giải thích.

Miệng từ từ há to, “Các con mua bao nhiêu đồ vật về thế?”

Tô Thanh Nhiễm chỉ hai cái bọc nhỏ bên cạnh, “Hai bọc là hành lý của tụi con và Hiểu Lôi, còn đều là đồ mang về cho cha .”

Hai vợ chồng già, “......”

“Mấy thứ cũng là mua từ Thượng Hải ? Sao đó chữ hiểu?”

Cố Tiêu tiện miệng việc hai Dương Thành, dù cũng giấu họ.

Đội trưởng hai chạy một chuyến Dương Thành, còn mua cảng hóa về, thấy rõ ràng là trở nên căng thẳng.

“Nơi xa như , khẳng định là con kéo Tiểu Tô nhất định ?”

Ông liền , thằng con thể trông nom .

Cố Tiêu bất đắc dĩ : “Cha, cha đừng nghĩ phương nam như ổ rồng hang cọp, bên đó hiện tại phát triển nhanh hơn chúng nhiều.

Rất nhiều gia đình điều kiện , kết hôn đều chú trọng tám món đồ lớn, trong phòng đều bày TV, tủ lạnh, máy giặt.

Hai đứa con , chính là học hỏi xem phát triển thế nào.”

Cố Tiêu giải thích xong, dì Cố liếc xéo ông lão một cái.

“Bọn nhỏ về, đừng vẻ mặt nghiêm trọng như , trẻ con ba tuổi, ngoài dạo thì ?”

Đội trưởng bày tỏ ủy khuất, ông chỉ là hỏi thêm một câu thôi, mà nghiêm trọng?

Tô Thanh Nhiễm thấy thế, vội vàng đem chuối còn nhiều .

“Cha, cha mau nếm thử chuối , hai đứa con đặc biệt mang về, lúc mua vẫn còn xanh, dạo một vòng, thấy sắp hỏng , nhanh ăn.”

Con dâu đưa bậc thang sẵn, đội trưởng nhanh nhẹn bước xuống.

“Đây là chuối ?”

“Vâng, cha mau nếm thử, ngon ?”

“Ngon, ngọt mềm, nhưng ở đây hạt?”

Cố Tiêu nhớ tới chuyện vợ trồng chuối đây, nhịn : “Cha, chuối là trái cây nhiệt đới, khí hậu chỗ chúng trồng .”

Nghe trồng , quả chuối trong miệng đội trưởng cũng còn ngọt nữa.

“Đáng tiếc.”

Loading...