Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 38: Thư từ trong thành

Cập nhật lúc: 2025-11-14 12:12:17
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại đội Hướng Dương Sơn ngày thường hầu như ngoài tiến , đưa thư là một ngoại lệ.

Chỉ thấy mặc bộ đồng phục màu xanh lá cây, chân đạp một chiếc xe đạp "nhị bát", ghế xe hai bên buộc hai cái túi hầu bao màu xanh lá cây, bên trong căng phồng đựng bưu kiện thư tín.

Bọn nhỏ thấy liền ùn ùn kéo đến xem náo nhiệt. Chẳng qua, thôn dân vùng núi hiếm khi nhận bưu kiện thư tín gì, phần lớn vẫn là bên phía thanh niên trí thức.

Quả nhiên, thấy tiếng chuông quen thuộc , một đám thanh niên trí thức đều sôi nổi dậy qua.

Từ Kiều nhớ đến đồ nhà gửi cho , bước chân nhanh nhất, “Bưu kiện nhà gửi cho cuối cùng cũng đến !”

Khoảng thời gian vẫn luôn kìm nén một cục tức, tìm cơ hội vượt qua Tô Thanh Nhiễm một đầu. Chỉ tiếc, việc qua cô, đ·ánh cũng cô. một đại gia đình mỹ mãn. Còn Tô Thanh Nhiễm, một mang theo cháu trai xuống nông thôn, chắc chắn những khác trong nhà đều ch·ết hết .

Nghĩ , Từ Kiều liền nhanh chóng đến mặt tiểu tử đưa thư, dùng tay kéo kéo hai b.í.m tóc, “Đồng chí, bưu kiện của ? tên Từ Kiều.”

“Từ Kiều? Hình như thư của cô.”

Từ Kiều trợn tròn mắt, “Chuyện thể nào chứ? Anh xem cho kỹ.”

Người đưa thư lật xem, xác nhận một , “Quả thật , tổng cộng chỉ hai bưu kiện.”

Nói , liền thèm để ý đến cô nữa, bắt đầu từng bưu kiện từng bưu kiện lấy .

“Trần Vệ Quốc, bưu kiện của .”

“Tô Thanh Nhiễm, bưu kiện của cô.”

Vân Vũ

Tô Thanh Nhiễm dẫn Tô Nam Tinh đến cửa thôn, từ xa liền thấy tên , khỏi ngẩn . Ai sẽ gửi bưu kiện cho cô? Người địa chỉ cô xuống nông thôn nhiều lắm.

Đợi đến khi nhận xem, là Mã thúc và thím Mã gửi đến cho cô.

Trừ bưu kiện , Cố Hiểu Huệ còn thư cho cô.

Từ Kiều thoáng qua Tô Thanh Nhiễm đang cầm bưu kiện và thư tín, tức giận đến giậm chân liên tục.

Tô Thanh Nhiễm ngẩng đầu một cái, cô cầm thư tín nhanh như chớp chạy . Cũng điều.

Tô Thanh Nhiễm xách theo bưu kiện một đường về nhà, ngang qua sân đập lúa, mấy thím đều tò mò hỏi cô là đồ trong nhà gửi đến .

Tô Thanh Nhiễm họ tò mò, một chuyện càng mập mờ, càng truy cứu, liền giải thích.

“Không , bưu kiện là chú thím gửi tới, thư là bạn học cấp ba gửi.”

“Chú thím cô đối xử với cô thật , mới xuống nông thôn gửi nhiều đồ như .”

“Bạn học cấp ba? Lần chị dâu Cố hình như cô là bạn học cấp ba của ai đó ?”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Cố Hiểu Huệ, chính là cháu gái bà con xa của đội trưởng đại đội, và cô là bạn học cấp ba.”

Mọi vẻ mặt bừng tỉnh gật đầu. Lại chuyển lòng hiếu kỳ sang những thanh niên trí thức khác nhận bưu kiện hoặc thư tín.

Tô Thanh Nhiễm bất đắc dĩ , lòng hiếu kỳ của các thím trong đại đội quả thật giống như Cố Tiêu , duy trì bao lâu.

Trước đây lúc cô đ·ánh Từ Kiều, bộ thôn từ già trẻ đàn ông xuống đồng việc, lúc ăn cơm lúc dạo đều là chuyện . Mới qua bao lâu, còn ai nhắc .

Tô Thanh Nhiễm xách theo bưu kiện và thư về đến nhà, mở xem, quả nhiên là sữa mạch nha và đồ hộp linh tinh Mã thúc và thím Mã gửi đến.

Trong thư , Mã thúc bệnh viện kiểm tra ngày cô , may mắn kịp thời, hiện tại đang uống t.h.u.ố.c khống chế . Sợ cô ở nông thôn thích nghi , cho nên gửi một ít đồ đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-38-thu-tu-trong-thanh.html.]

Tháo dỡ xong bưu kiện, Tô Thanh Nhiễm mở thư của Cố Hiểu Huệ. Vừa mở , đập mắt là những dấu chấm than kêu la của Cố Hiểu Huệ, đều là mùi vị quen thuộc.

Trong thư kể chi tiết về ngày cô và Nam Tinh xuống nông thôn, Tiêu Đống Quốc và Thẩm Vân Phương cùng đến xưởng tìm xưởng trưởng Mã, họ mắng cho cẩu huyết lâm đầu.

Còn Tiêu Đống Quốc vẫn chịu tin rằng cô rời , cho rằng chuyển đến ký túc xá xưởng cơ khí. Mỗi ngày tan tầm liền canh giữ ở cửa ký túc xá.

Không chờ , xưởng phụ cũng lật tung, bắt đầu khắp thành tìm cô. Tìm thấy , liền mỗi ngày chờ ở ngã tư đường Cố Hiểu Huệ tan tầm, truy hỏi cô địa chỉ của .

Cố Hiểu Huệ phiền chịu nổi, liền rủ cha và cả cùng , chặn ở hẻm nhỏ đ·ánh cho một trận. Xưởng trưởng Mã cũng tìm chuyện, nếu công việc lơ là phạm sai lầm, liền sẽ khai trừ .

Lúc Tiêu Đống Quốc mới xem như dừng .

Tô Thanh Nhiễm những và sự việc quen thuộc trong thư, cảm giác như qua lâu. Cuộc sống trong núi bận rộn phong phú, thật giống như cách biệt với thế giới bên ngoài.

Từ khi đến đây, cô ít khi nhớ những chuyện của kiếp .

Cố Tiêu Nam Tinh Tô Thanh Nhiễm mang theo thư và bưu kiện về nhà, sợ cô sẽ chịu kích thích gì, giống lớn một hồi, liền vội vàng chạy về.

Anh qua trong sân một hồi lâu, lúc mới thấy động tĩnh cô mở cửa ngoài.

Cố Tiêu nhanh tay lẹ mắt cầm cái ấm trong tay, “Đồng chí thanh niên trí thức Tô, cô ở nhà ? Không chứ?”

Tô Thanh Nhiễm khó hiểu, “Không hết, về lúc nào ?”

“Về uống miếng nước.”

Tô Thanh Nhiễm “” một tiếng, ngay đó xoay phòng cầm một đôi găng tay bảo hộ lao động , “Cái cho .”

Cố Tiêu sững sờ một cái, “Cho ?”

“Ừm, ở trong núi nhờ dẫn đường, còn nữa, thời gian nhờ phúc , và Nam Tinh thiếu thịt ăn, tổng bày tỏ một chút.”

Trước đây cô sợ lộ nên dám lấy quá nhiều đồ từ trong gian . Hiện giờ bưu kiện đến, là một cô mở, bên trong gì, tất cả đều do cô quyết định.

Trong khoảnh khắc Cố Tiêu còn đang ngây , Tô Thanh Nhiễm cầm mấy quyển sách nhỏ trở sân đập lúa.

Hai ngày công việc đồng áng bận quá, cô còn thời gian dạy học cho Nam Tinh. đây ở nhà, Nam Tinh một chút nền tảng, những chữ đơn giản thể nhận ít.

Cùng với để nó cả ngày theo bọn trẻ trong thôn chạy nhảy, bằng để chúng cùng xem những cuốn sách tranh thu nhỏ in. Có hứng thú, gặp vấn đề sẽ tự hỏi cô, học sẽ nhanh hơn.

Chờ Tô Nam Tinh nhận lấy sách tranh từ tay cô, một đám nhóc đang chuẩn đào tổ chim quả nhiên đều hứng thú xúm . Những đứa trẻ xấp xỉ tuổi Nam Tinh đều học, cả đám liền quấn lấy Nam Tinh cho .

Nghe một lúc, mấy thím đang tách bắp cũng thấy hứng thú, gọi bọn trẻ . “Ngồi đây mà , để chúng với nào, đó kể chuyện gì thế?”

Tô Thanh Nhiễm thấy mấy thím đều ghé đầu xem, nhịn , cũng . Hai hôm nay cô các thím bàn chuyện gà nhà nào đẻ bao nhiêu trứng, đến mức tai sắp mọc kén . Thỉnh thoảng đổi món ăn cũng tệ.

Chờ những lõi bắp chất thành đống nhỏ như núi biến thành những hạt ngũ cốc vàng óng. Chờ những hạt thóc tách phơi khô đến mức c.ắ.n kêu lách tách. Ngày đại đội nộp thuế lương thực cuối cùng cũng đến.

Một ngày khi khởi hành. Đội trưởng đại đội tập hợp tất cả xã viên ở sân đập lúa, lấy những hạt thóc và bắp phơi khô nhất, mẩy nhất đóng bao cân. Toàn bộ quá trình đều vô cùng cẩn thận, sợ đóng gói , lương thực mang đến công xã sẽ trả về. Loại chọn xong, còn giữ để chia khẩu phần.

Người trong đại đội bận rộn, mặt đều mang theo niềm vui ‘ mùa’. Tô Thanh Nhiễm chút chua xót. Vất vả bận rộn hơn nửa năm, ngày nào cũng dầm mưa dãi gió việc ngừng, nhưng chỉ thu về chút lương thực như . Không giống , phân hóa học, chỉ thể dựa đôi tay mà từng chút một. Đôi khi nỗ lực, thật sự là điều kiện bẩm sinh quá kém.

 

 

 

 

Loading...