Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 33: Nhất chiến thành danh

Cập nhật lúc: 2025-11-14 12:12:02
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh Tiêu, cô thanh niên trí thức Tô dữ dằn như ? Đáng sợ quá.”

Cố Tiêu thu ánh mắt kinh ngạc, trong giọng đầy tự hào, “Sau mấy đừng chọc cô .”

Tôn Hạo và Trần Vệ Quốc cũng sợ hãi, trơ mắt Từ Kiều kéo đất đ·ánh, sức phản kháng. Lấy tinh thần, hai vội vàng chạy đến kéo Tô Thanh Nhiễm.

Cố Tiêu bước nhanh lên giữ chặt hai , “Cô gái cãi ầm ĩ, đàn ông xen gì.”

Rất nhanh, thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết bên , đội trưởng đại đội nhanh chóng chạy tới, phía còn theo một đám đông đúc.

Tô Thanh Nhiễm từ xa thấy tiếng bước chân của đại đội, tay cô nới lỏng, trực tiếp Từ Kiều đè .

Từ Kiều mắt đỏ hoe, mặt sưng phù, cả thù hận cho hôn mê đầu óc. Khó khăn lắm mới chiếm địa thế lợi, chịu buông tha cơ hội như .

Chỉ thấy cô giơ tay lên định đ·ánh, giọng đội trưởng đại đội nổ vang lưng, “Dừng tay!”

“Mau ngăn bọn nó !”

Giọng dứt, Tôn Hạo và Trần Vệ Quốc nhanh chóng chạy đến kéo Từ Kiều .

Từ Kiều tức giận đến gào , “Các đừng kéo , đ·ánh ch·ết cô !”

Khoảnh khắc hỗn loạn, Cố Tiêu trực tiếp bốc nắm bùn mặt đất trát lên mặt Tô Thanh Nhiễm, vò loạn một nắm tóc cô.

Chờ đại đội chạy tới, hai cô thanh niên trí thức tách .

Tô Thanh Nhiễm với kiểu tóc tổ quạ rũ đầu lên tiếng.

Từ Kiều vẫn còn thút thít, thấy đến liền lập tức bắt đầu cáo trạng, “Đội… đội trưởng đại đội, ông xem cô , đ·ánh , đau…”

Đội trưởng đại đội ồn đến đầu óc ong ong, “Nói cũng rõ, rốt cuộc là ?”

Tôn Hạo thấy khóe miệng Từ Kiều rỉ m.á.u vì đ·ánh, vội vàng phụ họa, “Đội trưởng đại đội, lúc đó chúng cháu đang bẻ bắp, tự dưng cô thanh niên trí thức Tô xông lên quật đồng chí thanh niên trí thức Từ xuống đất, ông xem, miệng tát nát hết .”

Đội trưởng đại đội hít một , “Đồng chí thanh niên trí thức Tô, thật sự là cô đ·ánh?”

Tô Thanh Nhiễm ngẩng đầu, “Đội trưởng đại đội, cháu tay sai, nhưng đồng chí thanh niên trí thức Tôn cũng thật, ba họ rõ tại cháu tay.”

“Từ sáng sớm đến giờ, đồng chí thanh niên trí thức Từ vẫn luôn tìm cháu gây sự, miệng cứ âm dương quái khí ngớt, cháu sợ ảnh hưởng việc nên vẫn luôn nhẫn nhịn, ở đó lải nhải, thật sự quá ảnh hưởng cháu việc, lúc cháu mới nhịn .”

Đội trưởng đại đội thoáng qua đống bắp Tô Thanh Nhiễm bẻ phía , nét mặt dịu một chút. Cô Tiểu Tô sai, chuyện lớn bằng trời cũng thể ảnh hưởng thu hoạch vụ thu.

Sáng nay ba đến, ông , đều loại . Đặc biệt là cô Từ Kiều , đồng ý đổi công việc cho cô mà còn bực bội bỏ . Chắc chắn là đang nghẹn một bụng khí, chỗ xả đây mà!

Ài, đồng chí thanh niên trí thức Tô đều là vì ông mà chịu ấm ức.

“Đồng chí thanh niên trí thức Tôn, lời đồng chí thanh niên trí thức Tô là thật ? Các xem mới bẻ mấy bắp ngô, cả ngày cứ chuyện phiếm của khác là ?”

Tôn Hạo hổ thẹn cúi đầu, “Đội trưởng đại đội, chúng cháu chỉ tiện miệng vài câu…”

Bên cạnh, Cố Tiêu liều mạng nháy mắt hiệu với cha , thấy ông phản ứng, liền chủ động mở lời, “Bốn chúng cháu qua đây mang bắp, lúc đều thấy hết.”

Đội trưởng đại đội mí mắt giật giật, “Vậy các xem.”

Cố Tiêu ho nhẹ một tiếng, “Hình như là đ·ánh .”

Mấy em của Cố Tiêu cũng xúm phụ họa, “ là đ·ánh , các ông cũng thấy đấy, đồng chí thanh niên trí thức Từ còn đè đồng chí thanh niên trí thức Tô ở .”

Từ Kiều ủy khuất kêu lên một tiếng, “ căn bản đ·ánh !”

Cố Tiêu “sách” một tiếng, “Kỹ năng bằng , đ·ánh .”

Vân Vũ

Có lời chứng của nhân chứng, đội trưởng đại đội cũng đại khái rõ.

“Chuyện hôm nay bốn cô đều trách nhiệm, mỗi phạt các cô năm công điểm, đủ thì khấu từ ngày mai, các cô phục ?”

Tô Thanh Nhiễm sảng khoái đồng ý, “Cháu gương cho , cháu nhận phạt.”

Tôn Hạo và Trần Vệ Quốc cũng tự đuối lý, hối hận vì ngăn cản Từ Kiều lén, “Chúng cháu nhận.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-33-nhat-chien-thanh-danh.html.]

Từ Kiều tức giận đến vững, nhưng vẫn miễn cưỡng chấp nhận. Hôm nay tổng cộng cũng kiếm năm công điểm, cả ngày công cốc, ngày mai còn trừ nữa. Quan trọng là mặt cô đau đến mức nên lời!

Thấy mấy đều nhận , đội trưởng đại đội liền xua tay định .

“Được , còn nhiều bắp ngô cần mang về, cũng đừng lãng phí thời gian ở đây nữa! Nhanh chóng xong tan tầm.”

Đám xem náo nhiệt tản , Tô Nam Tinh cuối cùng cũng chen . “Cô ơi, cô chứ? Mặt cô…”

Tô Thanh Nhiễm ngượng ngùng xoa xoa mặt, lời cảm ơn với Cố Tiêu, “Vừa cảm ơn .”

Không chỉ lời chứng của tác dụng, mà “kiểu tóc” cho cô chắc hẳn cũng giúp đỡ nhiều. Nếu , chuyện thể cứ thế cho qua .

Cố Tiêu vẻ mặt kiêu ngạo cong môi, “Không gì, đây đều là kinh nghiệm quý báu đúc kết suốt hai mươi mấy năm qua.” Đánh bằng giả vờ . Có nhiều cặp mắt như , cũng giữ thể diện cho cha chứ!

Tô Thanh Nhiễm nhất chiến thành danh. Mới xuống nông thôn ngày thứ ba, cô trực tiếp đ·ánh sưng mặt một cô thanh niên trí thức. Không chỉ mấy thanh niên trí thức mới sợ hãi, ngay cả các thím các cô trong thôn cũng sợ hãi thôi. Ai cũng yếu đuối, ngờ đ·ánh hung hãn như , như là liều m·ạng. Cô thanh niên trí thức Từ chỉ lỡ mồm vài câu, cô tát cho thành đầu heo. Sau ai còn dám bàn tán lưng cô nữa?

Nhìn ánh mắt , Tô Thanh Nhiễm cũng chút ngượng ngùng.

mấy em của Cố Tiêu kích động thôi, chờ khác hết, còn vây quanh cô xin kinh nghiệm.

“Đồng chí thanh niên trí thức Tô, cô đ·ánh chiêu thức lạ thật đấy, học ở ?”

Tô Thanh Nhiễm giật giật khóe miệng, “Trên phim điện ảnh đều diễn như .”

Mấy còn định tiếp tục truy vấn là phim gì.

Cố Tiêu ho nhẹ một tiếng, “Nói chuyện phiếm nữa là trời tối đấy.”

Mấy đành chia việc.

Tô Thanh Nhiễm nhớ đến việc mua trứng gà, liền vội vàng gọi cái em bán trứng gà ở chợ đen cho cô hôm .

“Khụ, bán trứng gà…”

Người ngượng ngùng đầu , “Đồng chí thanh niên trí thức Tô, tên Quách Tứ Hải.”

Tô Thanh Nhiễm gượng gật đầu, “Đồng chí Quách, mua trứng gà, hiện tại còn ?”

Quách Tứ Hải kinh ngạc há hốc mồm, “Lần cô mới mua nhiều.”

“Lần mua là để tặng .”

Quách Tứ Hải liếc Cố Tiêu, mỉa : “Trứng gà nhiều, cô tìm Tiêu là , nhờ giúp cô lo cũng như .”

Nói xong liền nhanh như chớp chạy .

Tô Thanh Nhiễm hồn Cố Tiêu, còn mở miệng hỏi, “Cô bao nhiêu?”

Tô Thanh Nhiễm khựng một chút, “Hai ba mươi quả, đại khái thôi.”

Cố Tiêu hành động nhanh, cơm chiều còn xong, xách một cái giỏ sân, bên đều che bằng cỏ.

Thím Cố cho rằng tiêu tiền lung tung, tức giận đ.ấ.m .

Cố Tiêu vội vàng giải thích, “Là đồng chí thanh niên trí thức Tô nhờ đổi đấy.”

Tô Thanh Nhiễm cũng nhanh chóng bước , “Thím ơi, trứng gà thật sự là cháu đổi, Nam Tinh còn nhỏ cần dinh dưỡng, thể ngày nào cũng ăn trứng gà của nhà .”

Thím Cố một rổ trứng gà đầy ắp, nhịn xót tiền cho cô, nhưng thấy Nam Tinh ngoan ngoãn nhóm lửa, liền nghĩ thoáng. “Không sai, nghèo thì nghèo chứ thể để con cháu nghèo.”

 

 

 

 

Loading...