Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 281: Thẩm Vân Phương nhận tội?
Cập nhật lúc: 2025-11-16 15:32:12
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng hôm .
Hai thành, liền thẳng đến đồn công an.
Vốn dĩ khi kết án, tất cả chi tiết liên quan đến vụ án đều thể tiết lộ.
Bất quá vụ án đại khái rõ ràng, đầu độc cũng khống chế.
Xét thấy hai đều là hại trong sự kiện , Từ Vĩ Dân vẫn cho hai ăn một liều t.h.u.ố.c an thần.
“Hai đồng chí yên tâm , sự việc rõ ràng, liên quan gì đến Hướng Dương Sơn của hai đồng chí! Hơn nữa nghi phạm mới khai!”
“Khai ?”
“ , ban đầu thì cứng miệng thật, nhưng chứng cứ vô cùng xác thực, cô nhận cũng .”
Túi da trâu mang về từ nhà kho, cùng với hũ gia vị, đó đều dấu vân tay của Thẩm Vân Phương.
Kết quả xét nghiệm t.h.u.ố.c trong hai vật chứa và t.h.u.ố.c trong thịt thỏ xào cũng nhất trí.
Tất cả đều khớp, chạy cũng chạy thoát.
Chẳng qua, những khách hàng trúng độc ngày hôm qua, khi đưa đến bệnh viện, kiểm tra vấn đề gì lớn, chỉ là kê một ít thuốc.
Xét đến nguyên nhân , nếu Thẩm Vân Phương nguyện ý gánh vác tiền t.h.u.ố.c men và bồi thường, thể chỉ chịu án ba năm.
Hơn nữa phần lớn là đưa đến nông trường cải tạo lao động.
Mấy đang chuyện, Giám đốc Tiền của tiệm cơm quốc doanh cũng chạy đến.
Chịu ảnh hưởng của vụ án ngày hôm qua, tiệm cơm từ hôm qua luôn đóng cửa.
Hôm nay đến đây, chính là hỏi thăm, vụ án khi nào thể kết thúc?
“Tất cả công nhân viên chức tiệm cơm quốc doanh của chúng đều đang chờ ở ngoài cửa, ít thực khách cũng đang hỏi, khi nào thể mở cửa buôn bán?
Công an Từ, vụ án ảnh hưởng quá lớn đến tiệm cơm quốc doanh của chúng , tuy xác thật là do nội bộ chúng , nhưng những công nhân viên chức khác của chúng đều là hại.”
Từ Vĩ Dân bày tỏ sự thông cảm, “Vậy thế , chờ hôm nay vụ án kết thúc, sáng mai chúng sẽ qua đó gỡ niêm phong.”
“Thế thì quá!”
Từ Vĩ Dân , Giám đốc Tiền kéo Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm trong sân kể lể than thở.
“Hiện tại bên ngoài đều đang đồn, là ngược đãi đ.á.n.h c.h.ử.i công nhân viên chức, cho nên mới trả thù đầu độc, hai đồng chí oan oan?”
Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm, “……”
“Giám đốc Tiền, chúng tin tưởng việc liên quan đến .”
“Hai đồng chí thật sự tin ?”
“Tin tưởng, cũng như mà.”
“Cảm ơn sự tín nhiệm của hai đồng chí, đúng , sáng mai tiệm cơm mở cửa buôn bán trở , hai đồng chí đừng quên đưa thịt thỏ đến.”
Hai lúc ngớ , “Giám đốc Tiền, thịt thỏ xác định ngày mai còn tiếp tục đưa ?”
“Đưa chứ! Tại đưa? Hai đồng chí còn ?
Sáng sớm hôm nay, ít khách hàng đều chạy đến cửa tiệm cơm vây xem hóng chuyện, hỏi thăm là chuyện gì.
Trước đây món thịt thỏ cay trong tiệm đều là một khách quen gọi, nhiều cũng tiệm cơm chúng món .
Mọi qua liền bắt đầu tò mò mùi vị của thịt thỏ cay, hơn nữa từng ăn tuyên truyền như , đều động lòng, đến nếm thử.
Sáng mai hai đồng chí sớm một chút đến đưa hàng nha.”
Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm tình hình , quả thực dở dở .
Hoàn nghĩ tới món thịt thỏ cay thể theo cách mà một nữa nổi tiếng.
“Được, Giám đốc Tiền, chúng hiện tại liền trở về sắp xếp việc giao hàng ngày mai.”
“Tốt, hai đồng chí một bước, trong còn tìm công an đồng chí chút việc, chờ kết án xong, nhất định đăng báo để rửa sạch oan ức cho chúng mới .”
Vân Vũ
Từ biệt Giám đốc Tiền, hai liền chuẩn rời khỏi đồn công an.
Nào ngờ đến cổng lớn, chạm mặt Tiêu Đống Quốc và Trương Quế Lan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-281-tham-van-phuong-nhan-toi.html.]
Hai con còn mang theo cả Tiểu Quân.
Oan gia ngõ hẹp, Tiểu Quân trực tiếp phi nhanh về phía Tô Thanh Nhiễm.
“Chính là mày cái đồ đàn bà hư hỏng! Khẳng định là mày bảo công an bắt tao!”
Mắt thấy nó nhào tới, Cố Tiêu một tay kéo Tô Thanh Nhiễm.
Thuận thế đá một cước m.ô.n.g thằng bé, khiến nó ngã dúi dụi.
“Từ đứa trẻ c.h.ế.t tiệt? Há mồm ngậm miệng phun lời bẩn thỉu, lớn các dạy dỗ kiểu gì thế?”
Tiêu Đống Quốc thấy Tô Thanh Nhiễm che chở ôm trong ngực, lòng ghen ghét đột nhiên nổi lên, bản năng nắm chặt tay.
“Nó chỉ là một đứa trẻ con, chấp gì? Anh là một đàn ông trưởng thành, còn đ.á.n.h cả trẻ con?”
Cố Tiêu "" một tiếng, lời nam nhân , thằng bé đây ít bắt nạt hai cô cháu họ.
Mặc kệ nó bao nhiêu tuổi, bắt nạt của , thì đánh.
“Đừng là trẻ con, thêm nữa, ngay cả và , cũng đ.á.n.h nốt.”
Tiêu Đống Quốc thấy căn bản chấp nhận cái kiểu tôn lão ái ấu , vội vàng kéo Tiểu Quân về phía che chở.
“Các đừng bậy, đồn công an ở ngay bên cạnh đấy.”
Nói xong, đầu Tô Thanh Nhiễm.
“Thanh Nhiễm, việc Vân Phương chúng , là cô sai .
cô cũng chỉ là nhất thời hồ đồ, may mắn là gây án mạng nào.
Lần em thể tha cho cô một ? Tiểu Quân còn nhỏ, nó bố , thể cả .”
Tô Thanh Nhiễm vô ngữ một cái, “Tiêu Đống Quốc, ở xưởng máy móc suýt nữa gây đại họa, vợ hạ độc ở tiệm cơm, hai vợ chồng thật đúng là trời sinh một cặp.
Những chuyện ích cho , hai các một việc nào, còn những chuyện gây nguy hại xã hội, hai các tay nào cũng độc ác hơn .
Hơn nữa, Thẩm Vân Phương phạm tội đầu độc công cộng, đây là tội phạm hình sự! Liên quan gì đến việc tha thứ ?
Nói thêm, thật sự cầu xin cho cô , thì cũng nên tìm những cô hạ độc đó, việc gì với ?”
Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm cạnh , chế giễu .
“Thanh Nhiễm sai, nếu thật sự tranh thủ cho vợ , bằng về nhà đập nồi bán sắt nộp tiền bồi thường cho hại , chừng còn thể giảm án vài ngày, chỉ xem nỡ thôi.”
Trương Quế Lan còn nộp tiền bồi thường, lập tức gục xuống đất, ôm lấy cẳng chân Tô Thanh Nhiễm.
“Đồng chí Tô, đây là đúng, cô cứu lấy Đống Quốc .
Lần vì mua công việc cho cái tiện nhân đó, nó lừa hết tất cả tiền tích cóp của chúng .
Bây giờ nhiều như cần bồi thường, chúng lấy tiền mà bồi? Chuyện trắng chẳng là mâu thuẫn giữa cô và Vân Phương , cô thật sự hại khác, chỉ là hại cô.
Cô với cán bộ công an một câu, chỉ cần cô chịu tha thứ, Vân Phương khẳng định là thể thả .”
Tiêu Đống Quốc thấy thế cũng vội vàng kéo Tiểu Quân, bắt nó quỳ xuống.
“Tiểu Quân, mau xin nhận sai.
Thanh Nhiễm, lời thông cảm của em nhất định sẽ ích cho việc định tội của Vân Phương.
Vân Phương cô sai , nhưng dù cũng với cô , hại cô mất chồng còn sảy thai.
Em điều kiện gì cứ việc đề nghị với , nhất định đồng ý.”
Tô Thanh Nhiễm lạnh lùng một thoáng, giảng đạo lý với loại chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Chỉ dùng logic hoang đường giống họ mới thể đ.á.n.h bại họ.
Cô đột nhiên dùng sức, trực tiếp rút chân , kéo theo Trương Quế Lan và Tiểu Quân ngã xuống đất.
________________________________________
“Tiêu Đống Quốc, vì Thẩm Vân Phương, thật sự cái gì cũng nguyện ý ?”
“……”
“ thật sự một ý , với công an, tất cả đều là do xúi giục Thẩm Vân Phương , hôm nay đến tự thú, đem đồ đạc đáng giá trong nhà bán hết , nộp xong tiền bồi thường, phỏng chừng sẽ phán lâu lắm .
Anh vẫn luôn áy náy với cô ? Vừa lúc cô tù.”