Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 25: Cô ấy đi rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-14 12:11:54
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Đống Quốc xe đạp, xách hộp cơm trời nắng lâu, cả mồ hôi đầm đìa.

Bản còn kịp ăn cơm, cửa đổ cho một tràng mắng chửi.

Lập tức cũng còn sắc mặt , "Tô Thanh Nhiễm bây giờ còn con dâu ! Cơm cũng nấu, còn về việc vì nấu cơm cho , trong lòng rõ ràng nhất ?"

Trương Quế Lan trợn tròn mắt thể tin con trai, "Tao rõ ràng cái gì? Tao đồng ý cho các con đăng ký kết hôn ?"

Vân Vũ

Tiêu Đống Quốc rũ mắt khổ, "Không sai, hôm qua đồng ý chúng con đăng ký kết hôn, đó liền sinh bệnh viện, trùng hợp ..."

Trương Quế Lan ở mặt con trai chịu đựng sự tức giận , trực tiếp ném hộp cơm xuống đất, "Tiêu Đống Quốc, mày ý gì? Mày dám nghi ngờ mày giả vờ ốm!"

Trương Quế Lan luôn tự hào về con trai, giờ đây đứa con trai hiếu thảo đột nhiên mặt những lời như , quả thực còn đau hơn là cắt thịt bà .

Không hai lời liền ôm n.g.ự.c gào , "Trời ơi, nên tội gì đây! một cực khổ nuôi con lớn lên, đến tuổi già vẫn ghét bỏ."

"Con hồ ly tinh đó cho mày uống t.h.u.ố.c mê gì? Còn cưới mà khiến mày che chở cô như ? Dù lời tao vẫn để ở đây, thì tao!"

Tiêu Đống Quốc thở dài thật dài, xổm xuống bắt đầu thu dọn bãi chiến trường.

Trương Quế Lan ầm ĩ , ước chừng ầm ĩ cả một buổi chiều.

Tiêu Đống Quốc chịu đựng sự tức giận, mua cơm hầu hạ, khuyên can mãi lúc mới dỗ Trương Quế Lan.

Chờ Tiêu Đống Quốc từ bệnh viện về đến nhà, vốn định tìm Tô Thanh Nhiễm chuyện kết hôn, nhưng đèn trong phòng cô tắt từ sớm, đành thôi.

Đêm đó, Tiêu Đống Quốc trằn trọc suy nghĩ lâu, gần như chợp mắt .

Trời sáng, liền gõ cửa phòng Tô Thanh Nhiễm.

"Thanh Nhiễm, lát nữa đón xuất viện."

"Bà lớn tuổi sức khỏe cũng , hy vọng cô thể nhường nhịn bà một chút, lát nữa bà về cô lời xin với bà , đó hôm nay chúng đăng ký kết hôn, sẽ từ từ bồi thường cho cô."

Tô Thanh Nhiễm cong môi, "Vậy còn hai con Thẩm Vân Phương thì ?"

Tiêu Đống Quốc chột mà dời mắt:

"Tiểu Quân bây giờ còn quá nhỏ, công việc của Vân Phương cũng thể nào phân nhà ở, chỉ thể mắt ủy khuất cô nhẫn nhịn thêm một thời gian nữa."

Nghe câu trả lời giống hệt đời , Tô Thanh Nhiễm cũng gì bất ngờ, chỉ là nhàn nhạt phất tay, "Mau , lát nữa chậm trễ ầm lên."

Tiêu Đống Quốc thấy sắc mặt cô bình tĩnh, cho rằng cô chấp nhận đề nghị của , mặt che giấu sự kích động và vui vẻ.

"Nhiễm Nhiễm, cô chờ trở ."

Nói xong, sải bước cửa.

Đợi Tiêu Đống Quốc rời , Thẩm Vân Phương vẫn luôn trốn cánh cửa cũng bước .

"Thanh Nhiễm, thật sự ủy khuất cô, vốn dĩ dọn ngoài, nhưng Đống Quốc đồng ý, chờ nhận công việc của cô phân nhà ở, sẽ khuyên ."

" , cô dọn dẹp nhà cửa , kịp nữa , bằng thím xuất viện trở về thấy nhà cửa bừa bộn sinh khí."

Thấy vẻ mặt đắc ý của cô , Tô Thanh Nhiễm trực tiếp tát cho một cái.

Thẩm Vân Phương lập tức đ·ánh cho ngây , "Cô—"

Tô Thanh Nhiễm lạnh một tiếng, " cần đồ rác rưởi, tặng cho cô đấy, cái phúc cô từ từ mà hưởng thụ ."

Thẩm Vân Phương chỉ cho rằng cô đang khó chịu trút giận một chút, chuyện công việc còn giải quyết, cô chỉ thể tiếp tục nhẫn nhịn.

"Buổi trưa sẽ về, cô nấu nhiều cơm chút."

Nói xong, cô cũng nhanh chóng rời .

Mọi , Tô Thanh Nhiễm liền ngừng tay đóng gói chuẩn xuống nông thôn.

nghĩ kỹ từ , nhiều đồ vật đều dùng ở bên ngoài, bọc hành lý xuống nông thôn cần thiết đủ lớn.

còn về bên trong gì, đó là do cô quyết định.

Đồ vật thu thập xong, Tô Thanh Nhiễm bảo Tô Nam Tinh sân trông hành lý , cô về phòng đem giường, rương gỗ và bàn ghế... bộ thu gian.

Tất cả đồ vật cô mang đến, một sợi tơ cũng để .

Tô Nam Tinh ngoan ngoãn canh giữ ở trong sân, thấy Tiểu Quân đang chơi b.ắ.n bi gốc cây, nghĩ rằng cơ hội nữa, liền bước chân tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-25-co-ay-di-roi.html.]

"Tiểu Quân, cô và cháu sắp xa , nhưng mà đừng vui mừng quá sớm, chúng cháu còn sẽ trở về."

"Cháu nhận Tiêu Đống Quốc ba, nhưng cháu cho phép gọi là ba, lỡ đồng ý, sẽ gả cho , cô cháu cháu sẽ vĩnh viễn về ."

Tiểu Quân tròng mắt đảo một vòng, "Cháu ."

Tô Thanh Nhiễm thu dọn xong đồ vật, Cố Hiểu Huệ đến đón hai cô cháu nhà ga vặn đạp xe đạp tới.

"Nhiều đồ vật thế ? Biết tớ bảo ba tớ cùng đến giúp một tay!"

"Không cần, đồ vật đều nặng, cần chậm trễ chú dì , chúng thôi!"

Ra cửa, Tô Thanh Nhiễm gặp mặt thím Trương mượn máy may của cô.

"Đồng chí Tiểu Tô, cô đấy?"

"Thím Trương, cháu đưa cháu trai cháu rời khỏi đây, cô bảo trọng."

Tô Thanh Nhiễm rõ lý do vì , nhưng thể gầy yếu của cô vác bọc hành lý lớn rời khiến thím Trương tự suy diễn bộ quá trình.

Cái nhà họ Tiêu , treo cờ báo ơn đưa cô gái đến, kết quả cả nhà cùng bắt nạt, ép một cô gái như bỏ , thật !

nhất định khắp đại viện tuyên truyền cho nhà họ Tiêu một trận mới !

Ba Tô Thanh Nhiễm vác hành lý một mạch đến bến xe, thuận lợi chất hành lý lên xe, tìm chỗ .

Trước khi chia tay, Cố Hiểu Huệ dặn dò một nữa.

"Nhớ kỹ, xe chỉ thể dừng ở công xã Thắng Lợi, hôm nay còn sẽ những thanh niên trí thức khác qua đó, đến lúc đó tập hợp đủ, công xã sẽ sắp xếp máy kéo đưa các đến chân núi, đoạn đường núi còn đại đội sẽ đến đón."

Nói xong những lời , Cố Hiểu Huệ nhịn , nơi xa xôi như , vốn dĩ hôm nay là cô.

Tô Thanh Nhiễm thấy cô , vội vàng vỗ vỗ, "Được , những lời tớ đều nhớ kỹ, yên tâm , lạc , đến nơi tớ sẽ thư cho ."

Cố Hiểu Huệ lau một vệt nước mắt gật đầu, "Hai cô cháu bảo trọng, khó khăn gì thì tìm đội trưởng."

"Ừm, mau nhà máy báo danh ! Thay tớ với chú Mã một tiếng, tớ !"

Xe khởi động, Tô Thanh Nhiễm trong lòng bỗng nhiên nhẹ nhõm.

Cái nơi cô mệt mỏi cả đời , cuối cùng cũng rời .

Người nhà cô mong nhớ bấy lâu nay, cuối cùng cũng sắp gặp !

......

Bên , Thẩm Vân Phương xong theo thường lệ hỏi thăm xưởng trưởng trở .

Nhận câu trả lời khẳng định, Thẩm Vân Phương vui mừng khôn xiết, ở phân xưởng dày vò cả buổi sáng, tan ca liền nhanh chóng chạy khỏi phân xưởng, thẳng đến nhà họ Tiêu.

"Thanh Nhiễm, Thanh Nhiễm, xưởng trưởng về !"

Thẩm Vân Phương từng khao khát thấy Tô Thanh Nhiễm như , kết quả cửa phát hiện chỉ con trai Tiểu Quân một ở trong sân chơi.

"Thím con ?"

"Cái con đàn bà xa đó ."

"Đi ? Lại ? Cô khi nào ?"

"Không , cô mang theo nhiều đồ vật , cháu sợ cô đ·ánh cháu, cháu cũng dám hỏi."

Thẩm Vân Phương trong lòng "lộp bộp" một tiếng, bỗng nhiên nghĩ đến ánh mắt Tô Thanh Nhiễm lúc sáng sớm cửa, cất bước chạy về phía phòng cô.

Cánh cửa đóng chặt cả ngày thế mà khóa.

Đẩy cửa bước , trong phòng trống rỗng, ngay cả một chiếc chiếu cũng còn.

"Tô! Thanh! Nhiễm!"

 

 

 

 

Loading...