Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 231: Tự mình báo thù

Cập nhật lúc: 2025-11-16 05:09:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai vẫn thể tin , “Cô cô của Nam Tinh, cô đừng đùa chúng , bà thông gia đều trở về, Ái Linh thể còn về chứ?

Không đều là cùng , về cùng ?”

Lâm Ngọc Trân bất đắc dĩ lắc đầu, “Quả thật chỉ , vấn đề điều tra xong , tin thì các thể hỏi thăm.”

Vân Vũ

Nụ mặt hai thoáng qua, lập tức bằng vẻ lạnh nhạt.

“Vậy thôi, chúng còn việc, .”

Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu trực tiếp chặn đường hai .

“Đừng mà, vẫn trò chuyện đủ , còn nhớ đại tẩu , lúc nữa ?

Người nhà họ Giang các , tốc độ đổi sắc mặt thật là nhanh hơn lật sách!

Hay là thế , chúng cũng lâu thăm , cũng sắp đến bữa cơm.

Không bằng chúng cùng các về nhà, chúng ăn chuyện, đem chuyện đây rõ ràng mặt .”

Hai thấy thế trận của Tô Thanh Nhiễm, lập tức nhớ đến màn cô náo loạn ở nhà họ Giang .

Hàng xóm trong đại viện khó khăn lắm mới nguôi chuyện nhà họ, nào còn dám để cô qua.

Vội vàng kéo hai đứa nhỏ chạy trối c.h.ế.t chọn đường.

Có lẽ là quá chột , chạy hai bước liền vấp ngã một cái.

Bốn ngã thành một đống, cũng kịp kêu đau, bò dậy liền chạy mất.

Nhìn thấy bốn như , Lâm Ngọc Trân bất đắc dĩ thở dài.

“Nếu đại tẩu con chuyện , sẽ đau lòng thế nào .”

Trước đây ở lâm trường, mới Tô Chấn Hoa Nam Tinh theo cô cô về nông thôn.

đoán thái độ của nhà họ Giang, nhưng ngờ quá đáng đến .

Mặc dù Nam Tinh bắt nạt ở nhà họ Giang, nhưng cũng bằng việc tận mắt chứng kiến hôm nay khiến thất vọng và buồn lòng hơn.

Tô Thanh Nhiễm thì nhận thoáng, “Nếu đại tẩu mượn cơ hội thể sớm nhận rõ nhà cũng , chuyện hôm nay chúng cứ cho đại tẩu , cũng tránh để cô phiền lòng, chờ về thành phố .”

“Cũng .”

________________________________________

Từ Cung Tiêu Xã , bốn xách theo đồ vật trực tiếp nhà họ Mã.

Chú Mã nhận điện thoại của Tô Thanh Nhiễm xong, tan tầm liền vội vàng về nhà sớm.

Lâm Ngọc Trân cửa, đầu tiên là trịnh trọng cảm ơn hai .

“Nhiễm Nhiễm đều với , thời gian nhờ hai vị chăm sóc cho con bé, lẽ nên đến lời cảm ơn sớm hơn.”

Vợ chồng chú Mã nhiệt tình kéo mấy xuống, cảm khái : “Đều là nên , lúc nếu giáo sư Tô giúp một việc lớn như , hiện tại cũng sẽ ở vị trí .

Nếu là bạn bè, đừng những lời khách sáo nữa.”

Lâm Ngọc Trân cảm kích gật đầu, cùng hai trò chuyện về tình hình lâm trường, cùng với công việc hiện tại của ở đại đội.

Đang trò chuyện, mấy liền đến chuyện Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu sắp Thượng Hải công tác.

Chú Mã kinh ngạc, “Tần suất công tác của đại đội các cô hiện tại sắp đuổi kịp , hơn nữa Thượng Hải lớn, tồi tồi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-231-tu-minh-bao-thu.html.]

Cố Tiêu khiêm tốn, cân nhắc xem mở lời hỏi chuyện máy kéo thì hơn.

Tô Thanh Nhiễm , giành hỏi giúp .

“Chú Mã, chúng cháu Thượng Hải nếu thuận lợi, chắc thể tích cóp tiền mua máy kéo.

Lần chú giúp chúng cháu tìm cách kiếm chỉ tiêu, vẫn luôn nhớ đấy.”

Xưởng trưởng Mã xong ha ha lớn, “Yên tâm , việc vẫn luôn nhớ mà, tháng thì dám bảo đảm, nhưng khẳng định thể cho các cô lái về vụ thu hoạch mùa thu.”

" , chờ hai đứa từ Thượng Hải trở về, bảo Tiểu Cố đến tìm chú , chú sẽ cùng nó đến Cục Cơ khí Nông nghiệp một chuyến, ghi danh lớp huấn luyện lái xe , sớm lấy bằng lái về."

Việc thi bằng lái cần đơn vị tiến cử xét duyệt, Chú Mã , khẳng định là ông cách nào đó để Cố Tiêu tham gia thi sớm.

Cố Tiêu phấn khởi, vội vàng kể hai kinh nghiệm học lái xe của .

Thấy hai trò chuyện rôm rả, Tô Thanh Nhiễm dậy bếp giúp Thím Mã một tay.

Thím Mã ngoài một thoáng, đầu kéo Tô Thanh Nhiễm nhỏ:

"Cô ? Con trong bụng Thẩm Vân Phương lẽ của Tiêu Đống Quốc. Gần đây cả khu tập thể xôn xao, bằng chứng lắm."

Tô Thanh Nhiễm khựng tay , kinh ngạc há miệng: "Không . Tin là từ ? Có đáng tin ạ?"

Thím Mã lắc đầu: " cũng chỉ là khác kể thôi. Nghe khi Thẩm Vân Phương nhà họ Tiêu đuổi , là một đàn ông đón . Nghe hai hiện tại còn qua mập mờ. Mấy hôm , gã đàn ông đó lén đến tìm cô , Tiêu Đống Quốc bắt gặp lúc. Tại chỗ liền đ.á.n.h với gã , còn thương bệnh viện."

Mắt Tô Thanh Nhiễm sáng rực lên: "Chuyện ly kỳ ?"

Thím Mã gật đầu: "Phải. cái cô Thẩm Vân Phương đó cũng dạng , khăng khăng đứa bé trong bụng là của Tiêu Đống Quốc, liên quan đến gã . Cô còn thề thốt mặt , nhất định sẽ sinh đứa bé , đến lúc đó cái gọi là giám định."

Tô Thanh Nhiễm băn khoăn: "Bệnh viện thể giám định huyết thống cha con ?"

Thím Mã lắc đầu: "Cụ thể cũng rõ lắm, phỏng chừng là rủ gã cùng xét nghiệm nhóm m.á.u cũng nên. Ban đầu còn hoài nghi, thế, đều tin cô . Cô nghĩ mà xem, nếu cô chột , còn dám sinh đứa bé bệnh viện kiểm tra ?"

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, nhưng trong lòng tin. Với những gì cô hiểu về Thẩm Vân Phương, lẽ là dồn đường cùng. Cô đành thề thốt, cam đoan sẽ sinh đứa bé để chứng minh trong sạch. đó đều là kế hoãn binh. Đứa bé , lẽ cô định sinh .

Mà mặc kệ cô sinh , luôn ngày giấy gói lửa.

"Thím Mã, đứa bé trong bụng Thẩm Vân Phương quả thực kỳ lạ, nếu thật sự của Tiêu Đống Quốc, còn biến cố gì. Để phòng ngừa vạn nhất, các cô ngày thường nên cẩn thận một chút, vạn nhất chuyện xảy , đừng để cô đổ vấy cho ."

Thím Mã sững sờ một chốc: "Cô ... hiểu ! Yên tâm , mặc kệ là chúng trong xưởng, đều thể để cô lừa thêm nữa."

________________________________________

Hai ngày .

Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu chuẩn thỏa đáng. Cẩn thận gói kỹ hàng mẫu Giả Lĩnh Tử và con dấu của Đại đội. Cùng với thảo d.ư.ợ.c mà thu thập để mang đến Hưng Thành, và đồ ăn chuẩn cho hai đường . Hai còn đặc biệt mang theo hai giỏ đặc sản, đến lúc đó lên tàu hỏa sẽ tìm Trưởng tàu, nếu trùng hợp gặp thì tặng luôn.

Trước khi xuất phát, Đại đội trưởng đặc biệt bàn với Kế toán La, ứng cho hai một khoản tiền. Tuy phần lớn chi tiêu đều do Xưởng nhựa bao trọn, nhưng dẫu cũng cần gọi điện thoại, ăn cơm, xe... Ở nhà thì tiết kiệm, đường thì chi tiêu, mang theo nhiều tiền phòng hờ vẫn hơn.

Sáng 8 giờ, tiểu ô tô của Xưởng nhựa đúng giờ chạy đến cổng làng đón hai .

Lên xe, trong thôn vẫn vây quanh ở cổng làng vẫy tay tiễn hai . Cảnh tượng đó, quả thực cảm giác như tiễn chiến sĩ trận.

 

 

 

 

 

Loading...