Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 229: Chuẩn bị đi Thượng Hải
Cập nhật lúc: 2025-11-16 05:09:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu nhờ chiếc xe nhỏ của Xưởng trưởng về thôn.
Hai cũng ngờ hôm nay hưởng đãi ngộ .
Trên đường về, Cố Tiêu chăm chú tài xế thao tác.
Tô Thanh Nhiễm nghĩ thầm, nếu mua máy kéo về cho , thật sự sợ sẽ còn hứng thú nữa.
Lần Thượng Hải, nhất định giành đơn đặt hàng cổ áo giả!
________________________________________
Chiếc xe nhỏ sắp đến cổng thôn, một đám trẻ con tinh mắt phát hiện hai , chạy theo xe một đoạn.
Đại đội trưởng và kế toán La đang lo lắng chuyện hai thành phố mua nút áo, thấy tiếng động cũng vội vàng chạy cổng thôn.
“Hai đứa mua nút áo ? Sao xe nhỏ đưa về?”
Cố Tiêu xuống xe đó tháo chiếc xe đạp phía xuống một cách gọn gàng.
Lại khiêng chiếc túi đựng một vạn cái nút áo xuống.
“Hai chúng trực tiếp từ xưởng nhựa về, Phó Xưởng trưởng Tiếu đích phái tài xế đưa chúng về.”
Nói xong, hai liền mời tài xế cùng về nhà uống .
Vị tài xế chú bác chịu, “Không cần khách sáo, lát buổi chiều còn lái xe chở Xưởng trưởng nơi khác họp, xin phép về .
Vân Vũ
À đúng , Phó Xưởng trưởng Tiếu dặn dò , sáng ba ngày nữa, sẽ đến đón hai vị.”
Hai níu kéo nữa, “Cảm ơn, hẹn gặp .”
Chờ chiếc xe nhỏ đầu rời , theo nhanh đến mức kịp hồn.
“Đây là xe chuyên dụng của Xưởng trưởng xưởng nhựa ? Hai đứa nhờ việc ? Sao ngược đưa về?”
“ , công việc thế nào ?”
Cố Tiêu vỗ vỗ mấy chiếc túi, “Đây, đây là một trăm gói nút áo, mỗi gói một trăm cái, tổng cộng một vạn cái.
Hai vạn cái còn , một tuần sẽ xe của xưởng tự đưa đến đây.”
Tô Thanh Nhiễm cũng lấy con dấu và tiền từ trong túi, “Đại đội trưởng, kế toán La, hai cất tiền , đây là 400 đồng tiền còn dư .”
Đại đội trưởng và kế toán La , nhất thời nên hỏi từ .
Vốn dĩ ban ngày hai còn lo lắng, sợ một nghìn đồng đủ dùng, ai thể ngờ còn thừa nhiều như ?
“Tài xế ba ngày nữa còn tới đón hai đứa thành?”
“Chuyện thì dài lắm, chúng cứ dọn nút áo về điểm lượng , lát nữa .”
Đại đội trưởng đồng ý, vội vàng tiếp đón khiêng nút áo về điểm sản xuất Đầu Hoa.
________________________________________
Thống kê xong lượng và việc nhập kho, Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm lúc mới nhắc đến chuyện cần khẩn trương chế tạo một lô cổ áo giả.
“Ba ngày nữa chúng Thượng Hải, trực tiếp bàn bạc đơn đặt hàng cổ áo giả với Bách hóa Đại Lâu, phòng trường hợp họ cần gấp phát một lô hàng, cho nên chúng trong thời gian cứ đính nút áo hết những cái may , đóng gói sẵn.”
“ , Cha, đến lúc đó chúng Thượng Hải, cha và kế toán La cách ngày thì Công xã, chờ điện thoại của chúng .”
Đại đội trưởng hiểu , “Không tháng mới ? Sao đột nhiên đổi ý?”
Cố Tiêu mím môi , “Tháng cần tiền! Coi như là nhờ xe của xưởng nhựa, bao ăn bao ở còn vé xe lửa.”
“Lại chuyện như ? Trên trời sẽ tự dưng rơi bánh ! Không là lừa hai đứa đến nơi khác đấy chứ?”
“Cha, cha nghĩ nhiều , ai thể lừa con, là chúng con giúp bắc cầu với Bách hóa Đại Lâu Thượng Hải.”
Đại đội trưởng lúc hiểu , “Thì là việc cần nhờ hai đứa , thế thì quá! Hai đứa sớm định đoạt chuyện cổ áo giả cũng .”
Điều quan trọng nhất là, còn cần tự bỏ tiền, thể giúp đại đội tiết kiệm một khoản chi phí nhỏ.
________________________________________
Tô Thanh Nhiễm ở điểm sản xuất Đầu Hoa cùng đính nút áo một lúc, lúc mới về nhà bắt đầu thu dọn đồ đạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-229-chuan-bi-di-thuong-hai.html.]
Lần Thượng Hải, cô còn tính toán tiện đường Hưng Thành thăm.
Tính toán thời gian, thạch cao bó bột ở tay đại hẳn là tháo .
Vừa xem tình hình phục hồi thế nào.
Tiện thể xem luôn tình trạng sức khỏe của ông nội và bà nội.
Lâm Ngọc Trân về đến nhà, con gái sắp Thượng Hải một chuyến nữa, còn Hưng Thành thăm, là kích động.
Nếu nơi thể vắng mặt, bà cũng cùng một chuyến.
Thấy con gái đang thu dọn đồ đạc, bà vội vàng mang t.h.u.ố.c thảo mộc phơi khô trong thời gian .
“Đây đều là t.h.u.ố.c đào sườn núi, lợi cho vết thương ở chân của đại con, vốn dĩ định chờ thêm một thời gian gửi qua, , con mang hết qua .
Đến lúc đó con với mợ cả con, bảo cô nấu nước t.h.u.ố.c cho đại con tắm.”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu đồng ý nhận lấy, cẩn thận bọc cất trong túi.
“ , Mẹ, ngày mai chúng chụp một tấm ảnh nhé?
Lần ở Hưng Thành con với Ông Nội và Bà Nội, sẽ mang ảnh chụp cho các cụ xem, đỡ để các cụ lo lắng cho Mẹ.”
Lâm Ngọc Trân gật đầu đồng ý, “Được, ngày mai chụp.”
Bên cạnh Tô Nam Tinh thành chụp ảnh, cũng lập tức chạy tới.
“Cô cô, cho cháu chụp chung với? Ông Nội và Bà Nội chắc chắn cũng thấy cháu.”
Tô Thanh Nhiễm buồn , đứa nhỏ chụp ảnh là giả, thành là thật.
“Được, vốn dĩ định dẫn cháu , ngày mai cùng .”
Cố Tiêu ba thành chụp ảnh, mượn thêm một chiếc xe đạp.
Lâm Ngọc Trân và Tô Nam Tinh hai bà cháu đều lâu thành phố, thể thấy rõ sự vui vẻ của họ.
Bốn thành xong, đầu tiên là thẳng đến tiệm chụp ảnh.
Hẹn ngày đó qua lấy ảnh, đến lúc đó cầm thẳng lên xe lửa.
Chụp ảnh xong, mấy cùng Cung Tiêu Xã.
Tô Thanh Nhiễm tính toán buổi tối lâm trường một chuyến, chuyện với nhà bên đó, tiện thể mua một ít đồ dùng hàng ngày cho ba .
Ngoài , Lâm Ngọc Trân cũng mang một ít đồ đến nhà Xưởng trưởng Mã thăm hỏi.
Trước đây hai vợ chồng họ ít lo lắng cho Thanh Nhiễm, vốn dĩ sớm đến lời cảm ơn, chỉ là vẫn luôn rảnh.
Hiện giờ thành, đến tận nơi lời cảm ơn thì thật khó coi.
Trước khi đến, hai con bàn bạc và liệt kê danh sách những thứ cần mua.
Còn về những thứ cần mang Hưng Thành, thì cần mua ở đây, chờ Thượng Hải, mua từ bên đó mang qua là .
Mấy tới Cung Tiêu Xã, bước cửa, Tô Thanh Nhiễm liền thấy Hà Xuân Yến.
Vội vàng qua chào hỏi cô , “Chị Xuân Yến, sắc mặt chị trông lắm! Khoảng thời gian ăn uống ?”
Hà Xuân Yến lộ vẻ kinh ngạc mừng rỡ, gật đầu, “Tốt hơn nhiều , Vị Dân đại đội các cô việc, cô cho nhiều măng chua như , ăn thấy khai vị hơn hẳn.”
Tiếp theo, hai trò chuyện về chuyện xảy ở cổng trường .
“Vị Dân về với xong, sợ hãi, hai các cô thật là lợi hại quá.
À đúng , cùng các cô Thượng Hải công tác?”