Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 226: Tôm hùm đất cay thơm

Cập nhật lúc: 2025-11-16 05:09:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tiêu , Tô Thanh Nhiễm và Nam Tinh cũng xách một giỏ đầy tôm hùm đất và ốc nước ngọt về nhà.

Lâm Ngọc Trân thấy cũng cảm thấy thật hiếm lạ.

“Thật nhiều năm ăn qua cái , hôm nay món để ăn ?”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Con định chuẩn nước sạch ngâm một lát, để nó nhả hết bùn đất, tối ăn.”

Lâm Ngọc Trân đồng ý, tiện tay lấy một nắm muối.

“Bỏ thêm chút muối , nhỏ hai giọt dầu, nó sẽ nhả sạch sẽ hơn.”

________________________________________

Ngâm cả ngày, đợi Tô Thanh Nhiễm tan ca trở về buổi chiều, cùng Nam Tinh cọ rửa tôm hùm đất xong xuôi.

Tô Thanh Nhiễm chỉ cần tráng một nữa, thấy vô cùng sạch sẽ.

Trong lúc chờ ráo nước, cô mang tất cả gia vị trong nhà .

Ớt khô, hoa tiêu, vỏ quế, bát giác, hành gừng tỏi, v.v.

Dùng lửa lớn phi thơm dầu nóng, xào các loại gia vị, thêm nước đun.

Ốc nước ngọt xử lý phiền phức hơn một chút, cần cắt bỏ phần đuôi , còn thì cách cũng gần giống như tôm hùm đất.

Chờ nước sốt sền sệt , cô rút củi bếp , đậy vung nồi để om từ từ cho ngấm vị.

Xong xuôi những việc , Tô Thanh Nhiễm cầm rổ chuẩn mảnh đất nhỏ cạnh nhà .

Vừa bước khỏi cửa, cô đối diện thấy Từ Kiều và mấy thanh niên trí thức khác đang ngoài hàng rào tre, nhón chân hít hà về phía .

“Chị Nhiễm, buổi tối nhà chị món gì ngon ?”

Tô Thanh Nhiễm sự thật: “Vớt chút tôm hùm đất với ốc nước ngọt, thử để đổi khẩu vị.”

Mấy thanh niên trí thức kích thích mạnh, “Không ngờ mùi vị xào lên thơm như nha, trưa mai nghỉ chúng em cũng vớt một ít nhé?”

“Được, vớt về nếm thử.”

Tô Thanh Nhiễm thấy vài thảo luận hăng say, liền xách rổ vườn rau.

Cô hái một chút dưa chuột và ớt cay, định lát nữa cắt món ăn kèm.

Lại cắt một ít hành lá và hẹ, bẻ mấy quả cà tím và cà chua.

Năm nay cô ở nhà, vườn rau chăm sóc gọn gàng sạch sẽ, sản lượng ba ăn xa hết.

Lần còn tặng cho bên lâm trường ít.

Vừa hái xong trở về, cô liền thấy Cố Tiêu đạp xe đạp, nhanh như chớp đuổi tới.

về trễ, lẽ giữa trưa về , kết quả là trong thành gặp Trưởng khoa Tiếu của xưởng nhựa.

? Hiện tại ông thăng chức Phó Xưởng trưởng , phụ trách cả sản xuất và tiêu thụ.

Ông ngày chúng nộp lương thực, chủ động cho chúng mượn xe tải của xưởng dùng.”

Tô Thanh Nhiễm bất ngờ, “Trưởng khoa Tiếu, , Phó Xưởng trưởng Tiếu chủ động cho chúng mượn xe? nộp lương thực xếp hàng lâu, chậm trễ họ dùng xe và tài xế ?”

Cố Tiêu lắc đầu, “Ông ngày vặn một chiếc xe rảnh dùng, đến lúc đó chúng sớm một chút xếp hàng, thật sự thì chờ dỡ lương thực xuống xong cho xe về xưởng , chắc sẽ chậm trễ quá lâu.

Tài xế đó chính là vị sư phụ chở bố về đó, dễ gần, nhiệt tình.

Nghe học lái xe, còn chở luyện xe một lúc, cho nên mới về trễ.”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Hèn chi, đó chúng nên bảo Đại đội trưởng chuẩn chút quà cáp, thể để giúp đỡ mà gì hồi đáp.”

Cố Tiêu gật đầu, “Yên tâm , lúc đặc biệt mua t.h.u.ố.c lá biếu ông , ông còn bảo rảnh rỗi qua tìm ông học lái xe, chờ đại đội chúng mua máy kéo, thể nhanh chóng quen và lái .”

Tô Thanh Nhiễm đồng tình gật đầu.

Đại đội quả thật nên tìm cách mua một chiếc máy kéo về.

Hiện tại Cố Tiêu học lái xe khách và xe tải , nếu mua về, phỏng chừng sẽ thấy chán.

Chẳng qua, kéo điện về thôn tốn ít tiền.

Muốn mua máy kéo, vẫn trông chờ lô trái cây ở vườn cây ăn quả, cùng với lô hồ tiêu .

Bất quá, lúc cô tò mò hơn là, tại Trưởng khoa Tiếu đột nhiên thăng chức Phó Xưởng trưởng?

Chẳng lẽ liên quan đến vụ giày xăng-đan châu quang ? Họ thành công ?

Hơn nữa, tại ông chủ động cho đại đội cô mượn xe?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-226-tom-hum-dat-cay-thom.html.]

Nói ý đồ gì thì thật khó tin.

“Phó Xưởng trưởng Tiếu gì khác ?”

Cố Tiêu suy nghĩ một chút, “Không gì đặc biệt, chỉ bảo chờ chúng xong việc, rảnh rỗi thì qua văn phòng mới của ông chơi.

thấy ông bận rộn, cũng rạng rỡ tinh thần, thể là vụ giày xăng-đan nhựa tiến triển gì đó.

Ông , cũng hỏi, chừng còn tạm thời giữ bí mật!”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Có lẽ là chúng giúp liên hệ Thượng Hải, chờ xong xuôi đoạn , chúng chủ động thăm ông .”

“Cũng .”

Trong lúc hai chuyện, Cố Tiêu đến cửa nhà.

Nhìn quanh một vòng, cũng thấy tôm hùm đất và ốc nước ngọt vớt buổi sáng.

“Cô tự rửa sạch xong ?”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Mẹ cùng Nam Tinh rửa chung, hiện tại đều đang ở trong nồi nấu , ngửi thử xem.”

Cố Tiêu hít một thật sâu, : “Sao mà thơm thế? Lại giống mùi tôm hùm đất và ốc nước ngọt.”

Tô Thanh Nhiễm tiện tay rửa sạch dưa chuột và ớt cay hái về, thái xong định cho thêm .

Nắp nồi mở , mùi hương cay nồng đậm lập tức xộc thẳng .

Cố Tiêu tò mò cúi đầu thoáng qua, kiềm chế nuốt nước miếng.

Tô Thanh Nhiễm thấy thế : “Anh thích ăn mấy món , buổi tối giữ ăn cơm .”

Cố Tiêu, “……”

Vừa dứt lời, Lâm Ngọc Trân và Nam Tinh nhặt củi về.

“Cô cô, thơm quá !”

“Tiểu Cố tới ? Vừa , buổi tối ở ăn cơm luôn, nếm thử món tôm hùm đất cay thơm và ốc nước ngọt xào cay mà Nhiễm Nhiễm .”

Vẻ mặt tủi của Cố Tiêu tức khắc biến mất còn chút dấu vết, vui vẻ tiếp nhận củi.

“Vâng, lát ăn cơm xong cháu sẽ chẻ củi giúp.”

Bỏ củi xuống, vội vàng rửa tay lấy chén đũa, dọn bàn ăn.

Tô Thanh Nhiễm thấy tích cực như , cũng tiện tiếp tục trêu chọc nữa.

Vân Vũ

“Đến đây, nếm thử xem ?”

Cố Tiêu ăn gật đầu, “Trước đây là kiến thức nông cạn, ngờ ngon đến thế, qua hai ngày vớt thêm.”

Nói xong, bóc vài con cho chén cô.

Tô Thanh Nhiễm dùng đũa gắp lên chấm nước sốt đậm đà, nếm một miếng, “Mùi vị cũng , chờ gửi cho Hiểu Lôi một ít.”

________________________________________

Rất nhanh, ngày công xã thống nhất nộp lương thực tới.

Trời sáng, Đại đội trưởng và kế toán La đạp xe công xã , tính toán xếp hàng sớm.

Cố Tiêu thì tự chạy đến ngã tư đường đón xe tải của xưởng nhựa.

Chỉ lát , quả nhiên dẫn một chiếc xe tải thùng mui trần thôn.

Xe dừng , những đàn ông đang chờ ở cửa kho lúa vội vàng chất từng bao lúa mạch lên xe.

Chất hàng xong, đều bên cạnh xe, ngượng ngùng dám leo lên.

Cố Tiêu thò đầu một cái, “Đều ngẩn gì? Lên xe , lát chậm là xếp hàng .”

Nói , trực tiếp mở cửa xe đưa tay về phía Tô Thanh Nhiễm, “Cô phía .”

Hôm nay chiếc xe lớn hơn chở hàng ít, khoang thể ba .

Những còn thấy Tô Thanh Nhiễm lên xe, cũng đều sôi nổi leo lên thùng xe.

 

 

 

 

 

Loading...