Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 218: Trường học Đi Ngang

Cập nhật lúc: 2025-11-16 05:08:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi đều cho rằng con gái ông c.h.ế.t. Nghe ông , ai nấy đều ngớ .

"Con gái ông... hiện giờ đang ở phòng bệnh viện?"

" , tối qua con bé lén lấy t.h.u.ố.c trừ sâu của đại đội uống, phát hiện chúng lập tức đưa đến bệnh viện rửa ruột rửa dày ngay trong đêm, nhưng bác sĩ đưa đến quá muộn, còn cứu nữa. Bệnh viện thông báo, bảo chúng hôm nay đưa con bé về, chuẩn lo hậu sự."

Nghe thế, rơi im lặng. Tia hy vọng nhen nhóm vụt tắt. Có điều gì khó chấp nhận hơn việc rõ ràng còn sống, nhưng đang chờ c.h.ế.t ? Người ngoài còn như thế, huống chi là cha ruột của trong cuộc.

Lãnh đạo nhà trường cũng hổ thẹn cúi đầu, "Đồng chí công an, chúng đến bệnh viện xem , cầu xin bác sĩ, dù chỉ còn một tia cơ hội, tốn bao nhiêu tiền chúng cũng nguyện ý chữa trị. Nếu thật sự chữa khỏi , chúng cũng tiễn con bé đoạn đường cuối cùng, trực tiếp lời xin với con bé, tất cả đều là do , hiệu trưởng thất trách!"

Nhiều học sinh vẫn còn mơ hồ, căn bản rốt cuộc xảy chuyện gì, cũng là ai gặp chuyện. tất cả đều tự phát đến bệnh viện xem .

Vân Vũ

Đồng chí công an Từ cùng vài đồng chí công an khác thương lượng một chút, lúc cũng cần đến bệnh viện để điều tra, liền đồng ý cùng .

Cố Tiêu liếc Tô Thanh Nhiễm, "Chúng cũng qua đó xem ."

Tô Thanh Nhiễm vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Hiểu Lôi, "Được, cùng xem."

________________________________________

Chờ một đoàn đuổi tới phòng bệnh viện, từ xa thấy tiếng từ trong phòng truyền . Vừa cửa, liền thấy một phụ nữ trung niên đang gục bên mép giường, đến gần như sắp ngất . Cô gái giường, mở to đôi mắt trống rỗng trần nhà.

Người vẫn còn sống, nhưng linh hồn dường như còn. Vốn quen , Tô Thanh Nhiễm cảm thấy bi ai và tiếc hận tên. Cô thể rõ ràng cảm nhận một sinh mệnh tươi trẻ đang dần trôi . Cô gái , thật sự quá ngốc. con bé mới chỉ 15-16 tuổi, hành động nhất thời nông nổi cũng là lẽ thường, thể trách cứ con bé điều gì?

Cô gái thấy nhiều như đến, chậm rãi đầu , đáy mắt tối om lóe lên một tia sáng. Muốn chuyện, nhưng mở miệng, giọng phát tiếng. Chỉ thể dùng thở phát một chữ, "Nước..." Dường như giải khát gì đó.

Người thấy con gái tinh thần hơn một chút, kích động cầm lấy cốc liền định ngoài tìm nước. Tô Thanh Nhiễm chắn mặt bà , tiện tay nhận lấy, "Để rót giúp cô."

Đến phòng nước, cô chút do dự, trực tiếp rót cho cô gái một ly Linh Tuyền Thủy tinh khiết một trăm phần trăm. Còn hiệu quả đến , thì xem tạo hóa của cô gái .

Mang nước về, vội vàng đỡ con gái dậy chuẩn đút nước. Cô gái đầu tiên chậm rãi nhấp một ngụm, như là định uống nhiều. Vừa định , thêm một ngụm nữa. Cuối cùng, thế mà ực ực ực uống cạn sạch một chén nước!

Uống xong nước, dây thanh âm nghẹn ngào thoáng tìm một chút giọng . Cô bé cố gắng nặn một nụ , "Cảm ơn... các cô chú... đến thăm , vui. Cũng hối hận... Đáng tiếc... kịp nữa ... Có thể nào... đừng trách ba ?"

Lòng năm vị tạp trần, ai nấy đều đỏ hoe hốc mắt. Giữa lúc khí trong phòng đang thê lương, cô gái đột nhiên đau đớn ôm bụng. Ngay đó nôn khan một tiếng. Không đợi kịp lấy chậu từ giường , cô gái tràng giang đại hải phun .

Trong phòng lập tức hỗn loạn, mùi hôi thối nồng nặc khiến bản năng chạy ùa ngoài.

"Bác sĩ, bác sĩ..."

Bác sĩ và y tá cũng nôn khan. vẫn cố gắng nhịn cho đến khi cô gái phun xong .

"Sao nôn đồ vật đen sì thế ? Các cho bệnh nhân ăn gì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-218-truong-hoc-di-ngang.html.]

"Không , ăn gì cả... À , uống một chén nước."

"Nước gì?"

"Chỉ là nước đun sôi để nguội rót ở ngoài thôi."

Y tá bịt mũi oán trách một tiếng, "Kỳ lạ thật, rõ ràng rửa dày, thụt rửa , còn thể nôn nhiều đồ vật đen sì như ?"

Bác sĩ cũng cảm thấy kỳ quái, suy nghĩ nát óc hồi lâu, cảm thấy thể dùng kiến thức y học thông thường để giải thích.

"Có khi nào là đào thải m.á.u bầm độc tố gì đó ?"

"Mau, nhanh chóng kiểm tra cho cô bé!"

"Tim đập và mạch đập của bệnh nhân đang dần khôi phục bình thường!"

"Sao thể?"

Không đợi bác sĩ kiểm tra xong, cô gái tự dậy khỏi giường.

"Bác sĩ, cảm thấy đỡ hơn nhiều , thể đổi cho một phòng bệnh khác , chỗ thật sự quá khó ngửi."

"Mau chóng chuyển phòng bệnh cho cô bé, và một kiểm tra thật cẩn thận!"

Mọi tuy rằng đều chạy ngoài, nhưng vẫn vây quanh ở hành lang chờ đợi kết quả. Nghe thấy động tĩnh trong phòng, ai nấy đều kinh ngạc há hốc mồm. Họ giống như đang chứng kiến một kỳ tích y học xảy ?

Cố Tiêu lấy tinh thần, chậm rãi chuyển ánh mắt sang Tô Thanh Nhiễm. Tất cả chuyện ... hình như quá trùng hợp, thậm chí chút quen thuộc. Lần bệnh, cũng là khi uống nước cô rót thì lập tức khỏi. Lại còn ở xưởng dệt, Cố Hiểu Lôi khỏe đó...

Nghĩ đến đây, Cố Tiêu vội vàng theo bản năng kéo cô về phía . Sợ nghi ngờ đến cô.

"Thanh Nhiễm, là chúng ? Có công an ở, họ sẽ điều tra rõ ràng."

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, cùng tìm đồng chí công an Từ chào hỏi. Ngay đó kéo Cố Hiểu Lôi khỏi bệnh viện.

 

 

 

 

 

 

Loading...