Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 212: Cô cũng sắp trở thành chị dâu của người khác

Cập nhật lúc: 2025-11-15 16:12:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bước trong, Tô Thanh Nhiễm đào một chiếc quần sạch sẽ từ trong túi, “Thay cái .”

Cố Hiểu Lôi hoa mắt, “Chị Thanh Nhiễm, chị cửa còn mang nhiều quần áo như ?”

Tô Thanh Nhiễm bực lườm cô bé một cái, “May mà chị mang theo, bằng giờ con cái gì?

Con nhóc ngốc , bắt nạt cũng phản kháng, nếu con và chị đến đây, con tính đến bao giờ?”

Cố Hiểu Lôi ngượng ngùng lè lưỡi, vội vàng quần.

Tô Thanh Nhiễm đưa một xấp giấy vệ sinh và b.ăn.g v.ệ si.nh cho cô bé, “Cái đừng quên.”

Cố Hiểu Lôi thẹn thùng c.ắ.n môi, “Chị Thanh Nhiễm, con dùng—”

Tô Thanh Nhiễm lập tức ngây , “Đây là đầu tiên con tới tháng?!”

Trách con bé gấp đến độ toát mồ hôi, hóa đầu gặp chuyện .

Tô Thanh Nhiễm hồn, cũng nhanh hiểu .

Thời buổi vật tư thiếu thốn, cuộc sống đều chật vật.

Dinh dưỡng theo kịp, cho nên nhiều cô gái đều đến 15-16 tuổi mới dần dần tới tháng.

Hơn nữa nhà cũng sẽ dạy những điều .

Nhớ ngày xưa, đầu tiên gặp chuyện , cũng hoảng sợ.

Còn tưởng rằng mắc bệnh nặng gì.

Lúc đó cô đang bận công việc, vẫn là chị dâu cô học đưa cô thu dọn, dạy cô nhiều điều cần chú ý, còn mang cho cô nhiều đồ ăn ngon.

Những chuyện qua nhiều năm, giờ nhớ , vẫn thấy lòng ấm áp.

Hiện giờ, cô cũng sắp trở thành chị dâu của khác.

Điều cô thể , đơn giản chính là đem sự quan tâm mà chị dâu dành cho cô lúc , giữ chút nào chuyển đến một cô em chồng khác.

“Hiểu Lôi, con chị —”

Cố Hiểu Lôi vốn dĩ hoảng loạn vô cùng, thấy Tô Thanh Nhiễm liền trấn tĩnh hơn nhiều.

Lúc cô dạy bảo nhiều điều như , cảm giác giống như một ngọn núi lớn trong lòng dời .

Người cũng dần dần hồn.

Hóa , chuyện tới tháng cũng chuyện gì hổ, cô bé cũng sai điều gì.

“Chị Thanh Nhiễm, may mà chị đến, bằng hôm nay con t.h.ả.m , đúng , chị và con đột nhiên đến xưởng dệt?”

“Chúng đến xưởng dệt mua vải tỳ vết, chỉ hai chúng , Đại đội trưởng và Kế toán La cũng đến, Kiến Quốc dẫn kho hàng lấy hàng .”

Cố Hiểu Lôi “” một tiếng, “Cha con cũng đến? Chuyện chị ngàn vạn giúp con giữ bí mật nha.”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu.

Ra khỏi nhà vệ sinh, cô Cố Hiểu Lôi lấy một chút nước ấm về.

“Con uống chút nước ấm , đúng , trong túi chị còn một gói đường đỏ, lát con mang về trường học pha nước uống, cần tiếc, uống hết bảo con kiếm cho con.”

Cố Hiểu Lôi bất ngờ, cảm giác túi của cô giống như một cái hộp bách bảo, cái gì cũng thể biến .

Mấy cô nữ đồng học thấy chị dâu Cố Hiểu Lôi đối xử với cô bé như , còn đưa cho cô bé một gói đường đỏ lớn, lập tức vô cùng ngưỡng mộ.

Các cô nhớ rõ, Cố Hiểu Lôi là từ trong núi đến ?

Sao trai chị dâu cô bé, giống như là tiền?

Cố Hiểu Lôi ngoan ngoãn uống mấy ngụm nước ấm, chợt thấy một luồng ấm hướng về phía bụng, sự khó chịu lập tức giảm bớt ít.

lúc , Cố Tiêu cũng dọn xong trở về.

Anh lướt qua sắc mặt Cố Hiểu Lôi, thở phào nhẹ nhõm.

“Bụng còn đau ? Muốn bệnh viện kiểm tra ?”

Cố Hiểu Lôi vội vàng lắc đầu, “Không đau, chị dâu pha nước ấm cho con, uống xong là .”

Cố Tiêu gật đầu, vẻ mặt hai , đại khái đoán chuyện gì xảy .

May mắn cô ở đó.

Nghĩ , ánh mắt Cố Tiêu càng nồng nhiệt hơn vài phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-212-co-cung-sap-tro-thanh-chi-dau-cua-nguoi-khac.html.]

Trước mặt nhiều đứa trẻ như , Tô Thanh Nhiễm chút ngượng ngùng, vội ho khan một tiếng : “ , lấy đồ mang cho Hiểu Lôi đây, lát bảo con bé mang về trường học .”

Cố Tiêu đồng ý lấy.

Cố Hiểu Lôi vẻ mặt tò mò, “Những thứ đó đều là cho con ?”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Khoảng thời gian chị và con Thượng Hải một chuyến, mang về cho con một ít đồ.

Thời tiết nóng, lấy thêm cho con hai bộ quần áo mỏng để tắm rửa ở nhà, còn những thứ ăn cũng là mang từ nhà .”

Cố Hiểu Lôi lật xem từng món, miệng cứ toe toét.

“Sao mang nhiều đồ ăn ngon , còn đôi giày bóng trắng quá trời ơi...

, hai đột nhiên Thượng Hải?”

“Đi Hưng Thành thăm , tiện thể chuyện ăn một chút, Đầu Hoa đại đội chúng giờ bán ở Bách hóa Đại lầu Thượng Hải , chúng tới xưởng dệt là để mua vải dệt.

, con Kiến Quốc ở xưởng chứ, nếu con qua đây nữa, gặp chuyện gì thì tìm Kiến Quốc, tìm thấy thì con lên lầu hai khu văn phòng tìm Hình Trưởng khoa tiêu thụ.”

Tô Thanh Nhiễm cố ý những điều , chính là cho các bạn học của Cố Hiểu Lôi thấy.

Để tránh việc họ nghĩ Cố Hiểu Lôi ở trong thành ai chống lưng.

Mấy cô nữ đồng học sớm ghen tị phát điên .

Nhìn thấy trai chị dâu Cố Hiểu Lôi tặng nhiều đồ như , mắt đều thẳng.

Lúc họ chuyện ăn Đầu Hoa gì đó, mới chợt nhớ .

“Hiểu Lôi, những chiếc Đầu Hoa bán ở Cung Tiêu Xã của chúng , hóa đều là đại đội các ?”

“Thảo nào Hiểu Lôi nhiều Đầu Hoa mang như , giờ bọn từng nhắc đến?”

Cố Hiểu Lôi hừ nhẹ một tiếng, vẻ mặt kiêu ngạo.

“Nói mấy chuyện gì? Chúng đến trường là để học tập, chứ để khoe khoang.

Anh, chị dâu, hai lo việc chính , con ở đây .”

Cố Tiêu gật đầu, “Được, việc thì tìm Kiến Quốc, khỏe nhất định , đừng tự cố chịu.”

Tô Thanh Nhiễm xoa nhẹ lên đầu cô bé một cái, “Chủ nhật chị và con sẽ đến đây một chuyến nữa, đến lúc đó chúng trường học tìm con, đưa con tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa ngon, cải thiện bữa ăn một chút.”

Cố Hiểu Lôi vui vẻ đồng ý, “Được, Chủ nhật con sẽ đợi hai ở cổng, hai mau lo việc .”

Vân Vũ

Hai , những cô nữ đồng học lập tức vây quanh Cố Hiểu Lôi.

“Hiểu Lôi, Đầu Hoa ở Cung Tiêu Xã khó mua lắm, nhiều hàng đều bán cháy hàng .

Nếu Đầu Hoa là đại đội các sản xuất, thể giúp bọn mua một chút ?”

, bọn sẽ trả theo giá của Cung Tiêu Xã cho , giúp bọn mang về một chút .”

Cố Hiểu Lôi hề suy nghĩ liền từ chối, “Không , Đầu Hoa là đồ vật tập thể của đại đội chúng , thể tùy tiện bán cho cá nhân?

Các đây là dẫn dắt phạm sai lầm ? Muốn mua thì Cung Tiêu Xã xếp hàng mua .”

Trong lúc chuyện, mấy nam đồng học Cố Tiêu giáo huấn một trận, trở nên thành thật hơn nhiều cũng dọn xong đồ vật .

Mấy sớm quên chuyện hổ ban đầu của Cố Hiểu Lôi.

Chỉ tiến đến mặt cô bé, hỏi thăm chuyện của trai cô bé.

“Đồng học Hiểu Lôi, nghề gì ? Có từng lính ?”

“Sao thể vác nhiều ống chỉ như ? Cơ bắp cánh tay luyện tập như thế nào?”

Thật sự là quá ngầu.

Cố Hiểu Lôi bực trợn mắt với mấy , “Đồ ấu trĩ—

Anh trai là trời sinh, chỉ bằng mấy tép riu , đời đừng nghĩ tới.”

 

 

 

 

 

 

Loading...