Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 210: Cổ áo giả
Cập nhật lúc: 2025-11-15 16:12:09
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hình Trưởng khoa do dự một chốc, vẫn lời thật.
“Thật thể đổi màu, nhưng chút phiền phức, tất cả những cuộn vải đều tháo cuộn, khi nhuộm màu còn thêm một định hình xử lý nữa, đó mới cuộn ...”
Tô Thanh Nhiễm hiểu ý ông, đây là sợ tiền đáng công.
“Hình Trưởng khoa, thật, nguyên liệu màu trắng quả thực dễ bán bằng các màu khác, để lâu còn sẽ ngả vàng.
Thay vì chất đống trong kho bụi bặm, bằng sớm đổi màu bán .
Nếu thể đổi thành màu đỏ, lô hàng chúng sẽ lấy hết, ngài một cái giá .”
Hình Trưởng khoa chút rung động, “Giá cả dễ , chỉ là dạo trong xưởng chút bận, nếu đổi màu thì lẽ chờ thêm một chút—”
Tô Thanh Nhiễm chờ.
Cô sợ đêm dài lắm mộng, vạn nhất nửa đường nhảy , lấy màu trắng, thì Hình Trưởng khoa chắc chắn sẽ mất công đổi màu.
Cô nghĩ biện pháp đối phó, cầm cuộn vải hồng nhạt bên tay lên.
Vân Vũ
Nhìn , cô liền mừng rỡ.
Kiếp , Đầu Hoa cô dâu chỉ mỗi màu đỏ tươi.
Có một thời gian, Đầu Hoa màu hồng nhạt thậm chí còn hot hơn cả màu đỏ tươi.
Sao cô quên mất chi tiết ?
Nếu Hình Trưởng khoa còn kéo dài, chứng tỏ ông suy xét kỹ.
Nói , vẫn là cảm thấy 1000 mét sửa sửa quá phiền phức, điều kiện đưa còn đủ hấp dẫn.
Nếu như , bằng nhân cơ hội lấy luôn cả vải tỳ vết màu hồng nhạt .
Không những thể phong phú màu sắc Đầu Hoa, khách hàng thêm một lựa chọn, mà còn thể giải quyết nan đề thiếu vải dệt.
Chỉ là, cá nhân cô tuy rằng tin tưởng Đầu Hoa cô dâu màu hồng nhạt.
1000 mét cũng là con nhỏ, nếu lấy hết một , áp lực tâm lý của Đại đội trưởng sẽ lớn đến mức nào?
Không chừng mất ngủ.
Tô Thanh Nhiễm suy nghĩ kỹ lưỡng xong, gọi ba Đại đội trưởng ngoài cửa.
Thương lượng ý tưởng của với họ.
“Để bảo hiểm, chúng thể lấy một cuộn màu hồng nhạt, xong gửi đến cho Chủ nhiệm Diêu và bên Thượng Hải bán thử xem.
Tranh thủ thời gian , màu trắng cũng thể sửa xong.
Nếu màu hồng nhạt bán , chúng còn thể tiếp tục nghĩ cách đổi thành màu đỏ tươi, hai màu cùng hệ màu, nhiều lắm là thêm chút phí đổi màu.”
Đại đội trưởng kỳ thật tin tưởng ánh mắt của Tô Thanh Nhiễm, cô màu hồng nhạt dễ bán, khẳng định dễ bán.
Hiện giờ cô còn để một lối lui cho đại đội, càng cần lo lắng!
“Cứ theo lời cô , chúng lấy một cuộn hồng nhạt về, nếu thật sự , cuộn hồng nhạt cũng thể dùng hết Đầu Hoa khác.”
Tô Thanh Nhiễm bất đắc dĩ .
Đại đội trưởng ngoài miệng tin tưởng ánh mắt cô, kỳ thật vẫn là chừa đủ đường sống hơn.
điều cũng trách ông, tiền đại đội khó khăn lắm mới dư một chút, cần cẩn thận một chút.
Thương lượng xong, ba nữa trở văn phòng.
“Hình Trưởng khoa, chúng thương lượng xong, nếu chúng lấy luôn cả màu hồng nhạt, ngài thể ưu tiên giúp chúng sửa nhuộm màu trắng ? Chúng cần gấp một chút.”
Hình Trưởng khoa chút bất ngờ, “Cô chắc chắn lấy hết cả màu hồng nhạt? Hai màu cộng hai ba nghìn mét đấy!”
Tô Thanh Nhiễm trịnh trọng gật đầu, “Chắc chắn, bộ lượng chúng đều lấy.
Nếu ngài yên tâm, chúng thể ký hiệp nghị ngay bây giờ, chúng kéo một cuộn hồng nhạt về.
Số còn chờ khi nào màu trắng sửa nhuộm thành màu đỏ, chúng sẽ dùng xe kéo về một , phiền phức chạy chạy hai chuyến.”
Hình Trưởng khoa chút khó xử, điều ông mong là hết đưa màu hồng nhạt .
ông cũng kiên trì nhiều, chỉ nghĩ là họ sợ kéo hàng tiện.
“Vậy cũng đúng, chúng từng hợp tác , các cô là thích của Cố Kiến Quốc, sự tin tưởng vẫn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-210-co-ao-gia.html.]
Lập tức xử lý xong hai màu vải tỳ vết tồn kho, Hình Trưởng khoa âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thấy họ quyết đoán như , hiểu nổi lên ý định tiếp thị các tồn kho khác.
“Các cô chờ chút, ở đây còn một cuộn màu trắng tồn kho, nguyên liệu cũng là nguyên liệu .
tìm cho các cô xem, nếu thích hợp , thể cùng sửa màu đỏ, giá cũng theo giá màu đỏ đây, thu thêm phí khác của các cô.”
Tô Thanh Nhiễm tò mò nhận lấy thoáng qua, sờ sờ cảm giác của nguyên liệu.
“Nguyên liệu là , chỉ là đáng tiếc, miếng vải quá phẳng phiu, Đầu Hoa lẽ thích hợp lắm.”
Cố Tiêu và Đại đội trưởng cũng cầm trong tay xem, đều cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
“Nếu tì vết rõ ràng như , dùng để quần áo thì quả là nguyên liệu tuyệt vời.”
“Không sai, miếng còn là vải cotton nguyên chất, hình như là nguyên liệu gần giống với chiếc áo sơ mi đang mặc.”
Qua lời nhắc nhở của Cố Tiêu như , Tô Thanh Nhiễm đột nhiên sững .
Vội vàng cầm lấy xem xét kỹ.
Cố Tiêu sai, miếng nguyên liệu gần như giống hệt miếng cô mua về áo sơ mi cho đây.
Làm Đầu Hoa , nhưng áo sơ mi thì cực .
Chỉ tiếc, vải tì vết, áo sơ mi cỡ lớn căn bản thể tránh cắt.
mà... áo sơ mi thì thể cổ áo sơ mi nha.
Lần Bách hóa Đại lầu Thượng Hải, cô cảm thấy như thiếu thiếu cái gì.
Hiện tại cuối cùng cũng nhớ , Cổ áo giả từng thịnh hành một thời ở Thượng Hải kiếp vẫn xuất hiện.
Hiện giờ, trẻ tuổi mặc quần áo ngày càng bắt đầu chú trọng phô trương bề ngoài.
Chỉ tiếc lượng phiếu vải quanh năm hạn, bên ngoài , liền bên trong.
Khó khăn lắm tích cóp vài mét phiếu vải, đương nhiên càng nguyện ý may một chiếc áo khoác mặc ở bên ngoài.
Mà Cổ áo giả, chỉ cần một miếng vải vụn lớn hơn một chút là thể thành, cần phiếu vải.
Xuân Thu và mùa Đông mặc ở bên trong, bên ngoài khoác thêm áo len hoặc áo khoác, hiệu quả giống với áo sơ mi thật sự.
Miếng nguyên liệu tay lúc , dùng để cổ áo giả là quá thích hợp.
Tô Thanh Nhiễm kiềm chế sự kích động trong lòng, bộ như lơ đãng hỏi.
“Hình Trưởng khoa, cuộn nguyên liệu tồn kho bao nhiêu mét? Tất cả đều là màu trắng ?”
Hình Trưởng khoa thấy họ mấy hứng thú, cũng cố gắng tiếp thị nữa, chỉ thuận miệng đáp: “Loại lượng cũng ít , hình như ít nhất hai nghìn mét, tất cả đều là màu trắng.”
Tô Thanh Nhiễm “” một tiếng, “Cũng ít, nhiều tồn kho như để đó thật là đáng tiếc.
Hay là thế , Hình Trưởng khoa, nếu ngài tin tưởng chúng , cuộn nguyên liệu cũng cho chúng lấy một cuộn, về chúng nghĩ cách thử xem .”
Hình Trưởng khoa sững sờ một chốc, “Cô là lấy trực tiếp màu trắng? Không cần đổi màu ?”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “ , cứ lấy màu trắng, thêm một vài tiểu món đồ khác để thử tiếp thị với bên Thượng Hải xem .
cũng dám đảm bảo một trăm phần trăm thể bán hết, ngài cho chút thời gian để thử, trong thời gian các ngài đừng xử lý còn vội, nếu nhỡ bên Thượng Hải , khó ăn .”
Hình Trưởng khoa do dự một chốc, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Miếng nguyên liệu để mấy tháng , nếu thể xử lý xử lý .
“Được, chờ tin của cô, cô nếu yên tâm chúng thể ký thêm hiệp nghị riêng.”
“Cũng , bất quá loại là màu trắng, lượng lớn, cái giá đó—”
“Thế , vốn dĩ giá màu trắng của chúng là giảm 20% cơ sở màu sắc rực rỡ, nếu cô thật sự thể giúp chúng xử lý hết, sẽ tính theo giảm 30% cho cô, tức là ba hào rưỡi một mét.”
“Được!”
🌻