Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 209: Đầu óc một người sao có thể linh hoạt đến vậy?
Cập nhật lúc: 2025-11-15 16:12:08
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn xong bữa sáng, hai cùng đạp xe chạy về hướng nhà Cố.
Đại đội trưởng và Kế toán La sợ trễ nải nhà Cố , ngại ngùng quấy rầy mãi, ăn sáng xong chuyện vài câu liền .
Mấy gặp ở đầu hẻm, tính toán thẳng đến xưởng dệt.
“Vừa Kiến Quốc đến xưởng dệt, giúp chúng chào hỏi với Hình Trưởng khoa .”
“Vậy thì .”
Thông thường mua vải vụn, Hình Trưởng khoa thể cần mặt.
mua vải tỳ vết, nhất định tìm ông để mở lời và thương lượng giá cả.
Bốn đuổi tới xưởng dệt, Cố Kiến Quốc chờ ở ngoài cổng lớn.
“Hình Trưởng khoa sáng nay vặn rảnh, cháu chào hỏi ông , các bác trực tiếp lên văn phòng lầu hai tìm ông !”
“Cảm ơn Kiến Quốc, cháu cứ việc của cháu .”
“Dạ, chuyện gì gọi cháu.”
Bốn lên lầu hai, Hình Trưởng khoa quả nhiên đang chờ trong văn phòng.
Lâu ngày gặp, ông nhiệt tình mời cho mấy .
ánh mắt vẫn giấu vài phần qua loa.
Vừa Cố Kiến Quốc lên, chỉ đại đội Hướng Dương Sơn gặp ông một mặt, chuyện về việc cung ứng vải dệt.
Ông cho rằng vẫn là mua vải vụn.
Việc nhỏ , kỳ thật căn bản cần đến tìm ông, trực tiếp kho hàng bên trả tiền nhận hàng là .
mắt thấy bốn trịnh trọng như tìm đến, ông cũng chút chắc.
“Cố Đại đội trưởng, các ông chuyện khác ?”
Đại đội trưởng gật đầu, thẳng vấn đề: “ , mua 1000 mét vải lụa đỏ sắp dùng hết , chúng đến nhờ Hình Trưởng khoa giúp đỡ, xem vải tỳ vết nào thích hợp khác ?”
Hình Trưởng khoa sửng sốt mặt, thần sắc kinh ngạc.
“Ông 1000 mét vải dệt dùng hết ? nhớ lúc các ông mua vải tỳ vết về là để Đầu Hoa mà?”
Đầu Hoa chỉ một miếng vải nhỏ bằng bàn tay, thể nhanh như dùng hết 1000 mét ?!
Ông nghĩ .
Tô Thanh Nhiễm giải thích, “Gần đây chúng nhận một đơn hàng từ Bách hóa Đại lầu Thượng Hải, lượng dùng lớn.”
Lời cô nhẹ nhàng, nhưng gây nên sóng gió lớn trong lòng Hình Trưởng khoa.
Một bên là một đại đội sản xuất nghèo nàn xa xôi trong núi.
Một bên là Bách hóa Đại lầu Thượng Hải nổi tiếng lẫy lừng.
Hai nơi , ông dù thế nào cũng thể liên kết với .
Lần đến, nhà Cố là họ gặp khó khăn, nghèo đến sắp gì ăn ?
Sao đột nhiên leo lên Bách hóa Đại lầu Thượng Hải!
“Các cô là Thượng Hải? Bách hóa Đại lầu Thượng Hải?”
Hình Trưởng khoa c.ắ.n chữ mạnh, sợ mấy rõ.
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Không sai, chính là Bách hóa Đại lầu Thượng Hải.
Chuyện Chủ nhiệm Diêu của Cung Tiêu Xã Ninh Thành, cùng với Trưởng khoa Tiếu của xưởng nhựa đều , hai vị đó cũng hỗ trợ nhiều trong việc cung ứng nguyên liệu cho chúng .”
Cùng ở một thành phố, từng qua ăn, Hình Trưởng khoa quen thuộc với hai đó.
Nếu đặc biệt nhắc đến tên hai , chuyện chắc chắn giả.
Nghĩ , Hình Trưởng khoa khỏi mấy bằng ánh mắt khác.
Vội vàng dậy mời cho mấy thêm.
Chẳng qua, vải dệt xưởng của ông sản xuất đều do thu mua thống nhất và tiêu thụ thống nhất, cung ứng theo kế hoạch định lượng ở địa phương.
Vân Vũ
Không giống như giày nhựa dép nhựa của Trưởng khoa Tiếu cần phiếu, còn thể Thượng Hải xâm nhập một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-209-dau-oc-mot-nguoi-sao-co-the-linh-hoat-den-vay.html.]
Xưởng của ông dù mượn cơ hội quen bên Thượng Hải, cũng thể tự tiện bán vải dệt vấn đề qua đó.
Nghĩ , lòng Hình Trưởng khoa lập tức lạnh một nửa, khôi phục chút lý trí.
Chỉ còn sự ngưỡng mộ thuần túy.
“Thật ngờ, các cô chỉ trong thời gian ngắn như , đưa nghề phụ của đại đội đến Thượng Hải, thật đáng khâm phục.”
Tô Thanh Nhiễm , “Hình Trưởng khoa quá khen, kỳ thật chúng sở dĩ thể bán Đầu Hoa đến Thượng Hải, cũng nhờ sự ủng hộ của Hình Trưởng khoa, nếu vải dệt các ngài cung cấp, chúng cũng cơ hội thúc đẩy đơn hàng.”
Cố Tiêu phụ họa bên cạnh, “Không sai, chúng ở Thượng Hải, nhắc đến xưởng dệt của chúng với lãnh đạo bên đó.
Ông ấn tượng sâu sắc với xưởng của chúng , khen xưởng dệt chúng là xưởng lớn một ở Ninh Thành, tiếng lành đồn xa.”
Hình Trưởng khoa hai đang vuốt m.ô.n.g ngựa, nhưng cảm thấy dễ chịu hiểu .
“Chỉ là đáng tiếc a, chúng cơ hội hợp tác với họ !”
Tô Thanh Nhiễm : “Sao thể? Vải lụa đỏ xưởng chúng sản xuất biến thành Đầu Hoa, treo quầy của Bách hóa Đại lầu Thượng Hải, lúc đang khách hàng lựa chọn mua, đây cũng coi như là một kiểu hợp tác nha.”
Trong đầu Hình Trưởng khoa lập tức hiện cảnh tượng náo nhiệt tranh mua Đầu Hoa ở Bách hóa Đại lầu Thượng Hải.
Cảm giác kiêu ngạo đột nhiên trỗi dậy, “Tiểu Tô đồng chí sai, đây cũng coi như là một kiểu hợp tác!
, lô vải lụa đỏ các cô mua, phẩm chất y hệt, chúng còn hai màu khác.
Mới xưởng may mặc trả về cách đây một thời gian, kỳ thật hai màu tì vết rõ ràng như , các cô xem ?”
Hình Trưởng khoa xong, nhanh chóng lấy hai mẫu vải tỳ vết.
“Ở đây mỗi loại 1 mét vải mẫu, các cô thể xem phẩm chất, hai màu mỗi màu hơn một ngàn mét đấy.”
Mấy cúi đầu , một màu là hồng nhạt, một màu là trắng.
Đại đội trưởng và Kế toán La thất vọng.
Màu hồng nhạt còn miễn cưỡng thể dùng cho các loại Đầu Hoa khác, nhưng cũng dùng nhiều như , càng giải quyết vấn đề nguyên liệu cho Đầu Hoa cô dâu.
Còn cái màu trắng , thì càng cần .
Cô gái nhà ai kết hôn đội Đầu Hoa màu trắng chứ?
“Hình Trưởng khoa, chúng màu đỏ tươi, còn nguyên liệu tỳ vết nào khác màu đỏ ?”
Hình Trưởng khoa lắc đầu, “Vừa các cô đến xem qua, còn một cuộn màu đỏ tươi nào hết.”
Hai lập tức hoa mắt, “Tiểu Tô cô xem, bây giờ?”
Tô Thanh Nhiễm cầm nguyên liệu trong tay sờ sờ.
“Hình Trưởng khoa, giá màu trắng và hồng nhạt giống như màu đỏ tươi đây ? Hay thể rẻ hơn chút?”
“Màu hồng nhạt và màu đỏ tươi là cùng một giá, nhưng màu trắng thì thể rẻ hơn chút.
Thật dám giấu giếm, loại màu trắng nguyên bản , khi chúng sản xuất chỉ cần xử lý vải mộc cho , đó thêm một công đoạn định hình xử lý là .
Ở giữa cần trải qua công đoạn nhuộm màu, cũng cần cho t.h.u.ố.c nhuộm lò, cho nên chi phí sẽ thấp hơn một chút.”
Tô Thanh Nhiễm đại khái hiểu ý ông.
“Nói cách khác, nếu chúng đưa 1000 mét màu trắng nguyên bản nhuộm thành màu đỏ tươi, cũng là thể, đúng ?”
Hình Trưởng khoa hoa mắt, ngờ cô chờ sẵn ở đây.
Cô hỏi là giá cả, ông trả lời cũng là giá cả, đột nhiên đổi màu?
Đầu óc một thể linh hoạt đến ?
Huống chi cô còn là ngoài nghề!