Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 199: Sự Hâm Mộ Đến Từ Nhà Máy Nhựa
Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:15:51
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5Akgnlo252
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhân lúc hai cửa gọi điện thoại, Tô Thanh Nhiễm và Bà Cố (Từ Thẩm) của Hà Xuân Yến chào hỏi, mang theo Cố Tiêu cũng ngoài.
Bữa cơm trưa nay, lẽ nên là họ mời.
Trước mắt mượn chỗ của Hà Xuân Yến, đồ ăn các thứ họ khẳng định mua tới.
Hai đạp xe một chuyến Cung Tiêu Xã, cùng Đại đội trưởng chào hỏi.
Rồi đó cô dùng tiền Dân cấp mua hai chai Lão Bạch Can (rượu), mua thêm ít thịt nạc và sườn.
Sau khi trở về, vợ chồng Hà Xuân Yến về đến nhà.
“Thanh Nhiễm, tớ đồng ý , lát nữa tan sẽ qua ngay.”
Tô Thanh Nhiễm thở phào nhẹ nhõm, : “Vậy thì quá, lúc, hai chúng ngoài mua chút rượu và thịt, chỉ là muộn nên còn nhiều!”
Hà Xuân Yến trách móc: “Đến nhà chúng ăn cơm, để các cô mua đồ ăn?”
Tô Thanh Nhiễm , “Nên mà, vốn dĩ bữa cơm là vì chuyện của chúng , nên chúng mua.”
Nói xong, cô liền xắn tay áo giúp Dì Thẩm.
Từ Vi Dân nấu cơm, Hà Xuân Yến hiện tại ngửi một chút mùi khói dầu cũng chịu .
Hai tuy rằng đều cảm thấy một khách bếp giúp đỡ là , nhưng ngăn cô.
Dì Thẩm càng thấy ngại, cứ một mực đuổi cô ngoài.
“Các cô là khách, lý nào để khách xuống bếp nấu cơm?”
Trong lúc xô đẩy, Tô Thanh Nhiễm nhanh nhẹn sơ chế xong con gà.
“Dì ơi, nếu là ngày thường thì cháu khách sáo, nhưng lát nữa của chị Xuân Yến đến ?
Hơn nữa chị Xuân Yến hiện tại m.a.n.g t.h.a.i cũng tiện, cháu giúp Dì cùng cho nhanh ạ.”
Dì Thẩm kỳ thật đang chút luống cuống tay chân.
Ngày thường bốn trong nhà ăn cơm thì Dì miễn cưỡng thể xoay sở.
lát nữa thêm hai vị khách, Dì chút lo lắng sẽ chậm trễ.
Khoảng thời gian con dâu cái gì cũng ăn, Dì đối với tài nấu nướng của càng ngày càng tự tin.
“Vậy , Dì khách sáo với cháu nữa, Dì thấy tư thế của cháu là nấu ăn , món cháu Xuân Yến còn ăn chút.”
Tô Thanh Nhiễm lắc đầu , “Dì nấu cơm nhiều năm như , tay nghề thể kém ạ?
Bất quá cháu khác , phụ nữ thai sẽ đổi khẩu vị, đồ vật thích ăn sẽ đột nhiên ăn nổi nữa.”
Dì Thẩm xong, trong lòng dễ chịu ít.
“Cháu Dì cũng nhớ , Dì sinh Vi Dân hình như cũng thế , hôm nay vất vả cháu đổi khẩu vị cho con bé, Dì phụ giúp cháu.”
Tô Thanh Nhiễm hầm canh gà lên, hỏi Dì Thẩm xin mấy miếng xí .
Hà Xuân Yến m.a.n.g t.h.a.i , trong nhà xí đúng là thiếu, chỉ là Dì Thẩm nghĩ tới xí còn thể dùng để nấu ăn?
Tô Thanh Nhiễm trò chuyện với Dì Thẩm.
“Món Sườn xí , cháu cũng học từ cháu, chua chua ngọt ngọt khai vị…”
Trừ sườn, cô còn đặc biệt một phần canh trứng cho Hà Xuân Yến.
Trứng gà đ.á.n.h tan dùng nước ấm khuấy đều, hớt bọt cho lên nồi hấp.
Vân Vũ
Thịt nạc băm thành thịt băm, dùng một chút dầu chậm rãi xào thơm, thừa dịp canh trứng đông , rải đều lên một tầng.
Hấp xong đó rưới thêm vài giọt dầu mè.
Tiếp theo cô một món Măng chua xào lát thịt.
Dì Thẩm xem đến trợn mắt há hốc mồm, thì nấu ăn còn chú ý nhiều như , xem cô nấu ăn càng giống như một loại hưởng thụ.
So sánh , Dì tự nấu ăn thì tùy ý hơn nhiều.
Bất quá chờ Tô Thanh Nhiễm vài món, Dì Thẩm vẫn là nhận lấy cái muỗng.
“Mấy món chay còn để Dì cho, lát nữa Xuân Yến nên tới , cháu lo chuyện chính quan trọng.”
Tô Thanh Nhiễm “Dạ” một tiếng, đáp ứng rửa tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-199-su-ham-mo-den-tu-nha-may-nhua.html.]
Ra khỏi phòng bếp, mới chuyện với Hà Xuân Yến mấy câu, Trưởng khoa Tiếu liền đến.
Trong tay còn xách theo trái cây và đồ hộp đặc biệt mua cho Hà Xuân Yến.
Thấy sắc mặt cô kém như , tự nhiên tránh khỏi quan tâm vài lời.
“Cậu ơi, cháu , các vị cứ chuyện , lát nữa là thể ăn cơm .”
Trưởng khoa Tiếu gật gật đầu, kêu Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm cùng xuống uống .
Lần gặp mặt, lúc ông việc, vội vàng dẫn hai mua mấy túi hạt nhựa khuyết điểm vội vã ngay.
Tuy rằng thực vội vàng, nhưng ông đối với ấn tượng về hai sâu sắc.
Tuổi trẻ như , dám xông dám , co duỗi.
Rất vài phần phong thái của ông năm đó.
Hơn nữa bọn họ là bạn bè của Xuân Yến, ông nguyện ý nể mặt, cho nên đặc biệt đẩy công việc khác .
Chỉ là tới xem hai sẽ dùng lý do gì thuyết phục ông.
Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu hề giữ mà kể hành trình Thượng Hải.
Giao tiếp với thông minh, tâm cơ nhiều cũng bằng một tấm lòng chân thành.
“Bách hóa đại lâu Thượng Hải cần lượng hàng quá lớn, chúng ngay từ đầu cũng chút do dự, nhưng sợ chúng phóng khoáng.
Lúc tình huống như , chúng cũng kịp thương lượng, chỉ thể liều lĩnh nhận đơn đặt hàng xuống.”
“Không sai, giống xưởng nhỏ đội sản xuất của chúng , thể gặp một cơ hội kỳ ngộ như thật sự là quá khó , cho nên chúng chỉ thể nắm lấy cơ hội.
Trưởng khoa Tiếu ngài điều , thôn dân vùng núi bên chúng thật sự đều dễ dàng, nhiều thím Đầu Hoa (phụ kiện tóc) cả đời cũng khỏi núi lớn, thậm chí ngay cả Ninh Thành còn tới.
Chúng kế hoạch lâu tương lai mở một trường học, cho bọn nhỏ đều cơ hội sách chữ, cho nên đơn đặt hàng đối với chúng quá trọng yếu, xin tha thứ chúng lỗ mãng mời ngài tới.”
Trưởng khoa Tiếu gật gật đầu tỏ vẻ lý giải.
Mới bưng lên ly nước chuẩn uống nước.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, thiếu chút nữa một ngụm nước sặc ngoài.
“Cô cái gì? Bách hóa đại lâu Thượng Hải đặt đơn hàng cho đại đội của các cô ? Là cái tòa nhà cao tầng trung tâm trong thành đó hả?”
Tô Thanh Nhiễm gật gật đầu, “Không sai, hai chúng tự , lầu của họ tổng cộng năm tầng, văn phòng ở lầu 5, Trưởng khoa Tiếu ông cũng qua ạ?”
Trưởng khoa Tiếu sửng sốt một chút, chậm rãi gật gật đầu.
“Đi qua.”
Bất quá lên.
Ông đúng là lên, đáng tiếc quen , cũng cơ hội đó.
Tuy rằng mắt xưởng nhựa đơn đặt hàng lo, nhưng đại bộ phận sản xuất đều là hàng hóa cấp thấp, hoặc là giống hạt nhựa loại phụ liệu bán thành phẩm.
Nhìn lượng lớn, thực tế lợi nhuận thấp.
Mấy tháng , bọn họ mới tiến cử một dây chuyền sản xuất giày xăng đan nhựa.
Ông đặc biệt Thượng Hải, gần nhất là khảo sát tình hình tiêu thụ bên đó, tiếp theo là tìm đường .
Nếu thể đem giày xăng đan nhựa họ sản xuất bán Bách hóa đại lâu Thượng Hải, thì lợi nhuận nhà máy liền lo.
Chỉ tiếc, bọn họ ngay cả mặt lãnh đạo cũng thấy, bên từ chối.
Nghĩ đến lạnh nhạt , Trưởng khoa Tiếu bất đắc dĩ thở dài, “Bách hóa đại lâu Thượng Hải là cây đại thụ, nhưng ở che mát dễ dàng, nghĩ tới các cô thế mà thể đơn đặt hàng, thật đúng là cơ hội hiếm .”
Tô Thanh Nhiễm sự tiếc nuối cùng hâm mộ trong giọng của ông.
Cũng vội vàng hỏi tiếp chuyện cung cấp hạt nhựa, ngược kiên nhẫn hỏi: “Trưởng khoa Tiếu, xưởng quý vị hiện tại những sản phẩm nào?”
Trước bọn họ qua, chỉ là đơn thuần đến mua hạt nhựa.
Mua xong liền vội vàng , đối với chuyện gì cả.