Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 198: Ghê Tởm Không Ăn Ngon

Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:15:50
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ nhiệm Quách chỉ là đơn giản nhắc một câu, liền đem hợp đồng cất lên.

Đội trưởng Hồ thấy cất giữ thận trọng như , còn khóa , càng thêm tò mò.

Ruột gan cồn cào Hướng Dương Sơn rốt cuộc nhận đơn đặt hàng gì từ Thượng Hải.

Lại là mà bắt mối quan hệ với bên Thượng Hải...

Nghĩ nghĩ, ngay cả báo cáo công tác của cũng trở nên qua loa hơn.

Vội vàng trò chuyện vài câu, liền dậy cáo từ.

Ra khỏi văn phòng, ba bước cũng hai bước, bay nhanh đuổi tới trong sân.

Đừng trong sân, ngay cả ngoài cửa lớn, cũng sớm còn bóng dáng mấy Hướng Dương Sơn.

“Hắc, cái lão Cố , xem thần khí (kiêu ngạo) !

Chẳng là ngẫu nhiên gặp vận may ch.ó ngáp ruồi (cứt ch.ó vận) ? Ngang ngược đến .”

________________________________________

Bốn rời khỏi Công xã , thẳng trong thành.

Vào thành, mấy đầu tiên là tới Cung Tiêu Xã nơi Hà Xuân Yến việc, chuẩn tìm cô tìm hiểu ý kiến.

Nào tới xem, Hà Xuân Yến ở đó.

Vừa hỏi mới , cô thể khỏe, xin nghỉ ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày .

Tô Thanh Nhiễm đành đề nghị phân công hành động.

Để Đại đội trưởng và Kế toán La chọn mua sợi cá (cá tuyến) và dây gân màu vàng (hoàng bì gân) hai loại phụ liệu chế tác Đầu Hoa.

Cô và Cố Tiêu chuẩn tự một chuyến nhà Hà Xuân Yến.

Hai quen đường cũ tới nơi, mở cửa chính là Trượng phu của Hà Xuân Yến, Từ Vệ Dân.

“Anh Vệ Dân, hôm nay đơn vị?”

Từ Vệ Dân cũng chút ngoài ý , vội vàng mời hai , “Hôm nay lúc nghỉ, mời hai .”

Trong lúc chuyện, Hà Xuân Yến cũng chạy tới trong sân.

Nhìn thấy Tô Thanh Nhiễm, cô đầy mặt kinh hỉ, “Thanh Nhiễm, Đồng chí Cố, hai rảnh qua đây?”

Tô Thanh Nhiễm thấy cô sắc mặt tái nhợt, so với gặp mặt rõ ràng gầy ít.

Vội vàng đem đồ vật mang theo .

“Chị Xuân Yến, ở Cung Tiêu Xã chị thể thoải mái, chúng qua đây thăm chị.

Đây là gà và trứng do đại đội chúng nuôi, chị giữ bồi bổ thể.”

Tô Thanh Nhiễm mở rổ, còn nhân cơ hội nhét một hũ măng chua bên trong.

“Đây là măng chua tự một thời gian , dùng là lõi măng non (măng tiêm) nhất, lúc xào rau hoặc nấu mì thêm một chút để kích thích vị giác, đặc biệt thích hợp lúc khẩu vị để ăn.”

Hà Xuân Yến tò mò duỗi đầu qua ngửi ngửi, “ hiện tại liền ăn đồ chua, ngửi thôi chảy nước miếng , thể nếm thử một miếng ?”

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Được, Anh Vệ Dân, giúp lấy đôi đũa .”

Từ Vệ Dân vội vàng lấy.

Tô Thanh Nhiễm gắp một miếng đưa tới mặt Hà Xuân Yến, “Chị nếm thử ——”

Hà Xuân Yến c.ắ.n một ngụm, chua giòn, là ngon miệng.

Ăn một miếng, nhịn còn thêm một miếng nữa.

Tô Thanh Nhiễm đậy nắp , “Cái lạnh nên ăn nhiều, chờ xào rau hoặc nấu mì thêm một chút ăn .”

Hà Xuân Yến ngượng ngùng mà thè lưỡi, về phía gà và trứng trong rổ, vô cớ thấy thèm ăn hơn.

“Vệ Dân, những thứ là giữ , mau lấy tiền.”

Từ Vệ Dân kích động, thời gian buồn rầu hỏng .

Vợ hiện tại một miếng thịt heo cũng ăn nổi, cứ cái mùi tanh tưởi gì đó.

Thậm chí phát triển đến thấy liền ghê tởm.

Hắn đang chút gà hầm cho cô thử xem, nhưng khó mà mua .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-198-ghe-tom-khong-an-ngon.html.]

Không ngờ thế mà mang tới tận cửa.

Hơn nữa vợ thế mà thấy ghê tởm.

Liền vội vàng chạy nhà cầm tiền .

“Lần , còn những thứ các cô đưa, đưa tiền chung một cho các cô.”

Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm tự nhiên chịu nhận.

“Đồ vật chúng mang tới, đều là sản phẩm nhà , bỏ tiền mua.”

“Không sai, nếu chị Xuân Yến giúp chúng một việc lớn như , nghề phụ đại đội chúng hiện tại còn manh mối , đưa chút đồ vật qua đây cũng là điều nên .”

Từ Vệ Dân kiên trì đưa.

“Rau dưa thì thể tính, nhưng mà những thứ như thịt trứng quý lắm, cần thiết trả tiền.

Các cô lòng đến thăm Xuân Yến , huống chi nếu các cô, những thứ chúng cũng dễ mua.”

Tô Thanh Nhiễm thấy từ chối , chỉ đành đồng ý nhận một nửa.

“Số là đủ , chị Xuân Yến ăn gì, cứ sai nhắn tin qua đây, chúng ở nông thôn gì khác, kiếm chút đồ ăn thì cũng còn dễ dàng.

Trước mắt chuồng gà đại đội chúng cũng xây lên , chờ chị ở cữ (thai sản), chúng gửi nhiều hơn qua đây.”

Thu xong tiền, Tô Thanh Nhiễm nhớ tới cái khăn sa mang đến, vội vàng từ trong túi lấy .

“Gà và trứng các trả tiền thì thôi, cái khăn sa xem như tặng, thời gian hai chúng Thượng Hải một chuyến, thấy bên đó đều thích dùng cái , chị Xuân Yến da trắng, đặc biệt chọn cái màu hồng .”

Hà Xuân Yến mắt sáng ngời, vui vẻ nhận lấy.

“Màu thật , chất liệu cũng nhẹ, Cung Tiêu Xã chúng còn bán , khách khí với cô.”

Nói xong, cô lúc mới nhớ , “ , hai Thượng Hải ?”

Tô Thanh Nhiễm nhận lấy Từ Vệ Dân đưa qua nhấp một ngụm, “Ban đầu là Hưng Thành thăm , kết quả lúc trùng hợp gặp của Bách Hóa Đại Lâu Thượng Hải, cơ duyên xảo hợp thế mà thương lượng thành một vụ ăn.”

Hà Xuân Yến kinh ngạc há miệng, “Họ mua, là Đầu Hoa của đại đội các cô ?”

“Không sai, chính là Đầu Hoa.”

“Trách , Đầu Hoa của các cô nổi tiếng trong nước , thể bán đến Thượng Hải cũng ngoài ý , bất quá hai thật ghê gớm, thế mà thể bàn bạc thành công với Bách Hóa Đại Lâu Thượng Hải!”

Tuy rằng họ nhẹ nhàng, nhưng chuyện như thế nào đơn giản như .

Thiên thời địa lợi nhân hoà, thiếu một thứ cũng .

Tô Thanh Nhiễm khổ : “Chị Xuân Yến, chúng suýt chút nữa sầu hỏng .

Thật dám giấu giếm, lúc ở Thượng Hải hai chúng chỉ lo vui vẻ nhận đơn, trở về đại đội tính toán mới phát hiện, hạt châu đủ.

Hơn nữa bên Thượng Hải yêu cầu đối với hạt châu đặc biệt cao, nhiều loại tỳ vết rõ ràng căn bản dùng .

Ban đầu hai chúng nhà máy nhựa tìm Trưởng khoa Tiếu hỏi thử, nhưng Trưởng khoa Tiếu công tác quá bận, chúng cũng ngại trực tiếp đến cửa mạo quấy rầy, cho nên hôm nay mới đến tìm chị thương lượng xem, liệu chị thể giúp chúng đưa ý kiến .”

Hà Xuân Yến mấy ngày nay ở nhà buồn bực hỏng .

Vừa nhắc đến chuyện ăn, sự hưng phấn mày mặt cô thể che giấu.

“Cậu của quả thật là, xưởng là ngừng tay, trong xưởng tìm ông , cũng nửa ngày chịu lạnh ( bơ) đấy.

Vậy thì thế , lập tức gọi điện thoại cho Cậu, mời ông trưa nay tới nhà ăn cơm.

Hai cũng đừng nữa, đến lúc đó ở cùng ông chuyện trực tiếp.

Vân Vũ

Cậu thương nhất, nếu thoải mái, nhất định sẽ tới.”

Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu , đồng thời gật đầu.

“Như thì quá .”

 

 

 

 

 

 

Loading...