Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 193: Lâm Hướng Bắc Xuống Nông Thôn

Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:15:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Nhiễm khuyên Lâm Hướng Bắc xuống nông thôn, đơn thuần chính là táo táo đ.á.n.h một cái ( bệnh thì chữa, cơ hội thì thử).

Còn về việc thể sẽ thật , mấy trong lòng cũng chắc chắn.

trận đòn ngày hôm qua đ.á.n.h nhẹ, thề thốt sẽ đến nhà cũ gây rắc rối nữa, tạm thời cứ quan sát thêm .

 

Khoảng cách ngày về còn một ngày cuối cùng.

Ngày , Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu cả, chỉ ở nhà cũ bạn nhà.

Mãi cho đến khi ăn xong cơm chiều, Ông và Bà lúc mới giục hai về đại viện vận chuyển hành khách nghỉ ngơi.

“Ngày mai hai đứa sáng sớm nhà ga, đồ đạc nhiều, hai đứa qua đây cũng tiện, đừng phiền qua nữa.”

, ngày mai hai đứa cứ thẳng , để Hướng Nam và Tiểu Mai đưa hai đứa , chuyện bên nhà vất vả Nhiễm Nhiễm con chăm sóc nhiều, bên nhà cần lo lắng.”

Khoảnh khắc chia tay, Tô Thanh Nhiễm nhịn chút lệ ý.

già quá đau lòng, chỉ đành cố gắng vui vẻ.

“Ông, Bà, hai chăm sóc thể thật , qua một đoạn thời gian con và Cố Tiêu đến thăm hai .

Đại Cữu, cũng dưỡng thương thật , chúng từ từ khôi phục nóng vội.

Chờ vấn đề của Ba giải quyết xong, đến lúc đó cả nhà chúng sẽ cùng trở đoàn tụ.”

Mấy cũng đều cố gắng mỉm gật đầu đồng ý.

Chỉ là chờ Tô Thanh Nhiễm , bọn họ lén lút lau nước mắt.

________________________________________

Trở đại viện vận chuyển hành khách, Tô Thanh Nhiễm liền bắt đầu thu thập đồ đạc mang về.

Cố Tiêu kiên trì giúp đỡ, cô đành đem những thứ quý giá thu ở trong gian đó bộ đem .

Lần thu hoạch quý giá nhất là phần hồi môn mà Ông và Bà tặng, tất cả đều là vật báu vô giá.

Cô theo kiến nghị của Cố Tiêu đem đồ vật dùng quần áo cẩn thận bao bọc, khẽ khàng thu trong rương da của .

Còn là một khoản tiền hàng và một khoản tiền đặt cọc mà Bách Hóa Đại Lâu Thượng Hải đưa.

Cộng hơn 4000 đồng tiền.

Mặt khác chính là những chiến lợi phẩm mua ở Bách Hóa Đại Lâu.

Tất cả những thứ đều cẩn thận thu , lúc xe lửa tiện lộ bên ngoài.

Toàn bộ sắp xếp và thu thập xong, Cố Tiêu cảm thấy hẳn là thành vấn đề.

“Đi ngủ sớm một chút , ngày mai còn dậy sớm.”

Tô Thanh Nhiễm đáp ứng, nhân lúc xoay rời khỏi, trực tiếp đem kim ngọc trang sức và tiền hàng thu gian, kiên định mà ngủ.

________________________________________

Ngày hôm , bốn sớm rời giường bắt đầu ăn cơm sáng.

Có lẽ là vì vướng bận, bốn bên nhà cũ cũng đều dậy sớm.

Mợ Cả đơn giản rửa mặt đ.á.n.h răng xong liền chuẩn phòng bếp nấu cơm sáng, nào liền ngây ngẩn cả .

Chỉ thấy thớt phòng bếp đặt một đống lớn mì sợi, ít nhất cũng mười mấy cân.

Ngoại trừ cái , mặt đất còn hai con gà, một rổ trứng gà, một khối thịt heo to.

Còn đủ loại rau dưa, khoai tây, khoai lang đỏ, đậu phộng, đậu nành vân vân.

Đêm qua cô thu thập xong đồ vật rõ ràng thấy mấy thứ , lập tức xuất hiện hết?

Chẳng lẽ là Nhiễm Nhiễm và Tiểu Cố khi lén lút bỏ ?

Cô nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ còn lời giải thích .

Cùng lúc đó, bốn Tô Thanh Nhiễm ăn xong cơm sáng chuẩn xuất phát nhà ga.

Lâm Hướng Nam và Lâm Tiểu Mai đặc biệt xin nghỉ một buổi, giúp đỡ xách đồ vật qua đó.

Vừa đến cửa ga tàu hỏa, Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu liền giục hai chạy nhanh trở về.

“Đưa đến đây là , lát nữa đừng chậm trễ chuyến khởi hành.”

“Không sai, bên nhà cũ liền giao cho hai đứa, hai đứa thường xuyên qua thăm nhé.”

Hai đồng ý liền rời .

Vừa đầu thì gặp Lâm Hướng Bắc.

“Người thật sự xuống nông thôn ?”

Lâm Hướng Bắc lén lút tới ga tàu hỏa, thấy bốn lập tức khựng .

Trận đòn tối hôm đó đau đến mức, những vết thương lành, mà bóng ma tâm lý còn sâu sắc hơn.

Vân Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-193-lam-huong-bac-xuong-nong-thon.html.]

“Các cô... là cố ý tới chặn ? Không giữ bí mật ?”

“Xì, ai thèm chặn ? Chúng là tới đưa Nhiễm Nhiễm và Tiểu Cố.”

Lâm Hướng Bắc ‘’ một tiếng, “Trùng hợp quá, cũng chuyến tàu sáng nay.”

“Đi ?”

“Đi Đông Bắc!”

Nói , Lâm Hướng Bắc đột nhiên thẳng lưng, vỗ vỗ túi tiền, “Điểm thanh niên trí thức tư tưởng giác ngộ cao, còn cấp cho một khoản phí an trí, tiểu gia sắp Đông Bắc ăn ngon uống say, tự do tự tại đây.”

Nói xong, liền sải bước ga tàu hỏa.

Bốn vốn nãy giờ đang cố nén , thấy , lúc mới ồ lên.

“Thằng nhóc , tiền thì cứ để trực tiếp trong túi, cũng sợ đường trộm.”

“Người chính là thiếu giáo huấn, để xã hội tự dạy dỗ cách .”

________________________________________

Tiếp theo, Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu cũng lên xe lửa.

Vẫn là chuyến tàu như lúc đến.

Vừa lên xe, Đoàn trưởng tuần tra liền thấy hai .

Vui vẻ mà chào hỏi, “Lần Thượng Hải bàn chuyện còn thuận lợi ?”

Hai liên tục gật đầu, “Rất thuận lợi, nhờ sự giúp đỡ của Đoàn trưởng nên chúng mới thể giao hàng thuận lợi như .”

Tuy rằng phí vận chuyển trả, nhưng quen giúp đỡ, đồ vật trao nhận kịp thời, hơn nữa nửa điểm tổn hại.

Đoàn trưởng dài gật gật đầu, “Chỉ là chuyện nhỏ tốn sức gì, đúng , hai vị đổi sang toa giường ? Nếu cần thì thể phối hợp một chút.”

Hai , lắc đầu : “Không phiền phức, chúng cứ như thế , cảm ơn.”

Ân tình dùng một là thiếu một .

Hơn nữa ban ngày ban mặt, cần thiết giường .

Hai thật tặng vài thứ để bày tỏ lòng cảm ơn .

Chỉ tiếc hiện tại hai mang là đặc sản mua từ Thượng Hải.

Người ngày nào cũng chạy Thượng Hải, căn bản cũng thiếu mấy thứ .

Vì thế, hai chỉ đành tạm thời từ bỏ, tính toán chờ cơ hội từ Ninh Thành kiếm chút đặc sản mang lên cho ông .

________________________________________

Chặng đường hồi trình , hai nóng lòng về nhà.

Vẫn như lúc ban đầu đến, giả nghèo, ăn bánh nướng uống nước sôi để nguội.

Ngồi lâu quá chán, Tô Thanh Nhiễm liền xuống ngủ một lúc.

Đến lượt Cố Tiêu thì, vô luận như thế nào cũng chịu ngủ.

Tô Thanh Nhiễm là lo lắng của hồi môn và tiền hàng trộm, đành mặc kệ .

Cũng may cả chặng đường vẫn luôn bình an vô sự.

Thẳng đến khi bóng đêm dần dần nuốt chửng đường chân trời, Ninh Thành cuối cùng cũng càng ngày càng gần.

Cố Tiêu lặng lẽ thoáng qua ngoài cửa sổ, nhẹ giọng hỏi cô, “Buổi tối chúng còn về nhà ?”

Xe lửa đến ga là 7 giờ hơn.

Giờ , về nhà thật cũng thể về, chỉ là đường đạp xe sẽ vất vả hơn một chút.

Tô Thanh Nhiễm , “Anh về ?”

Cố Tiêu cũng trả lời trực tiếp, “Chủ yếu là sợ đường an .”

Rốt cuộc còn mang theo nhiều đồ vật quý giá như .

Tô Thanh Nhiễm cố nén liếc một cái, về thì về.

Hắn cũng lúc sợ ?

Tìm lý do quá sứt sẹo.

Ông trời cho hai cơ hội do dự, xe lửa địa phận Ninh Thành, bên ngoài đột nhiên đổ mưa nhỏ.

Thế thì, hai về nữa .

 

 

 

 

 

Loading...