Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 180: Của hồi môn để lại cho cô

Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:14:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay Cố Tiêu đang cầm xẻng khựng , nhận thấy phía thứ gì đó, lập tức ngừng đào. Anh bắt đầu dùng cạnh xẻng từ từ đẩy lớp đất xung quanh .

Đợi đến khi vật bên lộ , hai lúc mới phát hiện, gốc cây hoa quế thật sự chôn đồ vật. Lớp sơn hộp gỗ màu đen bong tróc từng mảng, ít năm tháng.

Cố Tiêu cẩn thận đào hộp gỗ lên, rửa sạch qua loa lớp cáu bẩn bề mặt, đem đặt mặt A Công A Bà.

Tô Thanh Nhiễm hiếu kỳ đ.á.n.h giá , "A Bà, thứ bà chúng cháu tìm là cái ?"

A Bà gật đầu, "Không sai, chính là nó!"

Cố Tiêu đặt chiếc rương xuống, cố ý tìm một cái cớ để lánh .

"Hai cụ cứ trò chuyện, cháu ngoài lấp chỗ đất đào."

Đối với cử chỉ của Cố Tiêu, A Công A Bà vô cùng hài lòng, đều cảm thấy lầm .

"Nhiễm Nhiễm, con mở hộp xem ."

Vân Vũ

Tô Thanh Nhiễm "ừm" một tiếng, tốn chút sức lực mở hộp , phát hiện bên trong bao bọc kín mít bằng giấy dầu.

"Mở tiếp con."

Tô Thanh Nhiễm bóc lớp giấy dầu, vén lớp vải lụa bên trong cùng lên, mắt cô tức khắc lóa lên.

Bên trong thế mà đều là đồ trang sức bằng vàng ngọc.

Tô Thanh Nhiễm kinh ngạc, "A Bà, tổ tiên nhà thật sự là gia đình giàu ạ?"

A Bà mím môi , "Chuyện đó thì cũng hẳn, nhưng gia cảnh nhà đẻ đích xác giàu chút, những món trang sức đều là của hồi môn mà gia đình chuẩn khi gả cho A Công con. Khi đó tình hình thật sự , sợ những thứ gặp tai ương, nên chọn một ít thứ thích nhất đem chôn . Sau dọn đến đây, lẳng lặng dời chúng về đây, tóm mấy chục năm nay vẫn luôn lộ ngoài, ngoài và A Công con , còn ai khác nữa."

A Công gật đầu phụ họa, "Vốn dĩ của hồi môn , và A Bà con bàn bạc để cho con. Chỉ là lúc nó cùng bố con mới kết hôn, hai cũng phiêu bạt chừng, chúng cũng dám tùy tiện lấy . Định chờ chúng nó yên , kết quả chờ đợi gặp ... Ai, nhắc tới nữa. Hai chúng giờ cũng là sống một ngày thiếu một ngày, hiện tại lúc con về, tìm đối tượng ý, thứ cho con của hồi môn."

Tô Thanh Nhiễm chút ngẩn , "Tất cả những thứ đều cho cháu ạ?"

A Bà ha hả giục cô đem đồ vật bày hết để xem.

Một bên dặn dò cô, "Mấy thứ các con cần cẩn thận giấu , cho bất kỳ ai. Tốt nhất ngay cả con cũng đừng , cô trải qua chuyện đó, phỏng chừng hiện tại nhát gan lắm, nếu để cô , chừng ngày nào cũng lo lắng đề phòng. Hiện tại những thứ thịnh hành đem đeo, nhưng đồ vật đều là thứ , sẽ mãi mãi phủ bụi. Con cùng Tiểu Cố bàn bạc xem thế nào mang về tương đối an ?"

Tô Thanh Nhiễm , đem từng món trang sức trong hộp gỗ lấy . Đặt đến cuối cùng, thế mà phủ kín một chiếc bàn nhỏ.

Món thu hút cô nhất chính là một đôi vòng ngọc phỉ thúy, màu sắc xanh biếc, chất ngọc đầy đặn, đến chút chân thật. Lại một đôi hoa tai hình giọt nước cũng dường như cùng khối nguyên liệu .

Trừ cái , còn hai chiếc trâm vàng hình bướm và hoa mẫu đơn. Chiếc vòng cổ vàng đỉnh đầu, mặt khóa vàng phía , một mặt 'trường mệnh', mặt còn là 'phú quý'. Ngoài còn hai chiếc nhẫn vàng nạm ngọc.

Trừ những thứ , còn là một vài món khác, Tô Thanh Nhiễm cũng hiểu rõ, chỉ cảm thấy đều là những thứ mà hiện tại thị trường thể tìm thấy.

Thật sự là quá .

A Bà thấy cô xem đến ngây , liền hiền từ hỏi: "Nhiễm Nhiễm thích ?"

Tô Thanh Nhiễm ngượng ngùng , "Thích ạ!"

Đồ như , thích cho .

"A Bà, bà thật sự nỡ lòng đem những thứ bộ đều cho cháu ?"

A Bà trìu mến kéo tay cô, "Đây vốn dĩ chính là của hồi môn chỉ truyền cho con gái, con phúc khí, để thứ lòng đất ngủ vùi mấy chục năm, hiện tại đến phiên con, đương nhiên chính là của con. Con cần lo lắng về bên Đại Cữu Nhị Cữu con, sớm hơn mấy năm lúc bọn họ kết hôn lập gia đình, những gì chúng thể giúp cũng đều giúp . Chỉ con, cô kết hôn xong liền nơi khác, chúng cũng chăm sóc , con chỉ cần hiếu kính con nhiều hơn là ."

Tô Thanh Nhiễm vui vẻ gật đầu, "Cháu sẽ thế, A Bà, cháu xin nhận ạ, con cháu tham tiền một chút."

A Công A Bà vốn còn lo lắng cô dám nhận, ngờ cô bé lá gan lớn, bọn họ lầm. Mấy thứ giao cho cô, hai đều cảm thấy yên tâm, cũng coi như là trút một mối lo.

"Con ngàn vạn cẩn thận giấu ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-180-cua-hoi-mon-de-lai-cho-co.html.]

"Yên tâm ạ, cháu ."

"Vậy là , thời gian còn sớm, hai đứa cũng thu dọn sớm một chút ngủ ."

Thấy hai đều chút mệt mỏi rã rời, Tô Thanh Nhiễm vội vàng đỡ hai xuống, dặn dò:

"Buổi tối vệ sinh thì gọi một tiếng, ngàn vạn đừng một mò xuống giường."

Sắp xếp thỏa A Công A Bà, Tô Thanh Nhiễm thận trọng ôm chiếc hộp về phòng. Lại gọi Cố Tiêu , vẻ mặt khoe khoang mở chiếc hộp ngay mặt .

"Đẹp ? A Bà là của hồi môn cho ."

Cố Tiêu hiểu những thứ , nhưng cũng thể đồ vật . Anh chỉ là ngờ, A Công A Bà qua sống tiết kiệm, thế mà để một khối tài sản lớn như cho Thanh Nhiễm.

"Đẹp, nhưng nếu chúng mang về, đường cần cẩn thận một chút, giấu cho kỹ."

Tô Thanh Nhiễm gật đầu, "Yên tâm , giỏi giấu đồ vật nhất."

Cố Tiêu ý vị thâm trường, trong lòng đồng tình.

Xem xong, Tô Thanh Nhiễm liền giục về ngủ.

"Đêm qua ngủ ngon , tối nay cứ yên tâm ngủ , chuyện trông đêm lo. Mấy ngày , lẽ còn nhiều chỗ cần vất vả."

Cố Tiêu "ừm" một tiếng, ngữ khí ôn nhu, "Ngốc ngốc? cùng cô đến đây chẳng là để giúp cô san sẻ ? Với đối tượng của cần thiết khách khí như ..."

________________________________________

Đêm đó.

A Công A Bà hai vị lão nhân ngủ một giấc trọn vẹn hiếm .

Lúc đầu, Tô Thanh Nhiễm ngủ cũng yên tâm, thấy hai vẫn luôn động tĩnh, liền yên lòng mà dậy xem xét.

Cố Tiêu thấy động tĩnh phòng cô, cũng theo dậy.

Hai rón rén chạy đến cửa phòng lão nhân lắng một hồi, thấy hai hô hấp bằng phẳng ngủ say, lúc mới yên tâm về phòng ngủ.

Sáng sớm hôm , hai thức dậy xong liền nhà xem A Công A Bà.

Hai vị lão nhân trông sắc mặt thực sự , tinh thần cũng đủ đầy hơn nhiều. Ngay cả bọn họ chính cũng cảm thấy thể tưởng tượng.

Còn tưởng rằng là khi giao đồ vật cho cháu gái ngoại, trong lòng yên tâm, cho nên mới ngủ một giấc trọn vẹn! Đêm thế mà ho tỉnh!

Mặc kệ nó là cái gì, dù sống một ngày là kiếm một ngày.

"Thật nhiều năm ngủ một giấc trọn vẹn như thế!"

"Tiểu Cố, con đỡ dậy, sân dạo một chút."

Hai vợ chồng già xuống đất, chỉ cảm thấy chân cẳng cũng nhẹ nhàng ít.

Chẳng qua, hai cũng dám để hai cụ nhiều, ở trong sân dạo xong, liền dọn ghế bập bênh , trải lên một lớp chăn.

Bảo A Công A Bà ở sân nghỉ ngơi.

 

 

 

 

Loading...