Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 176: Người Khác Làm Tôi Không Yên Tâm

Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:14:07
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn cơm xong, Tô Thanh Nhiễm liền bắt đầu bàn bạc cùng hai em Lâm Hướng Nam. “Anh Hướng Nam, em còn để một phần đồ ăn cho mợ cả trong nồi, lát nữa mang đến cơ quan cho mợ , mấy ngày nay cũng đừng để mợ chạy chạy buổi trưa nữa. Đêm qua thức trông , lát nữa đưa cơm xong, cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Tiểu Mai, em cũng cần đến bệnh viện , cứ ở nhà trông ông bà, tiện tay dọn dẹp một chút. Lát nữa chị với Cố Tiêu sẽ bệnh viện đưa cơm cho bác cả, buổi chiều tụi chị sẽ ở đó trông chừng .”

Lâm Hướng Nam và Lâm Tiểu Mai hai ngày nay cứ như ruồi đầu, đụng đó. Rảnh rỗi thì chợp mắt, cơm thì ăn qua loa vài miếng, hề ngủ một giấc trọn vẹn. Càng chuyện xuống ăn một bữa cơm đàng hoàng như thế . Thấy Tô Thanh Nhiễm sắp xếp như , cả hai đều như tìm chỗ dựa, “Được, tụi em chị.”

“Vậy lát nữa em về nhà dọn dẹp một chút, mang hành lý của hai chị em sang nhà ở tối nay.” Tô Thanh Nhiễm lắc đầu. “Gia đình bác hai mới dọn ? Vừa còn trống hai gian phòng, tối nay hai tụi em sẽ ở đây luôn. Tiểu Mai tối nay cần đến đây thức đêm , cứ về nhà ở với mợ cả. Cố Tiêu đêm qua xe lửa nghỉ ngơi , hôm nay cứ để ngủ một giấc cho khỏe, chờ đến tối mai tụi em sẽ ca đến bệnh viện thức đêm.”

Lâm Hướng Nam vội vàng xua tay: “Không cần hai đứa đến bệnh viện thức đêm , hai đứa ở chăm sóc ông bà giúp tụi san sẻ nhiều . Hơn nữa, bên bệnh viện tối cũng việc gì, cứ ngủ đất bên cạnh giường bệnh, cũng như ngủ ở nhà thôi.” Tô Thanh Nhiễm gật đầu: “Vậy , cứ để trông đêm ở bệnh viện.”

Tiểu Mai hai đây, cũng vội vàng lên tiếng: “Vậy lát nữa em sẽ thu dọn phòng một nữa, đem chăn mền đem phơi nắng một chút.” Tô Thanh Nhiễm ừ một tiếng, dậy dặn dò hai vị lão nhân. “Ông ơi, bà ơi, tụi cháu đỡ ông bà về giường nghỉ ngơi một lát ạ, lát nữa ông bà uống t.h.u.ố.c cho tử tế, tối tụi cháu qua đây. Đến lúc đó hai tụi cháu sẽ ở nhà, tối sẽ chuyện cùng ông bà cho vui.” Hai vị lão nhân họ nhà, là mừng rỡ.

Phân chia nhiệm vụ xong, ai nấy đều bắt tay việc. Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu cũng xách theo cà mèn cùng hộp cơm chạy đến bệnh viện. Khi đến nơi, mợ cả sớm cơ quan việc, chỉ còn bác cả một giường, mắt ngây ngô về phía cửa.

Tô Thanh Nhiễm tươi bước : “Bác cả, tụi cháu đến đưa cơm cho bác đây, buổi sáng bác thấy trong thế nào ạ?” Thấy là cô, mặt Lâm Nghiêm Tùng cuối cùng cũng nở nụ : “Sáng nay gặp các cháu xong, bác cảm thấy khỏe khoắn hơn nhiều .” Nói , ông bỗng nhiên dừng , hít hà: “Nha, đây thật là cơm Nhiễm Nhiễm ? Bác còn tưởng sáng nay cháu khoác lác chứ.”

Tô Thanh Nhiễm mở cà mèn: “Cháu khoác lác , bác cả nếm thử sẽ .” Nói , liền cùng Cố Tiêu cùng lấy chén múc canh gà . Lâm Nghiêm Tùng kinh ngạc đầy mặt: “Có canh gà ?” Chỉ cần ngửi mùi thôi thấy thơm lừng.

Cuối cùng, bác cả một uống hết bộ canh gà, ăn thêm một chút mì sợi cùng canh trứng. “Đã bao ngày bác ăn no như thế , tay nghề Nhiễm Nhiễm quả thật tệ, nhưng mà các cháu đừng lãng phí tiền hầm canh gà, nước hầm xương uống lắm . À , ông bà thế nào ? Anh Hướng Nam với Tiểu Mai lộ chuyện gì đấy chứ?”

Tô Thanh Nhiễm bất đắc dĩ, hiện tại trong nhà chủ yếu là bài ‘lừa dối lẫn ’. Ai cái gì, ai cái gì, ai nên cái gì, cô cũng sắp phân biệt nữa. “Không , bác yên tâm , ông bà thấy cháu dẫn yêu về nhà, vui vẻ tả, trưa nay ăn ít cơm ạ.” “Vậy thì . Ông bà giờ lớn tuổi , chịu nổi kích động, chuyện của bác thì cứ tạm thời đừng cho ông bà .”

Ăn uống xong, hai trò chuyện cùng bác cả một lát. Thấy bác dần dần buồn ngủ, cô mới lên tiếng: “Bác cả, bác ngủ một lát , hai tụi cháu ngoài gọi điện thoại về báo tin bình an, lát nữa sẽ ạ.” “Ừ, các cháu cứ , ở đây y tá , việc bác sẽ gọi cô .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-176-nguoi-khac-lam-toi-khong-yen-tam.html.]

Vân Vũ

Hai cửa tìm điện thoại, trực tiếp gọi đến chỗ Chủ nhiệm Quách ở công xã Thắng Lợi. Điện thoại nối, Tô Thanh Nhiễm liền cầm lấy ống alo một tiếng, giọng nhanh nhẹn: “Chào Chủ nhiệm Quách! là Tô Thanh Nhiễm, hôm nay đến Hưng Thành thăm , chuyện gọi điện thoại báo cáo với ông!” Chủ nhiệm Quách là cô thanh niên trí thức Tô, lập tức cũng chào hỏi . ông hiểu, cô thanh niên trí thức Tô Hưng Thành thăm , tại gọi điện thoại báo cáo với ông? “Tiểu Tô , cháu gặp khó khăn gì ?”

Tô Thanh Nhiễm : “Không khó khăn gì, là một tin , là thế ạ—” Tiếp đó, Tô Thanh Nhiễm liền như pháo rang, đơn giản rõ ràng tóm tắt chuyện cô vô tình gặp Trưởng phòng thu mua của tòa nhà bách hóa Thượng Hải xe lửa. “Người đó đặt mua hàng của chúng ngay tại chỗ, nhưng lượng quá lớn, chúng dám tùy tiện nhận lời ngay.”

Chủ nhiệm Quách gật gù đồng tình: “Chuyện quả thật cẩn thận một chút, các cháu xa nhà, cẩn thận đừng để lừa, bên ngoài kẻ lừa đảo nhiều. Trước đây sản phẩm phụ là hoa cài đầu của công xã Hướng Dương Sơn bọn họ chỉ là nhỏ lẻ, bao giờ khỏi Ninh Thành. Sao trùng hợp gặp của tòa nhà bách hóa Thượng Hải? Hơn nữa, của tòa nhà bách hóa Thượng Hải là cấp bậc nào chứ? Có thể để ý đến sản phẩm hoa cài đầu do xưởng thủ công của một đại đội nhỏ bé như bọn cháu ư?”

Tô Thanh Nhiễm phản bác: “Chủ nhiệm Quách nhắc nhở đúng lắm, chúng cũng cảm thấy cẩn thận một chút thì hơn. Tuy nhiên đó , mời và đồng chí Cố Tiêu đến Thượng Hải chuyện trực tiếp, đến lúc đó cứ đến văn phòng tòa nhà bách hóa tìm ông .” Chủ nhiệm Quách kinh ngạc há hốc mồm, hóa là thật ?! “Thế thì chứ, nếu , chắc là giả , các cháu từ chối chứ?”

Tô Thanh Nhiễm : “Chúng nhận lời ạ, nhưng chúng tính toán hết để đại đội tập hợp một lô hoa cài đầu mang đến Hưng Thành, đến lúc đó hai tụi nhận xong sẽ mang trực tiếp đến Thượng Hải để chuyện, đó mới quyết định tiếp tục hợp tác .” Chủ nhiệm Quách thở phào nhẹ nhõm. Một miếng bánh ngọt lớn như từ trời rơi xuống, may mà họ kịp thời nắm lấy! “ nhiều hàng như , mà chuyển ? Gửi qua bưu điện kịp ?”

“Thưa Chủ nhiệm Quách, chúng liên hệ xong chuyến tàu từ Ninh Thành đến Hưng Thành , ông cứ bảo đội trưởng chúng mang hàng ga tàu hỏa buổi trưa ngày mai là . Phiền ông lấy giấy bút ghi liên hệ và địa điểm cụ thể.” Chủ nhiệm Quách: “......” “Được, , , cháu chờ một chút, ông lấy giấy bút đây, cháu —”

Tô Thanh Nhiễm nhanh chóng báo xong địa chỉ và phương thức liên hệ, dặn dò thêm: “Chủ nhiệm Quách, việc gấp, còn phiền ông hôm nay đích một chuyến, chuyện trực tiếp với đội trưởng chúng , khác yên tâm, sợ lộ chuyện ngoài.” Chủ nhiệm Quách một cảm giác như trời giao phó trọng trách lớn, “Được, sẽ đích .”

Tô Thanh Nhiễm vội vàng lời cảm ơn: “Chủ nhiệm Quách, phiền ông nhắc một những chuyện dặn dò, chủ yếu là sợ nhanh quá, rõ ràng.” Chủ nhiệm Quách: Ha ha ha, thì bảo khác yên tâm, bây giờ sợ chính ông xong đúng ?

 

 

 

 

Loading...