Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 175

Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:14:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Nhiễm Nhiễm, ông hoa mắt , cháu cho ông ."

Tô Thanh Nhiễm xong cho ông. "Ông ơi, bà ơi, cháu ông bà thương cháu nhất, giờ thì ông bà yên tâm chứ?"

"Yên tâm, yên tâm, chỉ cần các con ."

"Nếu yên tâm, ông bà cũng đừng buồn phiền nữa. Cháu gái cưng đến , ông bà vui ?"

Hai vị lão nhân liên tục gật đầu: "Vui, vui lắm!"

Tô Thanh Nhiễm chớp chớp mắt, : "Cháu còn một chuyện vui hơn nữa kể ."

"Còn gì vui hơn chuyện cháu đến đây ?"

"Đương nhiên là . Hai cụ thêm một cháu rể ngoại ạ?"

"Cháu tìm yêu ư?"

"Không chỉ là tìm thôi , cháu còn dẫn đến đây , đặc biệt mang cho ông bà xem mặt đấy."

Nói , Tô Thanh Nhiễm liền đầu gọi một tiếng trong sân. Hai vị lão nhân vội vàng sửa quần áo , thẳng tắp hướng ngoài . Không lâu liền thấy một trẻ tuổi cao lớn vạm vỡ từ ngoài phòng bước .

"Cháu chào ông, chào bà ạ – cháu tên là Cố Tiêu."

Vừa thấy , ánh mắt vốn vẩn đục của hai vị lão nhân sáng lên vài phần.

"Tốt, , ! Tiểu Cố, cháu gần đây, để ông bà cho rõ. Cậu thanh niên lớn lên thật là khôi ngô."

"Hai đứa là mai mối mà quen ? Quen bao lâu ? Nhà cháu xa ?"

Tô Thanh Nhiễm đáp lời giúp bên cạnh: "Bà ơi, tụi cháu là tự do tìm hiểu, yêu đương, hai bên cha đều gặp mặt ạ. Cha chị dâu cháu đều thích , cũng đều ủng hộ chúng cháu bên ."

Nghe Tô Thanh Nhiễm , hai vị lão nhân liền yên tâm. Chỉ cần con gái và con rể đều ưng thuận, bọn họ cũng liền cần bận tâm hỏi han gì nữa.

Nhân lúc hai cụ đang trò chuyện cùng Cố Tiêu, Tô Thanh Nhiễm lặng lẽ rót hai chén nước mang tới. "Trò chuyện lâu như , khô cả miệng . Ông bà uống nước cho mát họng."

Một chén nước uống xong, sắc mặt hai cụ trông khá hơn một chút. Không là nước suối linh thiêng phát huy tác dụng, vì tâm trạng quá , lâu , hai cụ xuống giường chuẩn bữa trưa.

Cố Tiêu đề nghị: "Hôm nay ngoài trời nắng , cũng gió, là để ông bà sân một lát, phơi nắng ạ."

Tô Thanh Nhiễm gật đầu: "Vậy . Lát nữa trò chuyện với ông bà, em nấu cơm."

Hai vị lão nhân đều đỗi ngạc nhiên: "Cháu giờ nấu cơm ?"

Tô Thanh Nhiễm chớp chớp mắt, : "Cháu đặc biệt học một thời gian . Lát nữa cháu sẽ trổ tài , mời ông bà nếm thử, tiện thể cho cháu xin vài lời chỉ dẫn ạ."

Trong thời gian , Lâm Hướng Nam sạch lông hai con gà trong sân. Tô Thanh Nhiễm trực tiếp lấy một con, chuẩn cho nồi hầm canh gà. Cho gà nồi xong, cô tiện tay ngâm thêm một ít nấm khô mang từ Ninh Thành đến, lát nữa sẽ cho nồi hầm cùng.

Trong nhà hiện tại tổng cộng ba bệnh, đều ăn đồ quá cứng. Tô Thanh Nhiễm định cho họ một ít canh trứng, nấu thêm mì sợi mềm nhừ. Còn về phần mấy trẻ tuổi bọn họ, thì cứ nấu cơm như bình thường, xào thêm một quả trứng gà, hai món rau nữa là đủ ăn.

Hai cụ ông bà vốn dĩ chút khẩu vị nào, ai ngờ sân một lát, thấy đói bụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-175.html.]

"Nhiễm Nhiễm thật sự nấu cơm ?"

Vân Vũ

"Hướng Nam, cháu mua thịt ? Thịt gì mà thơm thế?"

Lâm Hướng Nam ngượng ngùng: "Hôm nay cháu chậm nên mua thịt. Đây là hai con gà và một rổ trứng gà Nhiễm Nhiễm với Cố Tiêu mang đến, chuyên để biếu ông bà đấy ạ."

Hai vị lão nhân oán trách vài câu về chuyện tiêu tiền hoang phí, nhưng trong lòng vẫn vui. Con cháu hiếu thuận, dù tặng gì cũng thấy vui. Đặc biệt là ông ngoại, đây ông là thích ăn thịt nhất, cơn bệnh ông nuốt trôi nổi một miếng đồ mặn nào. Giờ đây cảm giác thèm thịt về, nghĩa là bệnh tình sắp khỏi .

Cố Tiêu trò chuyện với hai cụ một lát, chủ động lên bếp giúp đỡ. "Ông bà hình như đói bụng , lát nữa là để ông bà ăn ?"

Tô Thanh Nhiễm gật đầu: "Chờ một lát canh gà , cùng Hướng Nam khiêng cái bàn từ trong phòng , cứ ăn ở ngoài sân luôn ."

Ông bà cho ăn , vội vàng xua tay từ chối. thấy canh gà bưng lên, cả hai nhịn nuốt nước miếng ừng ực.

Lâm Hướng Nam bên cạnh trêu chọc: "Ông bà ơi, ông bà mau uống , đừng để ở đây cháu thèm nữa. Không thì cháu đút ông bà ăn nhé?"

Hai vị lão nhân đồng loạt lườm một cái: "Không cần đến lượt cháu!"

Nói xong, hai cụ liền bắt đầu dùng muỗng. Canh gà ngọt thơm, tuy rằng thời gian hầm lâu lắm, nhưng thịt gà tươi ngon lạ thường. Canh trứng thì mềm mịn, xốp nhẹ, mì sợi cũng nấu nhừ, ăn hề tốn chút sức lực nào.

Hai vị lão nhân cứ thế từ tốn thong dong mà ăn, ăn đến cuối cùng thế mà còn sót một chút nào đáy chén. Lâm Hướng Nam và Lâm Tiểu Mai mà mắt tròn mắt dẹt. "Ông bà thế là hồi quang phản chiếu đấy chứ?"

Cố Tiêu lớn giúp thu dọn: "Ông ơi, bà ơi, ông bà dùng thêm một chén canh gà nữa ạ?"

Hai vị lão nhân vội vàng xua xua tay: "Thôi , thể ăn thêm nữa, ăn nhiều lắm ."

Sau khi hai cụ ăn xong, món ăn của bốn trẻ tuổi cũng xong. Lâm Hướng Nam và Lâm Tiểu Mai vội vàng giúp dọn dẹp bát đũa. Thấy Tô Thanh Nhiễm múc canh gà cho mỗi , cả hai theo bản năng liền tiến lên định ngăn .

"Nhiễm Nhiễm, em và Cố Tiêu cứ uống canh gà , tụi em uống ."

" , chị họ, chị đừng múc cho tụi em."

Tô Thanh Nhiễm trách móc liếc hai một cái: "Một chén canh gà thôi mà, thêm chút nước nữa là mà. Vả còn một con nữa, mai cũng hầm, thì trời nóng sẽ hỏng mất."

Lâm Hướng Nam và Lâm Tiểu Mai , đành im lặng gật đầu. Đến khi tự nếm canh gà mới phát hiện, dù thêm nhiều nước như , món canh gà nấu vô cùng thơm nồng, hương vị một chút cũng nhạt !

"Chị họ, tay nghề nấu ăn của chị thật giỏi! Xào mỗi món rau thôi mà cũng ngon đến thế!"

"Ngon thì ăn nhiều một chút, em gầy nhom thế . Còn Hướng Nam nữa, cũng ăn nhiều ."

Tô Thanh Nhiễm hai em vẻ ăn ngấu nghiến một chút, khuôn mặt vàng vọt, gầy gò của cả hai, khỏi lặng lẽ thở dài. Ông bà tổng cộng ba con. Xem thể trông cậy gì nhà hai bên đó.

Gia đình bác cả mới gặp t.a.i n.ạ.n xe cộ, mợ cả còn lo việc cơ quan.

Dưới bác cả cũng ba con. Anh cả Lâm Hướng Đông đang nhập ngũ ở Tây Bắc, đường sá xa xôi, khó mà xin nghỉ phép, nên nhà dứt khoát giấu cho . Anh hai Lâm Hướng Nam là thanh niên trí thức xuống nông thôn, may mắn là quá xa nhà, tranh thủ lúc nông nhàn mới xin nghỉ về chăm sóc. Cô em út Lâm Tiểu Mai hiện tại đang ở nhà, tạm thời tìm việc . Nếu hai em họ gánh vác, thật sự .

Ước chừng thời gian , hai chịu ít khổ. Vừa lo bệnh viện bên , chăm sóc hai vị lão nhân ở nhà . Còn về phần bên cô, bây giờ cả nhà đều đang xuống nông thôn, hạ phóng, Ninh Thành và Hưng Thành cách xa xôi, ngày thường chắc chắn thể trông cậy . lòng hiếu thảo cần giữ, thể để gánh nặng dồn hết lên vai gia đình bác cả. Nhân dịp cô đến , thể giúp bao nhiêu thì cố gắng giúp bấy nhiêu. Ít nhất là giúp họ vượt qua cửa ải khó khăn mắt, như họ mới thể yên tâm trở về.

 

 

 

 

Loading...