Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 168: Người nhà họ Lâm xảy ra chuyện
Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:13:59
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi từ lâm trường trở về, hai con Tô Thanh Nhiễm liền bắt đầu chuẩn đồ đạc để gửi tỉnh Chiết.
Lương thực thì quá nặng, tiện gửi, Tô Thanh Nhiễm đề nghị chi bằng gửi thẳng phiếu gạo qua đó.
Còn nấm và mộc nhĩ hái trong núi thì thể gửi một chút.
Lâm Ngọc Trân tự tay may cho hai vị già cả một bộ quần áo mới, cả mũ và giày cũng đều .
Chuẩn đồ xong xuôi, Tô Thanh Nhiễm liền cùng Cố Tiêu thành.
Lâu quá liên lạc, Tô Thanh Nhiễm cũng sợ địa chỉ khớp, nên dựa theo điện thoại cô đưa mà gọi qua.
Số điện thoại để là ở đơn vị của Hai – Bến xe vận tải hành khách Hưng Thành.
Vừa kết nối, Tô Thanh Nhiễm liền hỏi thăm: “Xin hỏi đây là phòng điều hành bến xe vận tải hành khách Hưng Thành ? tìm đồng chí Lâm Nghiêm Tùng.”
Đồng chí điện thoại sững sờ một chút: “Lâm Nghiêm Tùng?”
Tô Thanh Nhiễm “Ừm” một tiếng: “Không sai, là tài xế ở đây, xin hỏi ở đó ?”
Đối phương vẻ ấp úng: “Anh ở đây.”
Tô Thanh Nhiễm liếc thời gian: “Có là chuyến xe ?”
“Không, , cô là gì của ?”
Tô Thanh Nhiễm nhận điều , ngữ khí trở nên dồn dập hơn: “ là cháu gái của , tìm việc gấp, ơn cô nhất định cho đang ở ?”
Đối phương do dự một lát, cuối cùng cũng mở miệng: “Cậu cô t·ai n·ạn xe cộ, hiện tại vẫn đang viện.”
Tim Tô Thanh Nhiễm thắt , cảm thấy sắp chạm đến điều mà cô thể nhớ .
“Làm ơn cô cho là bệnh viện nào? Số điện thoại bao nhiêu?”
Đối phương thì thầm vài câu với bên cạnh, lúc mới : “Bệnh viện Nhân dân Hưng Thành, điện thoại cần xem danh bạ điện thoại, cô chờ một lát.”
Tô Thanh Nhiễm bảo Cố Tiêu kiếm giấy và bút ở bên cạnh, chờ bên tra xong, vội vàng ghi .
Vừa cúp điện thoại, cô lập tức gọi đến điện thoại Bệnh viện Nhân dân Hưng Thành.
Chuyển qua chuyển mấy , cuối cùng cũng tra phòng bệnh của Hai.
“Làm ơn cô giúp gọi nhà của bệnh nhân một tiếng, tìm họ việc gấp, đa tạ!”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong ống thường xuyên truyền đến tiếng ồn ào của hành lang bệnh viện.
Cố Tiêu thấy cô nhíu mày, liền bên cạnh nhẹ nhàng kéo tay cô: “Đừng gấp, lát nữa hỏi rõ ràng chuyện gì .”
Tô Thanh Nhiễm “Ừm” một tiếng, ngay đó thấy ống cầm lên.
“Alo... là Lâm Tiểu Mai, cô là ai ?”
“Tiểu Mai? là Thanh Nhiễm, chị họ con, Hai ? Người chứ?”
Lâm Tiểu Mai là chị họ, hết câu bắt đầu thút thít: “Bố con ông t·ai n·ạn xe cộ... hiện tại đang ... Huhu, chị họ...”
Cô em họ từ nhỏ là một cô bé mít ướt, hồi nhỏ chơi chung ít nhè mách tội, Tô Thanh Nhiễm cô bé liền bản năng đau đầu.
“Tiểu Mai, con đừng vội, mợ , con gọi mợ hoặc Hai đến điện thoại?”
“Mẹ con về nấu cơm , Hai đang chăm sóc Ông Nội Bà Nội, hiện tại trong bệnh viện chỉ một con thôi, chị họ, con sợ ch·ết ...”
Tô Thanh Nhiễm bất lực thật sự, chỉ đành nâng cao giọng.
“Lâm Tiểu Mai! Con đừng nữa, rốt cuộc là chuyện gì hả?”
Lâm Tiểu Mai chị họ gắt lên như , lập tức ngừng tiếng , bắt đầu giải thích.
Thì , mấy hôm Hai lái xe khách từ Hưng Thành Thượng Hải, đột nhiên một con trâu lao từ ruộng.
Thấy kịp tránh, sợ xe mất lái dám đ.á.n.h tay lái, chỉ thể đ.â.m thẳng .
May mắn là hành khách xe đều , nhưng khoang lái bóp méo, thương nặng nhất.
Con trâu cũng ch·ết.
“Bác sĩ chân bố con thể giữ , hiện tại phẫu thuật, tiên cứ hồi phục xem .”
“Vậy Ông Nội Bà Nội bây giờ thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-168-nguoi-nha-ho-lam-xay-ra-chuyen.html.]
“Ông Nội Bà Nội bố t·ai n·ạn xe cộ liền ngã bệnh, hiện tại nhà chú Hai còn đến gây rối đòi thế chỗ công việc của bố.
Chị họ, con với chị nhiều nữa, lát nữa bác sĩ đến kiểm tra phòng, rời .
, cô và dượng bây giờ khỏe ?”
Tô Thanh Nhiễm “Ừm” một tiếng: “Đều khỏe, con cứ bận việc , lát nữa chị gọi điện thoại .”
Cúp điện thoại xong, Tô Thanh Nhiễm cuối cùng cũng nhớ chuyện đời về Hai.
Đó là lúc cô qu·a đ·ời, Hai và mợ cả cùng từ Hưng Thành vội vã chạy đến.
Lúc , chân Hai hình như tật, chỉ thể dựa nạng để .
Chỉ là lúc đó cô quá đau buồn, cũng hỏi nguyên nhân, cũng là từ khi nào bắt đầu.
Sau , Hai và mợ cả trở về Hưng Thành lâu, ông ngoại và bà ngoại cũng lượt qu·a đ·ời.
Lúc đó cô nghĩ rằng, lớn là do con gái m.ất mà đau buồn quá độ.
Bây giờ nghĩ , lẽ ngay từ lúc Hai xảy chuyện, sức khỏe hai xuất hiện vấn đề nghiêm trọng.
Nếu , họ nhất định sẽ tự đến tiễn con gái đoạn đường cuối cùng.
Khoảng thời gian đó, là lúc cô suy sụp và u ám nhất trong đời, cả mơ màng hồ đồ, nhiều chuyện đều kịp suy nghĩ kỹ.
Bây giờ cân nhắc nữa, mới coi như miễn cưỡng xâu chuỗi chuyện.
Cố Tiêu vẫn luôn nhịn mở lời, giờ thấy cô cúp điện thoại mới hỏi:
“Cậu cô ? Có xảy chuyện gì ?”
Tô Thanh Nhiễm hồn, liền kể tình hình hỏi cho .
“Tình hình cụ thể phẫu thuật thế nào hiện tại vẫn .”
thể khẳng định là, bên đó hiện tại chắc chắn đang loạn cả lên.
Cố Tiêu xong cũng sững sờ một lát, ngay đó đề nghị: “Hay là để cùng cô một chuyến ! Dù bây giờ công việc của đội sản xuất cũng quỹ đạo, xin nghỉ vài ngày chắc chắn thành vấn đề.
Hưng Thành cách đây cũng quá xa, tàu hỏa một ngày là đến, coi như là thăm thú đó đây.”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu: “ cũng nghĩ như , nhưng vẫn về nhà , nhờ đội trưởng giấy giới thiệu để mua vé.”
Nói , hai cũng gửi đồ nữa.
Trực tiếp xách đồ ngược về thôn.
Đến cửa thôn, Cố Tiêu lúc mới nhắc nhở: “ về giấy giới thiệu, cô chào hỏi dì một tiếng, nếu vấn đề gì, sáng mai chúng xuất phát, chuyến tàu trưa xuất phát Thượng Hải, chắc chắn sẽ ngang qua Hưng Thành.
, lúc thu dọn đồ đừng quên mang theo sổ tiết kiệm đưa cho cô, chừng thể dùng đến.”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, xuống xe liền thẳng sân.
Cô đang băn khoăn thế nào để chuyện với đây?
Vân Vũ
Nếu để bà , bà nhất định chạy đến đó.
cơ thể bà hiện tại mới chuyển biến , chịu nổi đường xá vất vả.
Đến bên , càng là ăn ngon ngủ yên, còn kéo theo lóc.
Thay vì để bà , chi bằng chính bà chuyến .
Ít nhất Thủy Linh Tuyền của cô thể giúp ích nhỏ.
Tuy rằng cô và Hai mợ cả ở chung lâu, nhưng đây mỗi cô đến, Hai nhất định sẽ lái xe chở cô hóng gió, mợ cả còn sẽ sớm cất giữ đồ hộp phát ở xưởng thực phẩm, đợi cô đến ăn.
Đời , hai gia đình đều những bất hạnh riêng, ai cũng rảnh lo cho ai.
Hiện tại nếu , chắc chắn cố gắng kéo họ một phen.