Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 160: Thắng lợi trở về

Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:13:51
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe tiếng la xé lòng của Cố Tiêu, Tô Thanh Nhiễm cũng hoảng sợ. Vội vàng chạy khỏi cánh rừng lên tiếng, “Cố Tiêu, ở đây!”

Cố Tiêu tản sát khí đáng sợ, theo tiếng động đầu , cơ thể căng chặt bỗng nhiên thả lỏng. “Cô sợ ch*t! Chạy ?”

Tô Thanh Nhiễm chỉ vị trí cái bẫy, “Bên một con heo rớt bẫy.”

Cố Tiêu như là thấy gì, lo lắng cô một vòng từ xuống . Xác nhận cô thật sự thương, lúc mới nghiêm mặt mở lời. “Không dặn cô ở yên đừng chạy lung tung ? Cô còn chạy tới xem trò vui?!”

Tô Thanh Nhiễm gượng kéo khóe miệng, thật là miệng cũng khó giải thích! Cô mà chạy, mạng nhỏ cũng còn! “ chính là ngang qua cánh rừng tính giải quyết một chút, ai ngờ gặp lợn rừng, may mà nó giẫm bẫy. suýt c.h.ế.t khiếp , còn mắng ......”

Sắc mặt Cố Tiêu giãn , “ mắng cô, tiếng lợn rừng gào lên , hồn xiêu phách lạc.” Anh cùng lợn rừng tiếp xúc lâu như , đây vẫn là đầu tiên sợ hãi âm thanh đến .

Lấy tinh thần, kéo cô liền về phía rừng. “Đi gì?” “Không giải quyết ? cùng cô.” Tô Thanh Nhiễm, “......” “Vừa dọa như , dọa cho hết , hiện tại nữa. Chúng vẫn là cùng xem con heo , c.h.ế.t ?”

Hai tới bên cạnh bẫy, Cố Tiêu liền đột nhiên bưng kín mắt cô, “Đừng , quá m.á.u me, cô sợ đấy.” Tô Thanh Nhiễm, “...... Thế con heo tính ?”

Cố Tiêu dừng một chút, “ một ít cành cây che một chút, lát nữa kêu ba họ tới một chuyến, đem con heo .” Tô Thanh Nhiễm cũng ý , cách đó lâu Cố Tiêu cùng họ mới hạ một con lợn rừng để chiêu đãi kỹ thuật viên Sở Khoa học Nông nghiệp, cũng cả thôn cùng ăn một bữa cỗ thịt heo. Hiện tại liền cần thiết mang về nữa.

Bị lợn rừng loạn như , hai đều còn tâm trí tiếp tục về phía hạ du sông nữa. Cố Tiêu đề nghị trực tiếp đổi đường trở về. Tô Thanh Nhiễm gật đầu, đột nhiên nhớ tới con thỏ . “Có bắt ?”

Cố Tiêu bất đắc dĩ , đây là thật sự sợ ? Tiếp theo, liền đem cái sọt phía dỡ xuống cho cô xem. “Đồ cô , thể kiếm cho cô?” “Ôi, hai con?” “ theo nó tới cửa hang, ở gần cửa hang phát hiện con thỏ đực , chừng là chồng nó.” Tô Thanh Nhiễm chọc một cái chớp mắt, “Cũng , cả nhà đều ở.”

Trên đường trở về, Cố Tiêu vẫn còn đắm chìm trong nỗi sợ hãi , nắm c.h.ặ.t t.a.y cô rời một tấc. Tô Thanh Nhiễm lên tiếng nhắc nhở, “Lát nữa khi về, ngàn vạn đừng với trong nhà chuyện hôm nay chúng gặp nguy hiểm, sợ họ lo lắng.”

Cố Tiêu “Ừ” một tiếng, “Lần cô vẫn là đừng tới, một núi tìm là .” Chuyện hôm nay, tới lui đều do . Lúc quan sát một vòng gần đó, thấy nguy hiểm, liền cho rằng chuyện gì. Không nghĩ tới thế mà đột nhiên xông tới một con lợn rừng lớn như . Hiện tại nghĩ , chừng là qua bờ sông uống nước. Nếu khéo rớt bẫy, hậu quả dám nghĩ tới...

Tô Thanh Nhiễm mang theo cô, lập tức liền nóng nảy. “Đừng mà, còn cùng cùng ngoài......” Con lợn rừng , chỉ là một sự ngoài ý , nếu nó quá ầm ĩ, bây giờ sớm ngoan ngoãn trong gian . Chuyến núi hôm nay, tuy rằng tìm đậu nành hoang dã, nhưng cô một loại dự cảm, còn ít thứ đang chờ cô.

Cố Tiêu vẫn kiên trì mang cô . “Là đây suy nghĩ đơn giản, trong núi quá nguy hiểm, luôn lúc thể trông chừng hết.”

Tô Thanh Nhiễm thấy đồng ý, đành nghĩ cách khác để dỗ . “Lần liền theo sát lung tung nữa, đúng , thời tiết sắp nóng , về may cho một cái áo sơ mi nhé.”

Cố Tiêu ha hả, “Lần thành cô cũng như ......” Kết quả , nguyên liệu mua về lâu như , cũng thấy thành phẩm .

Tô Thanh Nhiễm chột mà chớp chớp mắt, duỗi tay ôm lấy cánh tay lắc lắc. “Khoảng thời gian quả thực bận. Như , về may cho một cái quần, lúc thành một bộ. Anh cứ mang theo , lo lắng an cho , giám sát chặt chẽ một chút, chẳng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-160-thang-loi-tro-ve.html.]

Tô Thanh Nhiễm hiếm khi nũng. Anh căn bản chống đỡ nổi, “Được, chúng đổi đường.”

Tô Thanh Nhiễm đạt mục đích, đến mắt cong cong. Thấy cô thật sự sợ hãi, Cố Tiêu lúc mới xem như yên tâm.

“Chúng giờ mà về, trong nhà khẳng định sẽ truy hỏi , nếu cô thích núi, dẫn cô một nơi.” Làm cô mang chút đồ vật về, vui vẻ lên, buổi tối hẳn là sẽ gặp ác mộng.

Nói xong, Cố Tiêu liền kéo cô một đường tới gần một bãi lau sậy. Một tay kéo cô, một tay gạt bụi lau sậy mặt đất ẩm ướt , “Cô xem gì?” Tô Thanh Nhiễm ngước mắt lên, một cái ổ nông bằng cỏ khô, mười mấy quả trứng màu xanh nhạt. Thế mà là trứng vịt trời! Tuy rằng trong gian cô thiếu trứng gà, nhưng trứng vịt nhặt công thì ai mà thích?

Tô Thanh Nhiễm nhặt xong một ổ còn vui mừng khôn xiết, kéo Cố Tiêu ở nơi khác nhặt thêm hai ổ. Lúc mới thắng lợi trở về.

Vào thôn, Cố Tiêu trực tiếp dỡ cái sọt lưng xuống đưa cho cô. “Cô về nhà , tìm ba Quách Tứ Hải một tiếng, để họ chuẩn . , con thỏ giỏi đào hang, lồng gà bình thường nhốt nó, lát nữa mang một ít gạch qua đây xây ổ thỏ cho cô.”

Tô Thanh Nhiễm nghi hoặc một cái, “Trong thôn nào gạch?” “Nhà chúng liền dư thừa, tháo một ít qua đây.”

Tô Thanh Nhiễm khẽ nhíu mày, đây là phá nhà ? “Bằng thôi , còn đại đội chính sách gì, lẽ cho cá nhân nuôi, dứt khoát mang đến chuồng gà tập thể tính .”

Lời dứt, Cố Tiêu cất bước , phất tay về phía cô. “Yên tâm , về giúp cô hỏi một chút.”

Tô Thanh Nhiễm về nhà, cô cũng mới mang Nam Tinh về đến nhà. Cô một bên dỡ sọt, một bên báo cáo tình hình hôm nay với , “Hôm nay tìm , Cố Tiêu chúng đổi đường nơi khác tìm xem.”

Lâm Ngọc Trân thản nhiên, “Từ từ sẽ tới, nào dễ dàng như mà tìm , hôm nay các cô núi còn thuận lợi ? Có gặp nguy hiểm gì ?”

Vân Vũ

Tô Thanh Nhiễm ha hả mà lắc đầu, sốt ruột kêu Nam Tinh đây xem hai con thỏ. “Không nguy hiểm, tuy rằng tìm đậu nành hoang dã, nhưng cũng thu hoạch ít. Nam Tinh, con đây xem đây là cái gì?”

Tô Nam Tinh xổm xuống , đôi mắt tức khắc mở to tròn xoe. “Thỏ rừng! Cô, là cô bắt ?” Tô Thanh Nhiễm bất đắc dĩ , “Cô nào cái bản lĩnh đó? Là chú Tiêu bắt, con xem, con thỏ cái đang m.a.n.g t.h.a.i thỏ con đấy.”

 

 

 

 

 

Loading...