Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 159: Cùng nhau vào núi tìm kiếm

Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:13:50
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi biểu xong thái độ, Đội trưởng Cố liền bắt đầu phân phối nhiệm vụ. “Trừ việc Thêu Hoa, đồ gia dụng, nuôi gà, trông vườn cây ăn trái ——” Nói , Đội trưởng Cố nhịn . Hiện tại nghề phụ càng ngày càng nhiều, nhiều đến ông đều thiếu chút nữa nhớ nổi nữa. Xem cần thiết cái sổ tay ghi mới .

Cười xong, tiếp tục sắp xếp, “Trừ những , còn cùng gieo lúa giống, đến mấy gạch mộc xây nhà cho Giáo sư Lâm. Mặt khác, ruộng thí nghiệm của Sở Khoa học Nông nghiệp cũng tiên chỉnh sửa một nữa, đến lúc đó sắp xếp của Giáo sư Lâm, yêu cầu như thế nào thì như thế đó. Còn chuyện Giáo sư Lâm tìm đậu nành hoang dã cũng nắm chặt.”

Nói xong, Đội trưởng Cố liền chuyển ánh mắt về phía Lâm Ngọc Trân, dường như đang xin ý kiến cô.

Lâm Ngọc Trân dừng một chút, mở miệng : “Ruộng thực nghiệm đậu nành bên xem qua, chỉnh sửa , chỉ cần chờ hai ngày giống đậu của Sở Khoa học Nông nghiệp đến là thể gieo hạt. Tranh thủ hai ngày thời gian, núi tìm xem đậu nành hoang dã.”

Vừa dứt lời, Tô Thanh Nhiễm liền lập tức dậy. “Mẹ, con đồng ý , cơ thể mới dưỡng một chút, thể núi? Vẫn là trông chừng việc trồng đậu nành, con núi tìm.”

Cố Tiêu cũng chủ động mở miệng, “Không sai, núi ở đây tuy rằng tính cao, nhưng địa hình phức tạp, vẫn là để và Thanh Nhiễm cùng núi tìm.”

Đội trưởng Cố cũng thập phần tán đồng, “Cố Tiêu đối với đường núi gần đây quen thuộc nhất, sắp xếp như nhất.”

Trước khi hai chuẩn núi tìm đậu nành hoang dã, Lâm Ngọc Trân đặc biệt lên một bài học cho hai . Đem tất cả tập tính của đậu nành hoang dã đều tỉ mỉ một .

“Đậu nành hoang dã thích nhất môi trường ẩm ướt, đặc biệt là ở những chỗ đất trũng ướt nước, quanh thông thường cũng sẽ bụi cây thấp bé, để chúng leo lên quấn quanh.”

Cố Tiêu một bên nghiêm túc ghi nhớ đầu, một bên bắt đầu tìm kiếm trong đầu mấy địa điểm phụ cận. “Bờ sông, bên suối nhỏ, còn bên bãi lau sậy chúng đều qua đó xem ——”

Lâm Ngọc Trân tán thưởng gật đầu, “Không sai, những địa phương đều là những nơi vô cùng khả năng phát hiện đậu nành hoang dã, thời tiết , đậu nành hoang dã hẳn là nảy mầm mọc , bất quá mầm các khả năng dễ phân biệt. Đến lúc đó các tìm bụi đậu nành hoang dã khô héo năm , chừng đó còn treo hạt giống, đến lúc đó mang về cùng .”

Hai đồng ý, sáng sớm ngày hôm liền xuất phát chuẩn núi.

Hôm nay lộ tuyến là do Cố Tiêu lên kế hoạch. Hai khỏi cổng thôn, trực tiếp hướng triền núi phía bắc tới. Bên t.h.ả.m thực vật rậm rạp, các thôn dân hiếm khi qua đó, cũng là nơi khả năng nhất phát hiện đậu nành hoang dã.

Hai đến triền núi, Cố Tiêu đột nhiên xổm xuống, giúp cô buộc ống quần lên. “Trong núi bên rắn rết nhiều, cô lát nữa theo sát .”

Tô Thanh Nhiễm sợ nhất là mấy thứ dài ngoằng đó, sắc mặt tức khắc biến đổi, “Vậy giúp buộc chặt ——”

Vân Vũ

Cố Tiêu lên, “Cô cũng đừng quá sợ, nơi một con đường nhỏ chúng thường xuyên , chỉ cần theo sát , dọc theo đường nhỏ thì sẽ gặp .” Nói xong, liền nắm c.h.ặ.t t.a.y cô mà về phía .

Tô Thanh Nhiễm thật cẩn thận một đoạn, thấy gặp gì, liền dần dần buông lỏng cái tâm đang treo ngược. Ngẩng đầu đ.á.n.h giá đàn ông phía , “Anh ngây ngô cái gì? Ra ngoài núi mà vui vẻ thế.”

Cố Tiêu chậc một tiếng, “Cô đây rõ mà cố hỏi ? Hai chúng một tổ nhận nhiệm vụ, khác quấy rầy, chẳng lẽ cô vui?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-159-cung-nhau-vao-nui-tim-kiem.html.]

Tô Thanh Nhiễm nhếch môi , về phía xung quanh. “Vui, tới lâu như , còn tới nơi xa như , ngoài dạo một chút cũng .”

Hương thơm tháng tư, trong núi nhiều hoa dại tên lặng lẽ nở rộ ở chỗ . Dọc theo đường , còn thể thấy ít rau dại tươi non. Nếu nhiệm vụ quan trọng trong , thật xổm xuống hái thêm một chút mang về.

Hai tìm kiếm những dây leo khô héo nghi ngờ là đậu nành hoang dã. Ngay đó, vòng qua nửa ngọn đồi, tới bờ sông. Tìm kiếm một hồi lâu, chút thu hoạch nào.

Mắt thấy đến buổi trưa, hai lúc mới dừng , ở bờ sông tìm một khoảnh đất trống chuẩn ăn cơm trưa. Để chuẩn cho chuyến núi, Tô Thanh Nhiễm đêm qua đặc biệt bánh nướng áp chảo, kho thịt, tiên cắt thành lát. Chỉ cần đơn giản cuộn thể ăn.

Cố Tiêu sờ một chút bánh bột ngô, mở miệng ngăn : “Lạnh quá, nhóm lửa nướng một chút, nhanh thôi.” Nói xong, liền mở túi của đặt ở mặt cô. “ mang theo bánh quy, bánh hạt óc ch.ó cùng thịt khô cho cô, cô ăn , đừng chạy loạn, nhặt một ít củi lập tức .”

Cố Tiêu quanh một vòng, xác định quanh động tĩnh nguy hiểm gì. Lúc mới nhanh như bay chạy đến một bên rừng cây bắt đầu nhặt củi đốt, nhặt đầu , cứ như là sợ cô gặp nguy hiểm .

Vội vàng ôm củi trở về, thấy cô vẻ mặt căng thẳng mà thở hắt , tùy tay chỉ bên cạnh.

Cố Tiêu ngước mắt lên, thì là một con thỏ rừng chạy tới bờ sông. Tuy gì hiếm lạ, nhưng thỏ mùa xuân phần lớn gầy gò, hiếm con nào béo như thế. Cố Tiêu hai lời liền định lục sọt tìm dụng cụ.

Tô Thanh Nhiễm vội vàng kéo , “Đừng thương, con thỏ đó dường như đang mang thai.” Cố Tiêu kỹ , quả đúng là như . “Cô mang về nuôi ?” Tô Thanh Nhiễm gật đầu lia lịa, “Muốn!” Cố Tiêu gật đầu, nhẹ giọng : “Cô đừng chạy lung tung, bắt cho cô.” Nói xong, liền nhẹ nhàng tay chân theo con thỏ đó, đuổi cánh rừng.

Tô Thanh Nhiễm nhón chân một lát, thẳng đến khi bóng dáng Cố Tiêu biến mất, lúc mới nhận thấy muộn màng lưng tiếng khịt mũi thô nặng. Thậm chí còn thở nóng hầm hập phả sát bên tai! Tô Thanh Nhiễm từ từ đầu , lập tức mắt hoa lên vì sợ hãi. Chỉ thấy một con lợn rừng to lớn mặt mũi hung tợn phía cô, cách đủ 3 mét. Chỉ cần nó vồ tới một cái, cô chắc chắn sẽ thành món ăn trong mâm. Quan trọng là con lợn rừng cũng ý định tuyên chiến với cô, giây tiếp theo, nó liền dùng bốn chân đạp mạnh, thẳng tắp vồ tới phía cô.

Trong khoảnh khắc, Tô Thanh Nhiễm lách gian. Còn tiện tay thu luôn con lợn rừng . Con lợn rừng lớn tự đưa tới cửa, cần thì phí.

con lợn rừng cũng dễ chọc, gian càng thêm phấn khích, xông loạn đ.â.m lung tung khắp nơi. Chốc lát thì xông đất trồng rau, chốc lát đám gà con sợ đến bay tán loạn khắp nơi. Thấy rõ nó sắp sửa phá hỏng gian.

Tô Thanh Nhiễm nhớ tới ngang qua rừng cây, Cố Tiêu chỉ cho cô xem cái bẫy, liền cất bước chạy qua. Vừa đến bẫy, cô liền trực tiếp đem con lợn rừng lớn đang càn đó ném thẳng . Ngao —— vang lên một tiếng rền vang khắp rừng cây. Con lợn rừng giãy giụa vài cái, liền im nhúc nhích.

Tô Thanh Nhiễm tiếc nuối thoáng qua, kế hoạch chăn nuôi lợn rừng tan thành mây khói. Rõ ràng thể giữ cho mày một cái mạng, nhưng mà mày quý trọng .

Tiếng hét t.h.ả.m , trực tiếp Cố Tiêu ở bên cánh rừng sợ ngây . Chỉ thấy một bóng dáng nhanh như bay lao khỏi rừng. Chờ chạy đến chỗ hai chuẩn nhóm lửa, bóng dáng Tô Thanh Nhiễm còn thấy. Trên mặt mất huyết sắc trong nháy mắt, ngữ khí run rẩy mà hét lên. “Thanh —— Nhiễm ——”

 

 

 

 

Loading...