Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 157: Tranh thủ làm cái thứ nhất
Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:13:48
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đội trưởng Hồ ở chuồng bò của công xã, đây vẫn là đầu tiên chịu cái thái độ . “Chuyện như , dù cho đến lượt đội của chúng , thì cũng đến lượt đội Hướng Dương Sơn đấy chứ?” Bàn về thực lực, về quy mô, bất kể xếp hạng thế nào, Hướng Dương Sơn luôn là nhất từ lên!
Đội trưởng Cố thấy ghen tức đến giậm chân, khỏi thầm thấy sướng trong lòng. Trước đây cái lão Hồ , nào họp cũng công khai lấy chuyện đội họ nhất từ lên mà đùa cợt. Đây là đầu tiên thấy chịu thiệt t.h.ả.m hại đến như . Mặc kệ khó đến , dù hai chuyện cũng chạy thoát, cứ mặc thôi.
“Đội trưởng Hồ , lời thể như thế, lãnh đạo Sở Khoa học Nông nghiệp cố tình trúng khoảnh đất đồi núi của chúng , điều lên cái gì? Nói lên đội chúng lợi thế địa lý mà thường khó thể phát hiện, lãnh đạo việc nhiều năm như , ánh mắt độc đáo, khẳng định là cái lý lẽ của . Hơn nữa, đội các nuôi heo nuôi như , tranh giành với chúng gì?”
Đội trưởng Hồ tức đến thổi râu trừng mắt, cố tình thể bắt bẻ sai sót gì của ông . Chỉ đành thầm mắng trong lòng lãnh đạo mù mắt, sớm muộn gì cũng ngày hối hận!
Đội trưởng Cố thấy cuối cùng cũng im lặng xuống, khỏi dậy vỗ vỗ vai . “Đội trưởng Hồ, các cứ từ từ mà chuyện, chúng xin phép về .” Nói xong, đầu về phía Quách chủ nhiệm. “Quách chủ nhiệm, chúng về chờ giống lúa.”
Quách chủ nhiệm gật đầu, bỗng nhiên nhớ điều gì đó. “ , cái trại nuôi gà của các đến ?”
Đội trưởng Cố khóe miệng giật giật, “Rất thuận lợi, chỉ là quy mô so với báo cáo với nhiều gấp đôi.”
Quách chủ nhiệm sững sờ một chút, “Hai trăm con? Được , hai trăm thì hai trăm, các cứ cho .”
Đội trưởng Hồ bên cạnh còn tưởng nhầm, “Bao nhiêu?” Sau khi định thần , lúc mới ha hả lên, “Đội trưởng Cố, trại nuôi gà của đội các chỉ hai trăm con gà? Đội chúng heo còn dừng ở hai trăm con. Lão Cố lão Cố, các thật sự coi nghề chăn nuôi phụ là trò chơi con nít !”
Nụ mặt Đội trưởng Cố từ từ biến mất, kéo khóe miệng gượng hai tiếng. “Hiện tại chỉ hai trăm con, nhưng nghĩa là cũng chỉ bấy nhiêu, sớm muộn chúng cũng sẽ mở rộng quy mô chăn nuôi!” Nói xong, liền hậm hực bỏ .
Vân Vũ
Lão Kế toán La vội vàng bước nhanh đuổi theo, “Lão Cố, đừng chấp nhặt với , con cứ như ! Cái miệng tiện ch*t.”
Đội trưởng Cố hừ hừ hai tiếng, “Tức ch*t , Quách chủ nhiệm cũng , rõ ràng là thế nào, còn ngay mặt hỏi chuyện nuôi gà, xem thể .”
Lão Kế toán La thở dài, “Chắc cũng chỉ là nhớ thì hỏi miệng thôi, kỳ thật như cũng , nhạo thì nhạo, cho cân bằng tâm lý một chút, đỡ mở họp tìm chuyện gây khó dễ cho chúng .”
Đội trưởng Cố còn đang nổi nóng, bây giờ bình tĩnh cũng từ từ ngẫm ý tứ. Đội của họ hiện tại còn ở giai đoạn khởi bước, ghen tị chỉ sẽ càng ngày càng nhiều. Anh càng ghen tị, càng đố kỵ, thì càng chứng minh đội của họ tương lai. Trước khi đủ cường đại, để đối thủ cạnh tranh xem nhẹ cũng là một chuyện !
“Lão La , chúng nỗ lực lên, tranh thủ cái thứ nhất, tức ch*t lão Hồ!”
Lão Kế toán La khóe miệng giật giật, “Bao nhiêu? Thứ nhất?! Từ nhất từ lên đến thứ nhất?” Anh cũng thật dám nghĩ đấy chứ.
Từ công xã về đến trong thôn, Đội trưởng Cố còn tức giận, thậm chí còn chút m.á.u chiến dâng trào. Nhân lúc nghỉ trưa, ông lập tức tập hợp các thôn dân , chuẩn nghiên cứu chuyện lúa lai tạp giao và ruộng thí nghiệm đậu nành kèm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-157-tranh-thu-lam-cai-thu-nhat.html.]
Đang chuyện, vị trí cổng thôn đột nhiên truyền đến tiếng máy kéo ồn ào. Mọi nhón chân , quả nhiên là máy kéo của công xã. Chỉ là xe quen mắt đến ? Quách chủ nhiệm thế mà tự đến đây đưa giống lúa cho họ?
Đội trưởng Cố cứ như là quên hẳn chuyện mắng lãnh đạo đường, lập tức nhiệt tình tiến đón. “Quách chủ nhiệm, ngài tự tới?”
Quách chủ nhiệm hả hê : “Vừa lúc xe hiện tại rảnh, nhanh chóng cho mang đến cho các , đừng để chậm trễ việc gieo hạt của các , tiện thể đến bái phỏng Giáo sư Lâm luôn. Kỳ thật sớm nên đến thăm Giáo sư Lâm, chỉ là thời gian vận động cày bừa vụ xuân thật sự bận quá.”
Nói đoạn, Quách chủ nhiệm liền xách một túi lưới thức ăn từ xe xuống. “Giáo sư Lâm, đây là chút tấm lòng cá nhân của , cảm ơn cô lựa chọn công xã Thắng Lợi của chúng , nguyện ý ở cống hiến cho sự phát triển nông nghiệp của chúng .”
Lâm Ngọc Trân cảm thấy bất ngờ, nhưng vẫn lịch sự mà từ chối một phen. “Đây là công việc của , cũng là chuyện , thứ thực sự thể nhận.”
Quách chủ nhiệm thấy cô chịu nhận, liền trực tiếp đưa đồ vật cho Đội trưởng Cố. Ngược thăm dò Lâm Ngọc Trân, “Giáo sư Lâm, thật, hôm qua nhận thông báo từ cấp lúc, thể tin , đến bây giờ vẫn còn như mơ . Cô chắc chắn ở đây nghiên cứu? ý gì khác, chỉ là lo lắng điều kiện chỗ chúng quá khó khăn.”
Lâm Ngọc Trân đạm nhiên : “Chắc chắn, thật, thích nơi , Hướng Dương Sơn núi sông phong cảnh cũng , gần đây nữa.”
Quách chủ nhiệm tự xác nhận từ miệng cô, khỏi thầm thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời cũng cảm khái trong lòng, từng cái Hướng Dương Sơn chính là vì núi cao sông dài, nên mới cản đường của . Trước chỉ cần nhắc tới Hướng Dương Sơn, ai mà là một vùng núi nghèo nàn đất hoang. Không ngờ hiện giờ đổi hẳn, thành đất quý non xanh nước biếc.
“Lão Cố , Giáo sư Lâm tuy rằng chê chỗ chúng , nhưng chúng cũng thể lơ là. , sắp xếp Giáo sư Lâm trú ở ?”
Đội trưởng Cố chút chột mà liếc Tô Thanh Nhiễm, “Trước đây của Sở Khoa học Nông nghiệp đến nhiều, trong thôn đủ chỗ, nên đành tạm thời ở cùng chỗ Tiểu Tô chen chúc một chút, hiện tại vẫn còn ở chỗ cô .”
Quách chủ nhiệm chậc một tiếng, “Cái ? Trong thôn phòng trống nào ?”
Lâm Ngọc Trân khoát tay, “Không cần cần, ở quen chỗ Tiểu Tô , chúng ở chung cũng khá , chuyển nhà nữa còn khá phiền phức.”
Mấy chuyện, Tô Thanh Nhiễm liền vẫn luôn ở bên cạnh im lặng quan sát. Ngay từ đầu, cô còn lo lắng Quách chủ nhiệm gì đó . hiện tại xem , hẳn là chỉ đơn thuần cung cấp một môi trường cư trú cho cô, để cô an tâm ở cống hiến cho công xã. Lúc mới mở miệng phụ họa, “Giáo sư Lâm cơ thể yếu, ở cùng chúng cũng tiện chiếu cố lẫn , cùng kết nhóm ăn cơm cũng thuận tiện. Xin Quách chủ nhiệm yên tâm, tuy rằng chỗ lớn, nhưng nhất định sẽ chăm sóc cho Giáo sư Lâm, để cô ở thoải mái.”
Nghe Tô Thanh Nhiễm như , Quách chủ nhiệm lúc mới bỗng nhiên hiểu . Xem Giáo sư Lâm cũng là ưa ẩm thực. Đừng là cô , cái chuyện kết nhóm ăn cơm với Tiểu Tô, ai mà chứ! “Vậy , phiền Tiểu Tô chăm sóc nhiều cho Giáo sư Lâm.”