Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 151: Đối Tượng Của Tôi Tốt Như Vậy, Vì Sao Phải Giấu?
Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:13:42
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai trở , Tô Thanh Nhiễm cùng Cố Tiêu nữa nhiệt tình kéo nhà uống .
Trò chuyện hai câu mới , chồng Hà Xuân Yến là Từ Vi Dân quả thật là một công an. Tiểu viện chính là đơn vị phân phối cho vợ chồng son dùng nhà tân hôn.
Thấy sắc mặt Hà Xuân Yến lắm, Tô Thanh Nhiễm liền quan tâm hỏi: “Chúng mới từ Cung Tiêu Xã qua đây, cô xin nghỉ, cơ thể thoải mái?”
Hà Xuân Yến ngượng ngùng cúi đầu, liếc Từ Vi Dân bên cạnh.
“Mấy ngày nay ăn uống ngon, bệnh viện kiểm tra, là thai.”
Tô Thanh Nhiễm kinh ngạc há miệng, mở miệng : “Đây chính là hỷ sự! Chúc mừng, chúc mừng.”
Mẹ chồng Hà Xuân Yến vốn dĩ đang phơi chăn ngoài sân, động tĩnh trong phòng, tay còn kịp lau nước liền chạy .
“Thật thai? Ai da, thật đúng là đại hỷ sự, chạy nhanh gọi điện thoại cho ông lão một tiếng, bảo ông lát nữa xếp hàng mua chút thịt , lát nữa hai đứa cũng ở ăn cơm nha.”
Tô Thanh Nhiễm nào dám mặt dày ở ăn cơm. Vả nhà hỷ sự lớn như , cũng ngại ngùng ở lâu, hàn huyên vài câu liền .
Hai , chồng Hà Xuân Yến lúc mới nhớ tới đồ vật hai đưa tới. Mở túi xem, bên trong một khối thịt heo rừng lớn, một túi đậu phộng, còn rau khô cùng nấm, tức khắc mắt choáng váng.
“Ngoan ngoãn, còn thịt?! Đậu phộng tồi, lúc nấu cháo cho Xuân Yến bồi bổ.”
Hà Xuân Yến cùng chồng cũng kinh ngạc.
“Hai cũng quá hào phóng, chỉ là giúp Đại đội của họ đáp (liên hệ) với thôi, nghĩ tới thế nhưng đưa nhiều đồ vật như .”
“ xem thịt heo như là heo rừng, phỏng chừng là họ săn ở trong núi, những thứ khác phỏng chừng đều là tự trồng, nếu họ mang từ xa đến, cứ nhận lấy , lúc cho cô bồi bổ. Chờ đụng tới họ, chúng đưa tiền cho họ.”
“Cũng , lúc phiếu thịt trong nhà cũng sắp dùng hết .”
Tô Thanh Nhiễm cùng Cố Tiêu khỏi khu tập thể công an khi, thời gian còn tới buổi trưa. Đoán chừng mấy ở xưởng dệt còn xong việc. Liền tính toán đạp xe chậm rãi đến quán ăn quốc doanh hẹn, dạo g.i.ế.c thời gian.
Đi ngang qua bưu cục, Tô Thanh Nhiễm lúc mới đột nhiên nhớ điều gì.
“ , chuyện đến Đại đội, còn với Chú Mã bọn họ, gọi điện thoại.”
Tô Thanh Nhiễm trực tiếp gọi điện thoại đến văn phòng Giám đốc xưởng máy móc. Xác nhận bên cạnh ông ai, lúc mới đơn giản chuyện cô trở về.
Tuy rằng cô mập mờ, nhưng Chú Mã vẫn là lập tức hiểu chuyện gì, kích động mà lập tức dậy khỏi ghế.
“Như , cháu giữa trưa về nhà tới ăn cơm, chú hiện tại thu thập một chút liền trở về. Cháu cẩn thận rõ với chú chuyện gì đang xảy , chừng về đối với chuyện của cha cháu cũng trợ giúp. Chú lập tức gọi điện thoại cho thím nấu cơm, cháu nhanh chóng qua đây.”
Tô Thanh Nhiễm liếc ánh mắt nhỏ u oán của Cố Tiêu bên cạnh. Lần nhà Chú Mã liền dẫn , còn quên chuyện hẹn hò nữa. Lần nếu là mang theo , cô là thật bản lĩnh dỗ nổi.
“Cái đó, Chú Mã, cháu thể mang theo một cùng tới ?”
“Có thể , cháu mang ai?”
“Đối tượng của cháu.”
Chú Mã sững sờ một chút, ngay đó ha hả : “Được, cháu qua đây , lúc chú và thím cho cháu thẩm tra kỹ càng.”
Cúp điện thoại, Chú Mã liền nổi. Con bé mới xuống nông thôn đến một năm, nhanh như thằng nhóc nhà nào lừa ? Trước đây còn tính toán tìm cơ hội đem cô đưa trở về thành đây, nếu là thật ở nông thôn hẹn hò, thì lắm.
Nghĩ , Chú Mã cũng rảnh lo thu thập, vội vàng cầm lấy chìa khóa xe liền ngoài.
Bên .
Cố Tiêu tận tai thấy cô mang qua đó gặp bậc trưởng bối. Kích động mà nhất thời quên cảnh, vội vàng kéo cô khỏi bưu cục.
“Thời gian còn sớm, chúng nhanh chóng Cung Tiêu Xã mua chút đồ vật mang theo, đầu tiên , tiện tay .”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Được, gần đây một Cung Tiêu Xã, chúng hiện tại qua đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-151-doi-tuong-cua-toi-tot-nhu-vay-vi-sao-phai-giau.html.]
Hai ở Cung Tiêu Xã mua hai bình rượu, lấy mấy hộp đồ hộp và bánh hạt óc chó, chất đầy một túi.
Vừa qua đường cái, nghênh diện liền đụng một quen cũ. Chính là dì Trương đây giúp đỡ Tô Thanh Nhiễm bênh vực kẻ yếu ở khu tập thể. Từ đó rời , hai liền còn gặp nữa.
Dì Trương thấy cô, kinh ngạc đến thiếu chút nữa dám nhận.
“Tiểu Tô? Là cháu ? Cháu trở ?”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu , “Dì Trương, lâu gặp.”
Dì Trương ngạc nhiên cô từ xuống , tay cũng nhịn mật kéo cánh tay cô.
“Mới đó mà hơn nửa năm gặp, dì còn tưởng rằng cháu rời khỏi Ninh Thành ! Cháu , khi cháu lòng dì cứ luôn bồn chồn, sợ cháu sống . Bất quá hiện tại xem, cháu khẳng định sống cũng tệ lắm, ?”
Tô Thanh Nhiễm thấy lời cô kích động, hốc mắt đều đỏ. Không khỏi một cổ ấm áp dâng lên trong lòng, thời gian khi cô rời , Dì Trương thật sự đối với cô .
“Dì Trương, cháu sống , cảm ơn dì còn nhớ thương cháu.”
Hàn huyên vài câu qua , Dì Trương lúc mới đem ánh mắt chuyển qua Cố Tiêu đang ở một bên.
“Thằng bé là ——”
Tô Thanh Nhiễm cô tò mò, bất quá cũng tính toán giấu giếm. Liền thoải mái hào phóng giới thiệu, “Dì Trương, đây là đối tượng của cháu.”
Dì Trương kinh ngạc ò một tiếng, vội vàng che miệng .
“Dì mà, thằng bé lớn lớn, cao cao trai, liền xứng đôi, so với cái ——”
Nói đoạn, Dì Trương bỗng nhiên ý thức sai , vội vàng ngậm miệng. Chậc! Cái tên Tiêu Đống Quốc , liền một chút nào thể so sánh với . Hiện tại còn , quỷ quỷ. Nhắc đến liền xui xẻo!
“Thôi , hai đứa dạo ? Dì cũng tranh thủ thời gian về nhà nấu cơm, rảnh hai đứa tới nhà chơi.”
“Ai, , Dì Trương thong thả.”
Cố Tiêu mỉm gật đầu, coi như chào hỏi. Quay đầu, khóe miệng cong tít lên trời.
“ còn tưởng rằng cô cho láng giềng đây quan hệ hai chúng ...”
Tô Thanh Nhiễm liếc một cái, nhỏ giọng : “Đối tượng của như , vì giấu?”
Cô hiện tại dường như nắm mệnh môn của Cố Tiêu. Một câu là thể dỗ đàn ông đến vô cùng cao hứng.
Vành tai Cố Tiêu lặng lẽ ửng đỏ, theo cô nhanh chóng hướng tới sân nhà Chú Mã đến.
Đi khi, Thím Mã đang ở trong phòng bếp vội vàng xào rau, Chú Mã đang ở thu thập bố trí bàn. Thấy hai tới, lúc mới vội vàng bước nhanh đến trong sân nghênh đón.
“Nhiễm Nhiễm tới ?”
“Vị chính là tiểu Cố mà Nhiễm Nhiễm nhắc tới trong điện thoại ?”
Không đợi Tô Thanh Nhiễm giới thiệu, Cố Tiêu tự giác bắt đầu tự giới thiệu.
“Chú Mã khỏe, Thím khỏe, cháu tên là Cố Tiêu ——”
Chú Mã tuy rằng đáy lòng còn quá thể tiếp thu Tô Thanh Nhiễm ở nông thôn tìm đối tượng, nhưng là mặt mũi vẫn là cho đủ cô. Rất là khách khí đem dẫn nhà xuống.
“Nhiễm Nhiễm, cháu giúp thím cháu một tay, lúc chú cùng tiểu Cố chuyện tâm sự.”
Vân Vũ