Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 147: Giết Heo Tiễn Đưa
Cập nhật lúc: 2025-11-15 10:31:27
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên tiếp bận rộn mấy ngày, công tác ghép cành ở vườn trái cây rốt cuộc thành, cây ăn quả giống cũng bộ trồng xuống.
Tuy ngày đầu tiên, mấy kỹ thuật viên trẻ tuổi vẫn còn nghi ngờ về năng lực của Lâm giáo sư. mấy ngày ở chung, thuyết phục, và cuối cùng cũng hiểu , vì Giáo sư Chu nhất định điều một ngoài đến giúp đỡ.
Các đồng chí của Sở Khoa học Nông nghiệp ai nấy đều mệt mỏi nhẹ, vốn tính toán kết thúc công việc liền lập tức trở về thành phố nghỉ ngơi, Đại đội trưởng ngạnh lưu (cố tình giữ ) ở thêm một đêm. Ông cứ khăng khăng kéo cùng ăn một bữa cơm mới , nếu trong lòng yên.
Sáng sớm hôm , trời còn sáng rõ, Cố Tiêu liền dẫn mấy trẻ tuổi núi.
Tô Thanh Nhiễm dẫn núi săn bắn. Vốn tưởng rằng là chuẩn thêm gà rừng thỏ hoang về, để chiêu đãi một bữa thịnh soạn. Nào ngờ cô xong nửa bữa sáng, liền thấy bên ngoài chân núi truyền đến một trận tru tréo thê thảm. Cô liền vội vàng vội vã chạy cửa xem xét.
Mấy thanh niên trí thức bên cạnh, cùng với trong thôn cũng đều chạy .
Không lâu , bóng dáng Cố Tiêu và mấy liền xuất hiện trong tầm mắt , còn một con heo rừng mặt đen răng nanh to lớn!
Bộ dáng m.á.u me đầm đìa đó khiến Tô Thanh Nhiễm giật trong lòng. Ngược Nam Tinh gan , theo mấy đứa trẻ cùng hưng phấn đón lên.
“Chú Tiêu, hôm nay g.i.ế.c heo ăn tiệc ?”
Mấy đồng chí của Sở Khoa học Nông nghiệp cũng đều kinh ngạc. Trước đó ở vườn trái cây sườn núi, họ còn gặp nổi bóng dáng một con gà rừng, họ từ ngõ ngách nào đưa về một con heo rừng lớn như ?
Tuy mấy ngày nay bữa nào cũng thịt, thức ăn hề thua kém họ. một con heo lớn như bày mặt, mấy vẫn nhịn nuốt nước miếng. Đã sớm Đại đội trưởng nhắc đến tiệc g.i.ế.c heo náo nhiệt, hôm nay đây là chuẩn mời họ ăn tiệc g.i.ế.c heo ?
Có kinh nghiệm từ , trong thôn chuẩn tiệc g.i.ế.c heo nhanh nhẹn hơn ít. Chẳng qua, họ giữ nấu phần lớn đều là lòng heo (heo xuống nước). Hôm nay khác biệt, trừ thịt để cho mấy đồng chí Viện Khoa học Nông nghiệp mang , phần còn bộ rửa sạch chuẩn lát nữa ăn.
Tô Thanh Nhiễm cùng bận rộn nửa ngày, nào là kho nào là hầm nào là xào. Đến buổi trưa, từng bồn thức ăn thịt thà lượt mang lên bàn.
Đại đội trưởng kích động hướng tới Giáo sư Chu và Lâm giáo sư liên tục lời cảm ơn và níu kéo.
Giáo sư Chu cũng hiếm khi hài hước một , “Không , ở đây mấy ngày, mấy đồng chí chúng đều béo lên một vòng, khẩu vị đều chiều hư mất .”
Nói xong, ông thuận thế nhắc đến Lâm Ngọc Trân mặt một chút.
“Công tác ghép cành tuy thành, nhưng tiếp theo còn ít công tác bảo dưỡng . Lâm giáo sư cô sức khỏe , chỗ các cô núi nước khí , lúc để Lâm giáo sư ở tịnh dưỡng một đoạn thời gian, tiện thể phụ trách công tác bảo dưỡng kế tiếp.”
Đại đội trưởng thở phào nhẹ nhõm, “Cũng , Lâm giáo sư ở đây, chúng liền yên tâm.”
Một bữa tiệc g.i.ế.c heo, các đồng chí Sở Khoa học Nông nghiệp ăn đến mức cảm thấy mỹ mãn.
Lúc gần , mỗi trong tay đều cứng rắn nhét một cái giỏ, trong giỏ là rau dại khô núi, cùng với thịt heo g.i.ế.c hôm nay.
Mấy kỹ thuật viên trẻ tuổi hổ thẹn thôi, may mà mấy ngày nay đều là theo yêu cầu nghiêm ngặt của Giáo sư Chu và Lâm giáo sư để thành nhiệm vụ. Bằng thật sự cảm thấy với tấm lòng của bà con đồng hương .
Vân Vũ
Tiễn các đồng chí của Sở Khoa học Nông nghiệp, trong thôn rõ ràng vắng vẻ hơn nhiều.
Trước mắt vườn trái cây xây xong, phần còn là bắt đầu bận rộn đan sọt tre trả nợ, cùng với dựng chuồng gà. Những việc đều là việc nhỏ, cần Cố Tiêu và Tô Thanh Nhiễm hỗ trợ, Đại đội trưởng giao cho là .
Khó khăn lắm mới rảnh rỗi, Tô Thanh Nhiễm liền bắt đầu bận rộn điều trị cơ thể cho . Tuy thể ngày ba bữa đều là thịt gà thịt cá, nhưng mỗi ngày canh nóng cơm nóng, điều kiện so với ở Lâm trường hơn ít.
Ban đầu, Lâm Ngọc Trân còn chút yên tâm ba ở Lâm trường. Chờ đến khi Cố Tiêu qua đó báo tin, ba ở Lâm trường đều , lúc cô mới kiên định mà an tâm ở .
Mỗi sáng sớm cô vườn trái cây sườn núi một vòng xem xét và ghi chép tình hình, lúc về mang theo mấy loại rau dại.
Lúc con gái bận rộn, cô liền ở nhà giúp đỡ trông cháu nấu cơm, chăm sóc vườn rau nuôi gà, cuộc sống so với thời điểm ở Lâm trường quả thực là một trời một vực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-147-giet-heo-tien-dua.html.]
Có cùng ở giúp đỡ chăm sóc, Tô Thanh Nhiễm quả thật nhẹ nhàng hơn ít. Phảng phất trở về quang cảnh ngày xưa ở nhà con gái.
Cố Tiêu khổ sở tả xiết. Trước tuy Nam Tinh ở, nhưng dù còn nhỏ, còn thể thường xuyên tùy ý chạy tới tìm hai . Hiện giờ nhạc mẫu tương lai dọn , cũng chỉ thể kiềm chế .
Mỗi ngày đến giúp đỡ chút việc, nhưng ngoài cái đó dám một kéo Tô Thanh Nhiễm nũng nịu. Chỉ thể mắt mong ngóng mà .
Mong đợi mãi, cuối cùng, ngày thành giao hàng đến.
Trước đó hai ngày bên Lâm trường , hôm nay sẽ đặc biệt dành một chiếc xe trống đưa họ qua đó. Cứ như , thời gian thành sẽ rút ngắn ít. Đến lúc giao hàng xong, đoán chừng còn ít thời gian rảnh rỗi, lúc thể kéo Tô Thanh Nhiễm một dạo.
Cố Tiêu tính toán kỹ, nhưng ngờ, mấy thanh niên trí thức xe thể thành, cũng đều sôi nổi xin nghỉ với Đại đội trưởng. Hy vọng thể cùng thành.
Mấy cô trẻ tuổi trong thôn thanh niên trí thức cũng thành, lập tức cũng chạy tới tìm Đại đội trưởng.
Nếu là theo tính tình của Đại đội trưởng, khẳng định sẽ đồng ý dẫn nhiều như thành giao hàng. gần đây ông tâm tình . Vườn trái cây khó khăn lắm mới xây xong, chuồng gà lộ thiên cũng sửa xong . Mấy trẻ tuổi đều bỏ ít sức lực. Hơn nữa hôm nay họ là đầu tiên xe theo con đường mới thành giao hàng, nên ông liền sảng khoái đồng ý.
“Được, hết , cứ chen mà , thì .”
Cố Tiêu bất đắc dĩ thở dài, cũng . Dù xe đủ chỗ , lúc cưỡi xe đạp đưa Tô Thanh Nhiễm thành . Mệt thì mệt thật, nhưng cũng coi như là thế giới hai hiếm .
Chào hỏi xong, hai liền trực tiếp xuất phát.
Xe mới rẽ lên đường nhựa, liền ở phía gọi to tên hai .
“Tiêu ca ~ Nhiễm tỷ ~”
Hai đồng thời lướt qua phía , là Quách Tứ Hải, cùng với Trương Binh và Triệu Quân.
“Ba các cũng tới?”
“Xe đủ chỗ, tụi mấy đứa cũng đạp xe qua đó.”
“......”
Thế là, đại lộ nhựa đường vốn trống trơn, một chiếc xe đạp biến thành bốn chiếc. Ba còn la hét ầm ĩ, tiếng động thật như đ.á.n.h trận.
“Tiêu ca, hôm nay khó khăn lắm mới ngoài, đồng ý mời tụi ăn cơm đó.”
“Hôm nay e là thời gian, .”
“Chậc, hôm nay thời gian? Giao hàng xong thì chẳng là việc gì ? Vừa Đại đội trưởng còn bảo tụi hôm nay thể dạo mà.”
Tô Thanh Nhiễm ở phía , nhanh hiểu . Cố Tiêu đây là vì chuyện hai hẹn hò nên đồng ý mời mấy ăn cơm?
Thế là liền từ phía nhẹ nhàng kéo góc áo , “Dù giữa trưa chúng cũng việc gì, cùng ăn cơm ?”